Chương 4

“Chẳng phải cô thèm khát đàn ông lắm sao? Vậy được, tôi cho mười thằng chơi cô, chơi đến khi nào cô thỏa mãn thì thôi.”

Chồng cô Ng*ai t*nh với em gái ruột của cô, sau đó quay sang trách cứ cô. Bây giờ lại vu khống cho cô cắm sừng hắn. Rồi còn mướn côn đồ hãm h.iếp cô.

Dương Quân vừa nói cái gì cơ?

Nghe những lời này của Dương Quân, Bảo Ngọc dường như không tin vào tai mình.

“Dương Quân, anh điên rồi có phải không?”

Cảm xúc lúc này của Bảo Ngọc là vừa tức giận, hoảng hốt, hỗn loạn, sợ hãi.

“Anh… anh gọi bọn côn đồ đến c.ưỡng b.ức vợ mình? Chỉ vì anh Ng*ai t*nh bị tôi phát hiện?”

“Dương Quân, anh có còn là con người nữa không?”

Cô vùng dậy, toan định chạy đi trước khi bị rơi vào kết cục tệ hại. Nhưng làm sao Dương Quân có thể dễ dàng để cô đi như vậy. Hắn nắm tóc Bảo Ngọc thật mạnh khiến cô té ngã xuống đất, vốn dĩ lúc bình thường Bảo Ngọc đã rất yếu, bây giờ lại vừa mới sảy thai xong nên trong Bảo Ngọc lại càng không thể kháng cự lại sức mạnh của người đàn ông mạnh khỏe như Dương Quân được.

Cô bị hắn đè ngã xuống nền đất lạnh cóng. Áo ngoài bị xé rách toang, lộ ra đôi gò bồng mềm mại trắng nõn, cần cổ thon dài đầy quyến rũ, chiếc eo nhỏ gọn nắm trọn một vòng tay là đủ.

Dương Quân l.iếm môi, hắn đột nhiên thấy dục hỏa đốt người.

Cơ thể của Bảo Ngọc vợ hắn đúng là cực phẩm, hơn hẳn Bảo Hân em gái cô rất nhiều. Nhưng nếu không phải sức khỏe Bảo Ngọc yếu đuối, trên giường lại như con cá khô chẳng có tí sức hấp dẫn nào thì Dương Quân đã chẳng tìm đến Bảo Hân.

Chung quy là do phụ nữ không biết làm đẹp để giữ chân chồng mình, sao lại trách cánh đàn ông bọn hắn đi tìm gái xinh bên ngoài cơ chứ?

Ngay lúc này đây, nhìn thấy Bảo Ngọc không ngừng giãy dụa dưới thân mình. Gương mặt tái nhợt vì vận động mà ửng hồng lên, trông có sức sống hơn một chút…

Dương Quân không chút do dự cúi xuống ngậm lấy một bên anh đào của Bảo Ngọc, thỏa thích c.ắn m.út. Hắn là một tên cuồng T*nh d*c nên lực c.ắn của hắn của hắn chẳng nhẹ nhàng chút nào, tựa như dã thú đang giao cấu. Một bên vân vê chơi đùa với đầu v.ú của Bảo Ngọc, tay còn lại Dương Quân xé phăng quần ngoài và quần trong của cô. Để Bảo Ngọc giờ đây hoàn toàn *** trước mặt hắn.

“Em thật đẹp…” Hắn say mê trên cơ thể của cô: “Bảo Ngọc, trước khi đưa em cho bọn người kia làm, tôi nghĩ bản thân nên thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với em một chút. Tránh cho em lại bảo tôi lạnh nhạt với em.”

Nói cách khác, bây giờ Dương Quân muốn làm với cô.

Bảo Ngọc cảm thấy hắn điên rồi, cô vùng vẫy, nắm tóc hắn giật ra: “Anh còn chẳng bằng cầm thú! Dương Quân, tôi vừa mới sảy thai xong đó! Cơ thể tôi yếu thế nào anh còn không biết sao? Hành vi này của anh gọi là c.ưỡng bức. ૮ɦếƭ tiệt! Cút ra!”

“Em nói ai c.ưỡng bức?” Đôi mắt hắn tối đen lại: “Bảo Ngọc, tôi đây là đang muốn làm t.ình với em. Trên cương vị một người vợ, em phải đáp ứng nhu cầu sinh lý của tôi và không có quyền từ chối. Em mới sảy thai xong thì sao chứ?”

Hắn cười: “Tôi còn từng làm với một nữ ngôi sao đang trong thời kỳ hành kinh. Khi ấy â.m hộ của cô ta ấm nóng lại trơn ướt, chẳng cần bôi trơn cũng dễ dàng đi vào được. Tôi chưa từng thử làm với một người phụ nữ vừa sảy thai bao giờ, chắc hẳn sẽ rất tuyệt.” Dương Quân cúi xuống, hắn chẳng cần bôi trơn liền gấp rút muốn đi vào: “Bảo Ngọc, hôm nay em chạy đâu cho thoát? Em phải làm với tôi.”

“Cút đi! Dù tôi có bị mười tên côn đồ h.ãm h.iếp cũng còn hơn là phải làm với anh.” Trước sự ghê tởm của Dương Quân, Bảo Ngọc nghiêng đầu qua một bên không ngừng nôn khan: “Sao lúc trước tôi lại mắt mù yêu một thằng tồi như anh cơ chứ? Dương Quân, buông tha cho tôi. Á!”

Nghe những lời xúc phạm đó của cô, Dương Quân mất hứng đ.âm vào, thay vào đó, hắn nắm đầu cô đập mạnh xuống sàn.

Cùng lúc này, tiếng chuông cửa vang lên. Dương Quân mỉm cười lạnh lùng.

“Điều ước của em thành hiện thực rồi, bọn họ đã tới.”