Chương 6
Ngày 5/10 Sáng nay, một buổi sáng cùng tiết trời se lạnh của mùa thu Hà Nội. Con ác quỷ không xương trong mình co lại, run lẩy bẩy giữa cái tiết trời nóng đéo ra nóng mà lạnh đéo ra lạnh thế này.
Thu Hà Nội, quả thực đẹp. 5h sáng mình dậy tập thể dục, trời còn tối lắm. Chạy ra ban công hít thở không khí trong lành, nhìn sang nhà bé Linh hang xóm, mình mỉm cười hiền hậu, dần dần chuyển sang đóe tin vào mắt mình. Oắt đờ phoắc?? Mới sáng mà bé đã bật đèn học rồi? Hay hôm qua buôn dưa lê vs thằng nhãi nào cả đêm k ngủ? Không, chắc là bé dậy sớm học bài ý mà, mình đa nghi vãi lúa.
Uốn éo vài cái cho nó oách. Từ ngày bé Linh về đến h, mình cũng bỏ bê vs cái môn thể hình. Cả tuần rồi k tập chứ có ít đâu. Vén áo lên, mình ngao ngán nhìn cái bụng mình, mới có mấy hôm mà múi mờ cmn hết. Haiz, thôi chiều mai rảnh rỗi đi tập lại vậy
5h15. Mình vẫn thấy phòng em sáng đèn. Chạy vào nhà, mình cầm đt nhắn tin cho em:
- Dậy sớm học bài hả nhóc??
Cơ mà chờ mãi đóe thấy trả lời, 5h30 mình đánh răng rửa mặt, xuống thay đồ chuẩn bị lên đường đi học. Ngồi tút tát lại nhan sắc vốn dĩ quá ư tuấn tú, cũng mất 30’ chứ ít ỏi đóe đâu. 6h mình xuống ăn sáng. Đã thấy sếp phó cầm tờ báo nghiên cứu, có vẻ trầm ngâm lắm.
- Bố dậy lâu chưa? – Mình lên tiếng hỏi
- Ờ, vừa dậy. Sao? Hôm nay hết tiền à mà lại hỏi tao câu “tình cảm” thế?? – Chưa chi bố đã xoáy
- Dạ, cũng chả phải hết. Nhưng bố đưa thì con xin. Hề. – Mình nói
- Đấy, mình thấy tôi tâm lý chưa?? Nhìn cái mặt hớn hở rồi giả nai của nó, tôi thừa biết nó nhẵn túi rồi. Tiền mang đi bao gái hết. Đúng là thằng dại gái – Bố quay sang nói vs mẹ mình, cười kiểu nham hiểm lắm
- Con nó lớn, nó tiêu thì cũng có sao. Nhưng phải biết tiêu như thế nào cho đúng nghe chưa H ! – Mẹ mình nói, tay đang bê đĩa đậu rán ra bàn
- Con có tiêu pha đâu, thế ngày xưa bố cưa mẹ chả nhẽ k mất tiền sao? Mà h con có gái mú đâu. Bố cứ nói thế. Mất hết hình tượng của con. – Mình nói vs bố, kiểu xoáy xoáy lại
- Hình vs tượng, mày làm gì có. Tao nói mày biết. Ngày xưa tao cưa “chị 2 năm tấn “ nhà mình, tao tốn đúng nửa gói thuốc lào. – Bố nói, oai lắm
- Điêu, tốn thuốc lào là sao? Bố nói con nghe. – Minh thắc mắc, lại có trò hay đây
- Thì đây. Hồi tao vừa đi bộ đội về, 2 ông bà nhà mình quen biết nhau, nên làm mai cho tao vs mẹ mày. Tối ấy tao sang, bốc phét tán tỉnh mẹ mày. Zít đúng 3 bi thuốc lào, mẹ mày chả đổ lên đổ xuống. Haiz, nghĩ lại thấy tiếc, biết thế ngày xưa lấy vợ muộn. Con gái trong làng mê tao như điếu đổ luôn ấy. – Bố mình nói, nghe oai hùng vãi cả lá
- Lại bốc phét, ngày xưa bố mày suốt ngày sang nhà bà ngoại, nịnh bà ngoại mày ghê lắm. Tao thương bà ngoại nên mới đổ bố mày thôi đấy. – Mẹ lên tiếng, đóe biết thế nào mà lần, ông kiêu đằng ông, bà kiêu đằng bà.
- Bà, chỉ được cái xuyên tạc, tôi ngày xưa k lấy bà, có mà ma nó lấy nhé.
Thôi lại đấu khẩu, nhà mình thường hay tranh luận kiểu này lắm, cơ mà rất vui. ^_^
Mình ngồi chỉ biết nghe, cười tủm, nghĩ cũng hài 2 ông bà. Vui đáo để. Mai sau mình vs vợ mình cũng vui vẻ như thế này thì hay
Bỗng thấy chuông tin nhắn. Em Linh nhắn tin
- Hỳ. Hôm qua em ngủ quên mất, k tắt đèn đó anh
- Ơ thế ngủ gục trên bàn à?? Đừng cố quá chứ em, phải giữ sức khỏe – Mình rep lại
- Dạ. Tại hôm qua mỏi quá, nên em gục luôn. Hihi
- Thế dậy ăn sáng đi nhé. Anh đi học đây. Bb em. – mình nhắn cho em. Rồi dắt xe ra ngoài lên đường đi học
Sáng chạy xe, rét sun cmn vòi luôn. Đến đoạn đường nọ, mắt mình nhìn quanh kiếm tìm em “quần đùi chạy bộ, trứng khủng long” hôm qua xem có còn chạy bộ nữa k
Cơ mà đóe thấy, chắc hôm nay rét, còn em giờ đang rúc dưới cánh thằng đại gia nào rồi. Lòng thầm nghĩ, gái xinh như thế nó đâu thèm để ý thằng “trên răng dưới rổ củ từ như mình”, hạng đấy chỉ dành cho đại gia mà thôi.
Chạy một lúc cũng đến trường. Trước khi vào bụng mình vẫn hơi đói đói. Lượn vào căng tin làm cái bánh ngọt vs chai C2. Giờ thì chắc dạ rồi, học hành khó đến đâu cũng đóe sợ, nghe có vẻ khí thế hùng hục lắm
Nhưng chỉ được 2 tiết đầu, 2 tiết sau thì oải cmnl. Người như đóe còn tí sinh lực nào ý các thím ạ. Mình nằm dài trên bàn, 2 con mắt lờ đờ như phê thuốc. Quay sang thằng bạn, nó cũng chả hơn mình là bao. Chợt nhìn lên bàn trên. Ôi, mình tỉnh giấc như cọc vớ đc trâu, như người chết đuối vớ đc phao và như thằng tào tháo đuổi vớ đc hố xí. Vãi thật, nó mới load xong bộ JAV mới. Thằng này tên là Duy, mình hay gọi là Duy Dê. Cũng chả thân vs nó lắm, anh em xã giao vài câu thôi. Nhưng đc cái con S3 của nó lúc éo nào cũng full JAV HD Trong khoản này thì mình rất hợp cạ vs nó
Xem đc 15’, thì mình bắt đầu thấy chán cmnr. Thôi éo xem nữa, cái con “thú nhỏ” trong quần mình lại ngọ nguậy rồi, khó chịu vãi lúa. Haiz, ngồi vẽ vời lung tung một lúc. Xong nghĩ ra trò lôi đt ra nt cho em Linh. Thực sự mình cũng éo thích lắm, cơ mà chán chả có gì nên đành nt thôi.
- Em đang làm gì thế??
- Em đang ngồi xem ti vi anh, vừa học mệt quá à. – khoảng 15’ sau em nhắn lại
- Ừ thế xem đi, anh vào học đây. – Tự nhiên mình hết cmn hứng nt, chán éo nhắn nữa
Bỗng nhìn thấy cái tin nhắn hôm qua của ex. Haiz, mình hơi chạnh lòng vì bắt ex đợi như thế. Thôi nhắn tin lại vậy
- Anh xl, hôm qua anh hết tiền nên k rep được. Sao có viêc gì hả em??
- Em nhớ anh. – 10’ sau tin nhắn đến, mình đóe nói được gì luôn. Tâm trạng hoang mang vãi cả lá. Thế nào ý các bác ạ. Nói chung k phải vui. Hơi buồn một tẹo. Cảm xúc xưa ùa về mà.
- Hôm nay nói linh tinh gì thế. Nhắn nhầm cho anh nào hả?? – Mình nhắn lại, cố tạo ra không khí vui vẻ.
- Em nhớ anh, thật đấy. – ex nhắn đến. Rụng cmn rời hết chân tay luôn các thím ạ. Cổ em nghẹn đắng.
- Thôi em đừng như thế nữa. Mọi chuyện qua rồi mà. Cố lên, một thời gian nữa là hết thôi mà. – Mình cố trấn an ex, nhưng có khi người cần trấn an lúc này là mình.
Sau đó ex k nhắn lại nữa. Mình từ lúc ấy như người mất hồn. Xuống căng tin làm chai nước lạnh cho nó tỉnh táo. Đúng lúc ấy thì em Linh nt
- Ơ mà em tưởng anh đi học? Sao hôm nay lại nt thế?? Đệch, sao cứ mỗi lần mình nhớ lại kỷ niệm xưa vs ex, thì em Linh “xộc” vào rất đúng lúc các bác ạ. Có lẽ đây là điềm báo nên hướng tới tương lai của ông trời dành cho em sao.
- Tại anh chán quá nên nt cho em. Hỳ, thế nấu cơm chưa? – Mình nhắn lại
- Chán mới nt cho em à. Hừ. Em vừa nấu rồi – Nghe chừng em đang giận
- Hỳ, thôi anh vào học đây. Tí về anh cho cái này. – Mình tu nốt chai nước, vào học cho hẳn hoi vậy. Haiz
Cuối cùng cũng tan học, mệt vãi lá. Mình phi về, trong lòng thế éo nào ý, mình nghĩ nhiều lắm. Hoang mang lắm. Cũng cố lết được về nhà bình yên. Mình rửa mặt mũi rồi ăn cơm, lên phòng chợp mắt phát khoảng 30’. Mở máy tính lên xem vài cái linh tinh, chủ yếu là xem phản hồi của các bác. Hỳ
3h, mình nt cho Linh
- Đang làm gì thế người đẹp??
- Xì, mà kêu có gì cho em hả?? – Em nhí nhảnh nhắn lại
- À, đi ăn chè đi, hôm nay ăn chè hơi bị phê đó. – mình nói vs em
- 15’ nữa nhé anh, h em đang làm dở cái này. Hỳ
Mình cũng rửa mặt, mặc quần áo vào rồi dắt xe ra cổng, đợi em. Một lúc sau thì em ra, hôm nay em mặc bộ nỉ gần giống hôm trước, rất chi là đơn giản. Nhưng mà 3 vòng nhìn chuẩn vãi, điện nước đầy đủ nhé hỹ hỹ. Em leo lên xe. Mình và em dạo trên những con phố Hà Nội, trời se se lạnh, lãng mạn vãi các thím ạ. Trên đường thì cũng có cơ số thằng trẻ trâu nhìn em vs con mắt Gato, mấy thằng đú đởn như kiểu thợ xây ý, nhìn chướng mắt vãi. Cơ mà kệ mịa nó, mình đèo người đẹp, hãnh diện chả hết.
Đến quán chè, mình thì ăn chè đỗ đen, em ăn chè thập cẩm. Tính mình đơn giản nên ăn uống thế nào cũng được. Nhìn em ăn, phê vãi. Em khẽ vén tóc mai, nhìn duyên dáng đừng hỏi. Lúc ấy mình như đơ cmnr ấy, đã thế em hơi cúi cúi ăn chè, cái áo nỉ chết tiệt nó lại rộng cổ mới bực chứ.
Nhưng thôi, bần tăng dạo này đang kiêng, nên những thứ phàm tục này đóe thèm nhìn. H về mới thấy tiếc, mất mẹ nó hết cả tư liệu để tối bắt con sóc bỏ vô cái lọ
Mình và em trong lúc ăn chè, nói đủ thứ chuyện, nhiều đến mức h mình cũng éo nhớ đc ra mà kể cho các thím. Đại loại là về gia đình và học hành. À có chi tiết này thì mình nhớ. Đó là việc chuyển nhà của em, hình như là gia đình em sẽ ở đây lâu dài. Thứ nhất là điều kiện học trên này tốt hơn, và trường em theo học sắp tới cũng là ở HN. Nếu gia đình có chuyển về lại Hải Phòng thì em vẫn tiếp tục ở đây (Tự nhiên mình muốn gia đình em chuyển về, rồi em sang nhà mình ở trọ, hỹ hỹ, thế giống tiểu thuyết vãi đ’)
Còn vài chi tiết nữa, cũng k có gì quan trọng lắm. Ăn xong mình và em ra bờ hồ dạo quanh tí, xong lượn về. Về nhà khoảng 4h30 rồi. Mình lướt web, làm trận pes vs COM, rồi đi đá bóng.
Đang xỏ giày thì nhận được điện thoại của con dở N béo
- Alo. Mày hả bưởi?? – Mình troll nó
- Bưởi cái tiên sư bố mày. – Đang làm gì thế thằng đần?? – Muốn em nó phát
- Đang chuẩn bị đi đá bóng, sao mày??
- Ờ thế thôi. Tối về nói chuyện. Mày sao cái mặt mày ngu ngu, lắm em hỏi thăm thế?? – Nó nói
- Sao sao?? Em nào hỏi?? Xinh không?? – Mình hớn hở
- À, có con cẩu xực đang “đánh dấu lãnh thổ” ở cột điện ngõ nhà tao đấy. Lâu k cắn mày nó nhớ lắm, kakaka – Nó cười lắc lẻ.
- Tiên sư bố mày. Chim cút. – Mình ăn dưa bở đâm quạu. Cúp máy cái rụp
Nói thêm, ngày xưa hồi lớp 11. Bọn mình tổ chức liên hoan nhà con N béo này. Căn bản nhà nó cũng khá rộng. Hôm ấy hình như 20- 11 thì phải. Ăn uống xong, cả lũ kéo nhau đi lượn, dạo qua phố phường dạo qua thị trường. Mình thì để xe trong cùng, nên ra sau cùng luôn. Đang đi bỗng có con chó phi ra, tợp phát vào chân. Mả mịa nó, mình hoảng quá sút cho nó phát, thì nó kêu lên ăng ẳng, rồi ba chân bốn cẳng chạy mất dép. Cả bọn quay lại xem mình có làm sao k, thế là kế hoạch đi lượn bị hủy vào phút chót, và tối hôm ấy mình phải đi tiêm phòng dại
Lại nói thêm nhà ông Quang, nuôi con chó cắn mình. Đóe phải phét chứ mình ghét cái nhà ông này vãi ra ý. Hồi lớp 8 hay 9 gì ấy, mình có chơi gà chọi. Mang gà sang nhà ông ý vần, vì nhà ông ý cũng có con gà tuyển đá khá hay. Trước khi cho vần mình đã bảo là bịt cựa vào k hỏng hết gà, ông ý cũng bịt, cơ mà bịt lỏng nên lúc đá miếng vải nó tuột cmn ra. Gà ông ý đá phát, con gà mình toác cả mỏ. Chạy cong đít. Mình tức lắm, chiều tối hôm ấy rủ thằng anh họ trả mối thù này. Mình vs ông anh họ trèo lên bờ rào nhà ông Quang, thám thính một hồi thì phát hiện ra con gà chọi của ông ý đang lượn lờ trong vườn. Sẵn súng cao su, mình giơ lên ngắm bắn. Định là ngắm vào người nó thôi, ngờ đâu trúng cmn mắt con gà, mà phát bắn ấy mạnh lắm. Thế là con gà từ đấy thành gà chột, mình vs ông anh họ cười như 2 thằng điên vì sướиɠ. Còn ông Quang thì như thằng điên vì tức.
Về phần con gà toác mỏ của mình, thôi thì cho nó chọi nồi vs chọi xoong vậy. Tối hôm sau rủ mấy thằng thân thân trong lớp, làm lồi lẩu gà chọi. Ăn sướиɠ cả người, cơ mà vừa ăn vừa nén nỗi đau. Gà tuyển gà kưng của mình, mà nay phải hy sinh nơi bàn nhậu. Thương lắm gà ơi. Híc híc.
Em về rồi đây. Mả bu thằng bạn. Rủ ăn kem, lại đúng hôm em viêm họng nên tợp đc có 2 cốc là về
Lúc chiều em đi đá bóng về. Tàm 6h30 gì đấy. Con N béo gọi điện lại
- Sao, h bận gì k??
- Mày căn chuẩn vãi, tao vừa đi đá bóng về tức thì. Có chuyện gì hả?? - Em hỏi
- À ừ. T hôm qua nó gọi cho tao. Nó khóc đấy.
- Sao mà khóc?? Mà T khóc thì mắc mớ gì đến tao?? - Mình hơi chột dạ
- Nó bảo nhớ mày lắm. - N béo nói giọng buồn buồn
Mình im lặng, mãi mới trả lời
- Quá khứ rồi mà, mày khuyên nhủ T giúp tao. - Mình nói vs nó
- Nó muốn nối lại tình xưa đấy, mày xem như thế nào??
- Nối lại thì cũng có được gì đâu, tính t vs T k hợp nhau, mày biết mà. - Tự nhiên trong lòng mình nhói nhói
- Ừ, thôi tùy chúng mày.
- Mày khuyên nhủ T hộ tao nhé. Thanks mày trước - Mình cảm ơn nó
- Ừ, để tao. Mà thanks vs thiếc. Nghe thối bỏ mịa. Thôi té nhé mày.
- Chim cút con dở.
Tự nhiên mình lại bồi hồi. Mình thẫn thờ nằm vật ra giường. Đặt tay lên trán suy ngẫm. Bỗng mình ngồi dậy, lấy quyển lưu bút mà T đưa cho mình. Mình giở đến trang cuối thì thấy ghi:" Em nhớ anh nhiều lắm, mình viết tiếp cuốn lưu bút này nhé?"
Thật sự trong mình h nhiều luồng suy nghĩ lắm. Có bạn bảo tình yêu mình đẹp như thế, sao lại chia tay?? Mình cũng xin được nói. Ngày ấy, mình trẻ con lắm. Mình có tính ghen tuông rất cao, rồi cả tính gia trưởng nữa. T thì cũng khó tính, T là con út nên được bố mẹ chiều. Rồi nhiều lần giận nhau, tình cảm rạn nứt, mình thấy cô ấy mệt mỏi, nên cả 2 chia tay. Dù mình rất yêu cô ấy, nhưng đành buông tay thôi...
Nếu h mình nối lại vs T, thì liệu ra sao? Cả 2 đã k hợp nhau, liệu có đi đến đâu??
Đang lạc lối trong những dòng suy nghĩ trái chiều. Thì ông bà già gọi ăn cơm. Cơm xong thằng bạn rủ đi ăn kem. Giờ về review các thím. Từ tối đến h chưa nt cho Linh. Lúc về nhìn lên phòng thì thấy đèn học em sáng. Mà đóe biết em nó có học thật k nhỉ, mai thử gài em vài bài xem học hành có tiến bộ k??
Cảm ơn các thím nhiều!