Chương 6
Chap 6:
Bữa tối ngày hôm ấy bắt đầu khoảng 7h30, mẹ mình, ba mình, ông anh mình, bác Q, nhỏ L đều có mặt đông đủ cả, dĩ nhiên là ai cũng mặt mày tươi tắn rạng rỡ cả, trừ 1 thèn……đó là mình…….
– Cháu N sao thế, bộ không khỏe chỗ nào à- Bác Q nhìn mình vẻ lo lắng
– Dạ, không sao đâu ạ, chắc nãy ra dường nên bị cảm gió- Mình vội lắc đầu ngay
Sợ làm không khí gia đình mất vui nên mình mới cố tỏ ra như thế, chứ thật ra bây giờ mình cũng chã còn tý sức lực nào cả, cứ muốn đâm đầu vào tường mà tự tử cho rồi………
– À, quên, bác có quà cho N nè, coi như đây là quà bác cảm ơn cháu vì đã quan tâm đến nhỏ L nhé, đừng ngại
Chẳng biết là thứ gì trong này mà bác Q mỡ vali ra đưa cho mình 1 hộp quà khá to và nặng, kèm theo đó là nụ cười đầy ẩn ý, mình tự nhiên cũng thấy vui vui trong lòng, lâu rồi cũng chẳng ai tặng nên cảm giác cứ thinh thích thế nào ấy
– Cháu mỡ ra được chứ ạ.
– ừm, tất nhiên là được rồi
Ban đầu mình cũng tưỡng đó là cái gì…….gì đó, cơ mà mình cũng chả biết là cái gì, đến khi mỡ ra mới biết đó là 1 cây đàn ukulele, thứ mà lâu nay mình vẫn rất mong được có nó, nhưng mình vẫn không hiểu tại sao bác Q lại biết điều này, trừ mình, ông anh mình và 1 ai đó khác nữa.
– sao, cháu thích chứ
– Dạ thích..nhưng mà………….- Mình ngắt nửa giọng
– Có gì thì cháu cứ nói, đừng ngại, toàn chỗ thân quen hết mà- Bác Q cười nhìn mình.
– Sao bác biết cháu thích loại đàn này ạ…
Mình tò mò nên hỏi lại ngay.
– Cái này là nhỏ L nói cho bác biết đấy, nó còn bảo:’’ nhất định phãi mua tặng cháu, không thì nó giận bác lun, con nhỏ này, coi bạn trai còn hơn mẹ cũa nó.
Đến lúc này, vừa nghe mẹ nhỏ L nói hết câu mà mình như sững người cả lun, không còn tin những gì mình đang nghe nữa, mình bất giác liếc về phía nhỏ nhưng chỉ thấy hai đôi má nhỏ đỏ ửng lên, xen vào đó là tiếng cười sặc sũa của ông anh mình
– Ghê chưa, 2 đứa này thích nhau lâu rồi mà giấu cả nhà ha
– Đâu có anh……….không phãi………ừm………- Cả mình và nhỏ đều đỏ mặt nhìn nhau
– Thôi, bây giờ nhân dịp có mặt đầy đủ cũa hai bên gia đình, mình bàn luôn chuyện hai đứa nhỏ lun nha- Đến lượt mẹ mình chơi đòn tinh thần
– Ừm, được đấy, tui cũng đang muốn có con rể đây.
Ác, gì chứ..ở rể à…hic…mình mới 12 thôi mà đâu có ở rễ sớm zậy được, có quá thì cũng đợi mình ra đại học cái đã rồi mới tính đến chuyện đó.
– Thôi, chuyện ấy thì để tính sau, cả nhà ăn cơm đi, kiểu nguội hết đồ ăn bây giờ.- Ba mình nãy giờ im lặng cũng đột nhiên lên tiếng.
– Dạ…………
***********************************************************
Ăn cơm tối xong, mình và nhỏ xin phép đi ra ngoài, chắc còn ngại chuyện hồi nãy hay sao mà nhỏ cứ tránh đi ánh nhìn cũa mình, cứ ngó lơ đi xung quanh, mình chỉ cười, điệu bộ này thì chắc ‘’dạ trong như đã bên ngoài còn e’’ đây mà.
– Giờ thì đi lun hay sao ha?- Mình dắt xe ra ngoài rồi hỏi nhỏ
– ừm cũng được.
Đường xá đêm noel thì cũng khá đông đúc, đường chính coi như chật cứng cả lun, người đi chơi noel nhiều không xuể, tính mình thì không thích mấy chỗ bon chen nên đành rẽ zô đường 3/2 ra ngoài quốc lộ 1A, rồi ghé vào nhà thờ, hai bên đường chi chít đèn neon, mình nhìn mà muốn hoa cả mắt.
– giờ L muốn vào nhà thờ trước, hay đi ăn cái gì cho ấm bụng- Mình đề nghị vì lúc nãy hai đứa cũng không ăn được gì nhiều
– Vào nhà thờ trước đi N, sý đi ăn sau- nhỏ đáp hơi ngượng ngùng
– ờ
Mình gật đầu rồi cũng không hỏi han gì thêm, nhỏ cũng im lặng lun, giữ xe xong, 2 đứa cùng đi vào nhà thờ, chen chúc bỡ cả hơi tai, người ở đâu mà đổ về đây đông không kể xiết.
– Cầm tay tui nè, kẻo lạc giờ- Mình đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ
Hic….Gì đâu mà ngại hã nàng, nhỏ cứ đỏ mặt nhìn mình làm mình cũng ngại theo, phãi đến vài giây sau đó nhỏ mới chịu gật đầu, chỉ cầm tay thôi mà, chứ có gì đen tối đâu.
– Đứng đây đi N, mình ngại zô ấy lắm- Đang đi thì nhỏ bỗng níu tay mình lại
– Thôi, cũng được, tùy L thôi
Mình thỡ dài ngao ngán rồi cũng khựng người lại,hic hic , thế là hết được nắm tay nhỏ, cơ mà mình cũng chẳng dại gì mà buông ra, tay nhỏ ấm thật, mềm nữa, mình như tê hết cả người…………..
–