Chương 2: Muốn anh trai

Hạo Đông cầm đồ vào nhà vệ sinh, muốn tắm cái cho khỏe người, nhưng lúc đóng cửa lại bất ngờ thấy bé con đứng ngay cửa.

"Nhu bánh bao, bao nhiêu năm mà cái tật mê trai cũng không bỏ à?" Hạo Đông buồn cười ghẹo cô bé.

"Em không có, anh trai cho em tắm với!" Lạc Nhu mềm giọng đáp.

" Tắm chung?" Hạo Đông điên tiết hỏi.

"Dạ!"

Hạo Đông nhìn cái vẻ mặt ngây thơ vô số tội của bé con mà câm nín, hắn cũng không phải ấu da^ʍ, bánh bao cũng được gọi là thiếu nữ rồi, sao hắn dám cho bé tắm cùng.

" Không được!" Hạo Đông lạnh lùng đáp.

Em nhìn anh trai mặt căng nói chuyện với mình liền sợ, chân cũng vô thức lùi về sau.

"Rầm!"

Nhìn cánh cửa vừa đóng lại ngay sát mũi, bé khóc. Tiếng khóc huhu nhỏ dần rồi òa lên khóc, cả ngày hôm nay em đã rất buồn, vậy mà anh trai còn ghét bỏ bé không cho bé tắm cùng, nên cứ vậy tủi thân khóc òa lên.

Hạo Đông nghe tiếng khóc bên ngoài liền sợ, vội mở cửa ra ôm con nhóc phiền phức vào lòng dỗ.

"Tổ tông của tôi ơi, em muốn gọi mẹ lên mắng chết anh à?" Lúc nảy vừa về đến nhà thái độ ba mẹ đã cho cậu biết địa vị mình ở đâu, cậu không dám chọc cô con gái cưng này của họ ạ.

Lạc Nhu được anh trai ôm liền hết dỗi ngay, vòng tay ôm ngược lại cổ ai trai cứng ngắc, cuối cùng bé cũng ôm được anh rồi. Hihi

Lạc Đông bất lực ôm cô vào phòng tắm, xã nước đầy bồn rồi thả cô bé còn mang áo quần vào, tính để cô nghịch một chút.

“Anh trai tắm cho em!” Bé cứ thế ra lệnh cho anh trai mình.

“Cái gì?” Hạo Đông trợn tròn mắt nhìn.

“Huhu...”

Thấy bé con lại bắt đầu Hạo Đông vội nói: “Được được, để nô tài hầu hạ gia!”

Em thấy anh trai học theo tivi nói cũng giả vờ nghiêm túc nói: “ Làm tốt gia thưởng!”

Nhìn khuôn mặt trắng nõn nghiêm túc diễn, Hạo Đông bỗng thấy Nhu bánh bao rất dễ thương.

Hắn đứng dậy ra ngoài tính kiếm cái khăn lông với bộ đồ cho đứa nhỏ xíu nữa thay, lúc quay vào đã thấy bánh bao có giấy trở thành bánh bao trần rồi.

“Em làm gì thế!” Hạo Đông hốt hoảng quay đầu rống.

“Tắm phải cởi đồ nha, anh mau tắm cho em, em lạnh!” Lạc Nhu nghi hoặc nói.

Lạc Đông biết cái bánh bao này ngốc, ngoài chuyện học tập ra về sinh hoạt cô bé chẳng biết gì cả. Suy nghĩ đây sau này là em gái mình liền quay đầu làm như không có gì chuẩn bị tắm cho cô bé.

Hắn xã thêm ít nước nóng vào bồn cho bé đỡ lạnh, quay đầu liếc qua liền thấy thân thể trắng nõn, hai ngực nhỏ cũng lộ ra ngoài nước, có điểm hồng nay trái đào tiên.

Khụ khụ

Hạo Đông giả vờ ho một tiếng cho bớt căng thẳng, mắt cũng không dám nhìn xuống nước nữa.

Bàn tay thon dài cũng xoa bọt xà bông lên người bé, kì cọ 2 tay lưng nhưng tuyệt nhiên không dám động bộ phận nhạy cảm của bé.

Em nhìn anh trai tắm cho mình liền vô cùng vui vẻ, nhưng mà hình như anh trai tắm không sạch, tắm là phải kì hết cả người. Vậy nên bé tự đưa bàn tay búp măng nhỏ của mình tự rửa hai vυ".

Hạo Đông nhìn bé con tự mân mê ngực mình mà thở dốc, cảm thấy miệng khô, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

“Anh phải tắm sạch cho em, Nhu Nhu muốn sạch sạch thơm thơm!” Lạc Nhu dẩu miệng nói.

Cả người hắn tự dưng khô nóng cũng muốn đυ.c đầu vào bồn tắm này, nhưng hắn không dám!

Vội vàng tắm nhanh cho bé con rồi lấy khăn to trùm cả người cô lại, ôm nhanh xuống lầu trả cho mẹ hắn.

“A ôi, anh trai biết tắm cho bé cưng của mẹ này, giỏi quá!”

Không đợi Tố Quyên nói xong Hạo Đông đã vài bước vọt lại lên lầu chui thẳng vào phòng tắm.

Hắn cúi đầu nhìn vật nhỏ dựng thẳng dưới quần mà cười khổ, hắn... Biếи ŧɦái.