Chương 30

CHAP 30: NẾU CÔ MÀ LỰA CHỌN SAI…CÔ LÀ NGƯỜI RA ĐI TRƯỚC ANH TA…

- Này Vũ Bội tiểu thư,cô có thể lên gọi thiếu phu nhân xuống ăn cơm dùm tôi không,hôm nay Gia Bảo thiếu gia đi vắng,tôi không dám lên phòng cô ấy…

-…Dạ…thưa Vυ"…- Vũ Bội vội nghe lời chạy lên lầu gọi chị 2,cô thấy cửa khép lại nhưng không khoá,cô vội đẩy cửa vào…

-…Chị…- Vũ Bội chưa kịp gọi thì cô nhìn thấy cảnh tượng khiến cô gần chết sững tại chỗ,nó đang quấn 1 người con trai trên giường,2 người không quần áo,trần trụi trước mắt cô,ra sức quấn lấy nhau…người con trai ngậm lấy ngực nó…còn thân dưới không ngừng cử động,cái đó dính lấy chổ đó của nó,nhiệt tình vào ra người nó,trên người họ đầy mồ hôi…cả căn phòng đầy tiếng rêи ɾỉ,thở dốc…ghê tởm…nhưng điều cô hoảng hốt nhất là…người đó không phải là…anh 2 cô,cũng không phải là người con trai nào khác mà là…anh 3 cô- Gia Kỳ…Chị dâu cô nɠɵạı ŧìиɧ trong khi anh cô đi vắng…mà lại là tại nhà…tình nhân lại chính là anh 3 cô…họ ở bên nhau bao lâu rồi…lừa dối anh trai cô bao lâu rồi…Cô không thể nói gì nữa,chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi cảnh tượng ghê tởm trước mắt…nhưng…

XOÃNG

Cô vô tình va phải chậu hoa trên bàn,làm nó rơi xuống vở tang tành…làm 2 người đang nhiệt tình quấn lấy nhau cũng hoảng hốt,người phía trên giật mình,hông ngừng cử động,quay lại nhìn…khi thấy được người trước mắt là Vũ Bội,cậu hoảng hốt rút khỏi người nó…trường sang bên cạnh,kéo tấm chăn dưới đất lên cho 2 người che thân,còn nó thì hoảng loạn không biết làm gì hết…

- VŨ BỘI,ANH…

-…VŨ BỘI…Em hiểu lầm rồi…

-…tôi nhìn thấy rõ ràng…có gì mà hiểu lầm…tôi…tôi kinh tởm 2 người…- Nói xong cô bé chạy khỏi phòng nó trong cơn tức giận,bây giờ cô chỉ biết,phải đợi anh 2 về,nói rỏ ra mối quan hệ bẩn thỉu này…rằng anh 2 ngu ngốc…bị họ gạt bấy lâu…

-…Huhuhu…Vũ Bội…Gia Kỳ…chuyện bị lộ rồi…chúng ta phải làm sao…?- nó úp mặt vào chăn,khóc ầm lên…

-…Không sao…anh chắc với em…Vũ Bội sẽ không nói ra đâu…dù nó có muốn…anh cũng không cho nó nói…đừng lo…dù thế nào…anh cũng sẽ bảo vệ em…- Gia Kỳ ôm chầm lấy nó nói…

Đến tận chiều,nó cũng không thấy Vủ Bội đâư,có lẽ cô bé tránh mặt nó,điều đó càng làm nó lo lắng,đứng ngồi không yên…đến chiều,nó từ phòng đi xuống,thấy xe của Gia Bảo trong hầm xe,nó biết anh đã về,toàn thân nó run bắn lên,nó không biết nếu anh biết chuyện này thì sãy ra chuyện gì…nó chạy khắp nhà tìm anh nhưng không thấy anh đâu…nó sợ muốn phát khóc…

Lúc này tại phòng tranh sau vườn,Gia Bảo đang chăm chú sửa lại cái khung tranh của Vũ Bội…cô bé từ ngoài hấp tấp chạy vào,cô chỉ muốn anh 2 mình dừng u mê,cô muốn cô gái tàn ác đó biến mất,cô không muốn nó xen vào cuộc sống của họ nữa,không muốn nó là rối tung cái nhà này…không muốn nó cướp đi anh trai cô…vì nó không hề xứng đáng…

- Anh 2,em có chuyện này muốn nói với anh…

-…Vũ Bội à,em đến rồi đấy à…em xem này…anh tìm được thứ gì này…- Anh ngắt lời cô,đưa lên trước mắt cô 1 bức tranh,nhìn vào nó,làm cô không khỏi chua xót…- Em xem,em nhớ nó không,nó là bức tranh lúc học lớp 3 chúng ta vẽ đấy…em nhớ lúc đó chúng ta muốn Gia Kỳ làm người mẫu…thằng bé không chịu…giãy nảy lên…chỉ khi anh la nó…nó mới chịu ngồi im ình vẽ…em xem mặt nó khó coi hết sức…

-…Anh 2…- Bây giờ thì cô không thể nào mở lời…cô biết quan hệ của anh 2,anh 3 rất tốt,anh 2 luôn yêu thương anh 3…nếu anh 2 biết được anh 3 giang díu với vợ mình…anh ấy sẽ tỗn thương đến mức nào…dù cô không hiểu rõ…nhưng cô biết…nó trong lòng anh…cũng rất quan trọng…

-…À,Vũ Bội,em muốn nói gì với anh…

-…A2,không có gì…-bây giờ nhìn thấy gương mặt tươi cười của anh cô không thể thốt lên lời,cô chỉ biết nên giấu chuyện này xuống…càng lâu càng tốt…đến khi nào tự anh phát hiện ra…

-…Em sao lạ thế,sắc mặt không tốt,anh đưa em vào nhà nghỉ ngơi…phải tự chăm sóc mình chứ…anh mới đi 1 ngày…đã ốm rồi…- Gia Bảo dịu dàng xoa đầu cô,cô nhìn anh cố gượng cười

Bây giờ,ở 1 góc khu vườn,nó khẻ nhếch mép cười…dõi theo 2 người đi khuất…

- Tốt nhất là cô nên im lặng…nếu cô nói ra…cô sẽ biến mất…trước anh ta…a

Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương 31