Chương 4

Chương 4

Chỉ là Hạng Tề còn không có ý thức được, vì trong vòng con cháu thế gia, hắn luôn giữ mình trong sạch, không chạm phụ nữ, thế nên hắn cũng không nghĩ sâu xa về phương diện này. Khúc nhạc đệm này liền trôi qua như vậy, ai cũng không để trong lòng.

Thời điểm ba người bọn họ cùng nhau ngồi ăn cơm, Hạng Tề ở một bên nhìn Lâm Uyển đối em trai mình thân thiện, đặc biệt lúc cô ra sức đề cử món canh thịt cho em hắn, tay hắn đang gắp đồ ăn cũng dừng lại một chút. Hạng Tề nhấp môi, xem nhẹ cảm giác kỳ lạ trong lòng, an tĩnh ăn cơm.

Lâm Uyển tay nghề rất tốt, có lẽ là do người nấu có lòng, đặt nhiều tình cảm vào đó, hắn có thể cảm nhận được hương vị riêng biệt của gia đình. Hạng Tề hiểu rõ cái này hết thảy đều là cô vì em trai của hắn mà làm, hắn chỉ là hưởng ké một chút tiếng thơm mà thôi.

Dĩ vãng Hạng Tề cũng không sẽ để ý này đó, lúc này hắn trong lòng lại có một loại khôn kể tư vị.

Hạng Nhuận đáp ứng muốn cùng Lâm Uyển hảo hảo ở chung, vứt bỏ hắn trong lòng những cái đó băn khoăn, bọn họ hai người đích xác ở chung thật sự hài hòa.

Hạng Nhuận tính tình ôn nhu săn sóc, Lâm Uyển cũng giống như hắn, hai người liếc mắt đưa tình, không cần phải nói gì cũng có thể hiểu được ý nghĩ của đối phương.

Sự ăn ý như vậy, chưa bao giờ Hạng Nhuận có cùng với ai. Biểu tình của hắn đối với Lâm Uyển càng ngày càng mềm ấm, đôi mắt không tự giác toát ra sự sủng nịch. Có lẽ chính hắn không có nhận thấy được, nhưng Hạng Tề là người ngoài cuộc tỉnh táo lại thấy rất rõ ràng.

Sự thay đổi như vậy, Hạng Tề hẳn nên là vì em hắn mà vui mừng, nhưng trong lòng hắn lại có một sự sầu lo không giải thích được.

Thời gian về nhà của Hạng Nhuận càng ngày càng sớm, bởi vì thân thể hắn, mọi người đều tận lực thuận theo hắn, nhưng hắn vẫn sẽ làm một ít việc trong khả năng cho phép, cũng sẽ không ở nhà ăn không ngồi rồi.

Cùng Lâm Uyển làm chút việc nhà với nhau, cùng cô nói chuyện phiếm, là điều mà Hạng Nhuận trông chờ nhất mỗi ngày. Hạnh phúc đơn giản bình phàm như vậy, là điều mà từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ có được.

Hạng Nhuận từ trước đến giờ đều không có nghĩ tới, chính mình có một ngày lại có được những điều này, trên thực tế trong lòng hắn phần nhiều là cảm kích Lâm Uyển. Cảm ơn cô có thể thích hắn, cảm ơn cô đối với hắn tốt như vậy, ở trên người hắn tiêu phí nhiều tâm tư như vậy.

Nói là báo đáp thì có chút không tôn trọng tình cảm của Lâm Uyển, Hạng Nhuận cũng sẽ tận lực vì Lâm Uyển mà làm một ít việc hắn có thể làm.

Hạng Tề đối việc nhà thật ra so với Hạng Nhuận còn càng thêm mới lạ, hắn đường đường người thừa kế của Hạng gia, hiện giờ toàn bộ gia sản của Hạng gia đều do một tay hắn xử lý, đương nhiên không có khả năng đi làm mấy công việc nội trợ này.

Nhưng là ăn cơm của người ta, em trai thân thể suy yếu cũng đều phụ giúp, hắn cho dù có chút vụng về nhưng cũng sẽ tự mình hỗ trợ. Sau khi ăn xong, Hạng Tề cùng Lâm Uyển ở phòng bếp thu dọn, thời điểm rửa chén, tay của Hạng Tề không cẩn thận đυ.ng phải Lâm Uyển.

Thân mình hắn cứng đờ, ngẩng đầu nhìn cô một cái, Lâm Uyển lại dường như không phát hiện ra điều gì bất thường. Lúc sau cảm nhận được ánh mắt của hắn, tự nhiên ngẩng đầu đối với hắn mỉm cười nhè nhẹ, sau đó tiếp tục cúi đầu làm việc.

Hạng Tề nắm nhẹ bàn tay của mình, da thịt của Lâm Uyển trắng nõn, mềm mại. Sự ấm áp từ tay cô còn lưu lại trên da tay của hắn. Khiến trong lòng hắn nổi lên gợn sóng, thật lâu không thể bình ổn được.

Nhưng nhìn phản ứng của Lâm Uyển, Hạng Tề liền nhanh chóng tỉnh táo lại, hắn tự cười cợt chính mình chuyện bé xé ra to, cô căn bản không thèm để ý đến, nhưng hắn vì sao lại như vậy?

Hạng Tề có chút hoảng hốt bực bội, vì sự khác thường của chính mình, hắn không muốn cũng không nghĩ đi nghiên cứu tìm hiểu nguyên nhân sâu xa của nó. Hắn hít sâu một hơi, muốn đem những cảm xúc đó vứt ra sau đầu.