Chương 34

Edit :Kim Thoa

Beta :Thuý Ái

Sở Trác thấy Trần Y Y không có nổi giận , liền xoay người một cái đem mặt chôn ở trong ngực của nàng .

Cũng may Trần Y Y cho là hắn ngốc , không có thật sự cùng hắn so đo .

Sở Trác đem mặt chôn ở trong ngực nàng , trong lòng có chút may mắn lại có chút khổ sở .

Nàng quả nhiên .... Không có đem hắn đối đãi như phu quân .

Kỳ thật cực kỳ lâu trước đó , Sở Trác đã dần dần khôi phục ý thức .

Bất quá lúc trước hắn mặc dù thanh tỉnh nhưng không có biện pháp khống chế thân thể của chính mình .

Hắn thậm chí tỉnh táo mà lạnh lùng nhìn những người chung quanh nguyên bản đối với mình rất tốt , nguyên một đám lộ ra sắc mặt ghê tởm .

Ở trong đó bao gồm vị hôn thê của hắn , gã sai vặt bên người hắn , cùng với thê tử sau khi cưới .....

Bọn họ sẽ chế giễu hắn , nhục mạ hắn , thậm chí đánh chửi hắn .

Sở Trác ngay từ đầu có phẫn nộ , có khổ sở , thậm chí còn muốn gϊếŧ bọn họ .

Nhưng là hắn không có cách nào triệt để thanh tỉnh , càng không có cách nào khống chế thân thể của chính mình .

Hắn giống như một cỗ sức mạnh đáng sợ , bị giam cầm bên trong chính thể xác của mình , thành một con rối mặc cho người khác định đoạt .

Vì thế hắn liền sống tạm thời trong tâm trạng kìm nén và oán hận này .

Về sau hắn liền phát hiện một bí mật , tại thời điểm hắn gặp uy hϊếp nguy hiểm đến tính mạng , ý thức của hắn có thể thoát ly khỏi nơi giam cầm kỳ quái kia , tạm thời khống chế thân thể tàn tạ của chính mình .

Mà thời điểm hắn khống chế thân thể của chính mình , người khác đều cho rằng hắn đang nổi điên .

Bởi vì lúc đó , tình trạng của Sở Trác không tốt lắm .

Giống như một người đang ngủ vậy , ý thức cùng thân thể không có biện pháp cân đối .

Đồng thời trong lòng hắn chất chứa hận thù , trong một khắc đó đã phá vỡ tất cả lý trí , làm cho hắn vô cùng phẫn nộ .

Nhưng là mỗi khi hắn muốn đại khai sát giới , trong lòng luôn có một thanh âm nói cho hắn biết , hắn không phải là cái người bạo ngược đáng sợ như vậy .

Hắn nhớ rất rõ ở sâu trong ký ức , bản thân chính là chàng thiếu niên tiên y nộ mã kia .....

*Tiên y nộ mã :Ngựa tốt , áo đẹp , ý chỉ người giàu sang , hiên ngang khí phách .

Mà không phải là cái người bạo ngược , tàn nhẫn , tràn ngập hận thù , một cái nam nhân chật vật như thế này .

Hắn có một loại cảm giác vô cùng mãnh liệt , nếu hắn lấy tình trạng hiện tại khống chế thân thể , thì sẽ hoàn toàn biến thành một con quỷ dữ gϊếŧ người.

Mỗi khi hận ý đáng sợ của hắn có chút mảy may biến mất , hắn cũng sẽ không chút lưu tình nào kéo về giam cầm bên trong .

Như thế lặp lại nhiều lần , Sở Trác dần dần đã mất đi hi vọng hồi phục .

Bởi vì coi như hắn hồi phục , cũng sẽ biến thành một con quái vật tràn ngập cừu hận.

Sẽ gϊếŧ chết tất cả mọi người chung quanh , kể cả người thân của hắn .

Vì vậy hắn không còn muốn triệt để thanh tỉnh nữa ,mà là lựa chọn đem chôn nó ở nơi sâu thẳm trong trái tim .

Để cho linh hồn và ý thức của mình , kết thành từng tầng từng tầng băng thật dày , từ đây về sau không còn nhìn thấy ánh sáng nữa .

Sau đó .... Thẳng đến khi một biến số xuất hiện .

Đó chính là Trần Y Y , thê tử của hắn .

Một cái nữ nhân đối với hắn chán ghét đến cực điểm , hận không thể nghĩ ra biện pháp đem hắn chơi đùa đến chết .

Sở Trác ngay từ đầu nghĩ đến Trần Y Y là đang tính kế gì , về sau hắn lại phát hiện một bí mật kinh thiên động địa , Trần Y Y trước mắt này không phải là Trần Y Y của trước kia .

Hắn tựa như một người ngoài cuộc , hờ hững quan sát nhất cử nhất động của nàng .

Nàng đại khái là cảm thấy hắn là một kẻ ngốc , xưa nay làm cái gì cũng đều không có kiêng dè hắn .

Cũng chính bởi vì vậy , Sở Trác vô cùng quan minh chính đại quan sát nàng .

Nàng từ một cô nương được nuông chiều , biến thành một con quái vật sức lực vô cùng lớn .

Mỗi khi thân thể hắn lười biếng , nàng luôn ngang ngược mang theo hắn đi lại bốn phía .

Nàng có một Ngọc Khấu kỳ lạ , có thể tồn trữ các loại đồ vật .

Mỗi khi bốn bề vắng lặng , Trần Y Y luôn luôn lấy ra các loại đồ ăn , sau đó đưa cho thân thể tàn tạ kia của hắn ăn .

Sau đó Sở Trác liền phát hiện , thân thể của hắn đặc biệt không có tiền đồ .

Thế nhưng vì một chút đồ ăn , liền tha thứ cho cái nữ nhân xấu đã khi dễ hắn .

Về sau thân thể của hắn càng thêm quá phận , làm cho hắn nhịn không được muốn thoát ra ngoài , ngăn cản thân thể làm thêm chuyện mất mặt .

Sở Trác có thử qua nhưng không thoát ra được , chỉ có thể giương mắt nhìn .

Thân thể của hắn làm trái ý nguyện của chủ nhân , mỗi ngày cùng Trần Y Y cái người không ra người quỷ không ra quỷ ân ân ái ái .

Thậm chí có một ngày vào buổi tối , hắn còn đem tay để ở trên ngực quái vật kia .

Quả thực không biết liêm sĩ , đáng giận , hèn hạ , hạ lưu .....

Bởi vì thân thể không chịu nghe lời , ngày qua ngày đều cố gắng phá tan sự giam cầm này .

Hắn muốn thoát ra , sau đó đoạt lại quyền khống chế thân thể.

Thuận tiện hắn muốn chất vấn Trần Y Y , nàng rốt cuộc là người nào ? Vì cái gì chiếu cố hắn như vậy .

Vào cái ngày đó rốt cục Sở Trác cũng được như ý nguyện , hắn phải chịu một nỗi đau rất lớn .

Hắn bị người ta đánh trúng vào cái ót , ở chỗ vết thương cũ của hắn .

Thời điểm bị đánh trúng đầu , Sở Trác một lần nữa có được quyền khống chế thân thể .

Nương theo lần khống chế tạm thời được thân thể , Sở Trác hoàn toàn giống như trước đây bị một cỗ hận ý đáng sợ xông vào đầu .

Hận ý giống như thủy triều che mất hắn , máu đỏ tươi chói mắt như một lời nguyền rủa .

Hắn muốn gϊếŧ chết tất cả mọi người trước mắt , dùng cách này để phát tiết thống hận tích lũy trong lòng , cùng nỗi đau như kim châm trên đầu .

"Nhị gia ? Nhị gia nổi điên !"

"Xong ? Nhị gia lại nổi điên , mọi người không được ngang nhiên xông qua , mau đi tìm vũ khí đến đây !"

"Không được , các ngươi đây là muốn đánh chết hắn sao ?"

"Hắn điên rồi , hắn phát bệnh điên rồi , không đánh hắn , chúng ta sẽ bị gϊếŧ ... "

Không ai hoan nghênh hắn khôi phục , tất cả mọi người cho là hắn điên rồi .

Hắn một lần nữa dùng chính đôi mắt của mình nhìn thấy sự hoảng sợ vô tận và chán ghét ....

Hắn là ma quỷ không được hoan nghênh , bọn họ đều đang e sợ hắn .... Trong những người đó còn có người thân của hắn .

Ngay tại lúc Sở Trác cận kề triệt để bùng nổ , Trần Y Y lại một lần nữa xuất hiện .

Sự xuất hiện của nàng tựa như đôi tay hữu lực mà ôn nhu , lập tức đè xuống vết thương trong tâm hắn đang không ngừng chảy máu .

Làm cho tâm tình bị đè nén của hắn , rốt cục có cơ hội được thở dốc .

Lúc Sở Trác hôn mê , hắn cho rằng mình sẽ giống như trước đây bị kéo trở về , sau đó bị nhốt bên trong bóng tối vô tận .

Nhưng mà chờ đến lúc hắn mở mắt ra , nhìn thấy chính là cánh tay ôn nhu của Trần Y Y , đang nhẹ nhàng vỗ trên lưng của hắn .

Thanh âm của nàng ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng thì thầm :"Đã không sao , ta cho ngươi ăn một viên đan dược , nghe nói có hiệu quả cải tử hồi sinh .

Trên người ngươi có chỗ nào không thoải mái sao ? Đúng rồi .... Ta đã quên ngươi là đồ ngốc , hỏi cũng là không .....

Được rồi , vẫn là để ta tự mình giúp ngươi xem một chút đi ."

Sau đó nàng không quan tâm gì mà cởi xiêm y của hắn , Sở Trác lúc ấy thiếu chút nữa bị nữ nhân này tức chết .

Nàng sao có thể thoải mái như vậy , trực tiếp lột y phục của hắn ?

Coi như hắn là phu quân của Trần Y Y , nhưng là nàng không cảm thấy làm như vậy rất không thích hợp sao ?

Về sau trạng thái của Sở Trác một mực không ổn định , có lúc hắn có thể khống chế được thân thể , có lúc lại bị kéo trở về .

Bởi vì tình trạng này lặp đi lặp lại , Sở Trác cuối cùng cũng không có đem chuyện mình thanh tỉnh nói cho người nhà .

Bởi vì hắn không muốn lại nhìn thấy , người nhà tràn ngập hy vọng rồi lại thất vọng tràn trề .

Hắn cảm thấy bộ dạng như bây giờ cũng rất tốt , chí ít người nhà cũng đã quen thuộc với bộ dạng này của hắn .

Không có hi vọng , càng không có thất vọng cùng thống khổ .

Sở Trác ngay từ đầu cũng không có muốn giả ngây giả dại , hắn là thật sự không có triệt để khỏi hẳn .

Trạng thái này một mực lặp đi lặp lại ,

có lúc thậm chí mấy ngày không ra được .

Về sau gặp chuyện của Trương tú bà , lão bà vô cùng xấu xí kia cũng dám có ý đồ với hắn ?

Sở Trác bị kí©h thí©ɧ , mới hoàn toàn nắm trong tay quyền làm chủ thân thể .

Nhưng là có quyền làm chủ thân thể , cũng phải trả một cái giá rất lớn .

Hắn phải chịu đựng thân thể ốm yếu , càng phải chịu thêm những cơn đau đầu hành hạ .

Về phần sau đó vì cái gì còn muốn giả ngu ?

Ngoại trừ hắn có chút ỷ lại , có chút thích Trần Y Y , còn có thêm ba điểm khác .

Một là hắn không xác định được lần này có thật sự khỏi hoàn toàn hay không .

Hai là hắn muốn quan sát một chút rốt cuộc Trần Y Y là người như thế nào ? Đang có ý định quỷ quái gì ?

Ba là Sở Trác phát hiện Trần Y Y rất sợ hãi hắn khôi phục .

Sở Trác biết Trần Y Y có rất nhiều bí mật , nàng sợ hãi sau khi Sở Trác khôi phục , vẫn nhớ kỹ hết thảy những gì lúc trước hắn nhìn thấy .

Sở Trác có một loại dự cảm nếu hắn khôi phục , Trần Y Y rất có thể sẽ rời khỏi hắn .

Loại rời đi này không phải tạm thời , rất có thể là vĩnh viễn .

Ngày đó thời điểm bệnh của hắn lại tái phát , hắn nghe được đối thoại của Trần Y Y và Vân Bích .

Sở Trác mới rốt cục hiểu được , Trần Y Y đúng là muốn rời đi .

Nàng không có quan tâm hắn như trong tưởng tượng ....

Loại nhận thức này làm cho Sở Trác không thể thở nổi , hắn cảm thấy rất khổ sở , rất thất vọng , còn cảm thấy rất phẫn nộ .

Lúc ấy hắn nhìn Trần Y Y , thậm chí có một khoảnh khắc muốn đưa tay bóp chết nàng .

Lúc cái ý niệm này xuất hiện trong đầu , chính Sở Trác cũng bị doạ một thân mồ hôi lạnh .

Cho nên khoảng thời gian này , vì không để cho lửa giận của chính mình bùng nổ .

Hắn đem mình giam giữ , bởi vì chỉ có như thế này mới không làm tổn thương Trần Y Y .

Hắn chỉ có thể lựa chọn tự mình yên lặng khó chịu ....

Trần Y Y thấy người trong ngực thân thể có chút run , nhịn không được nghi ngờ nói :" Đồ ngốc ? Ngươi làm sao thế ? Không thoải mái sao ?"

Sở Trác không có trả lời câu hỏi thăm của nàng , cả khuôn mặt chôn ở trong ngực Trần Y Y , đôi con ngươi sáng màu sững sờ xuất thần .

Trần Y Y vội vươn tay quay mặt của Sở Trác qua , liền phát hiện sắc mặt của hắn trắng đến doạ người .

Trần Y Y thấy thế , lập tức luống cuống .

Nàng giúp Sở Trác ngồi dậy , muốn cõng hắn đi tìm đại phu ở trong thôn .

Sở Trác đưa tay đè tay của nàng xuống , sau đó dùng sức ôm nàng từ phía sau .

Tay hắn vẫn đang phát run , dùng sức ghìm chặt vòng eo của Trần Y Y , sau đó đem cả khuôn mặt chôn ở bên trong cổ nàng .

Trần Y Y vội nói :" Đừng làm rộn , ngươi bệnh , chúng ta đi xem đại phu . "

Sở Trác cố chấp lắc đầu , đại phu ở Minh An thành đều không trị hết cho hắn , đại phu ở Vô Hoa thôn càng không có khả năng có biện pháp .

Hắn lúc này không muốn động , cũng không muốn nói chuyện , thầm nghĩ chỉ muốn ôm nàng một cái .

Trên người Trần Y Y có mùi hương như có như không , làm cho hắn vô cùng an tâm hết sức thoải mái .

Trần Y Y thấy thời gian dần qua hắn không run lên , cơ hồ đem tất cả trọng lượng trên thân đặt ở trên người nàng , trong lòng nhịn không được vừa đau lòng lại vừa bất đắt dĩ .

Sau khi Sở Trác mơ mơ màng màng ngủ thϊếp đi , Trần Y Y liền muốn cõng hắn trở về .

Kết quả nàng vừa định đem người cõng lên , chợt nghe một giọng nói vang lên .

" Hắn làm sao vậy ? Có cần ta giúp hay không ? "

Trần Y Y nghe vậy hướng tới chỗ người đang nói chuyện nhìn .

Đã nhìn thấy một người hán tử vóc dáng cao gầy , lúc này đang đứng tại đống cỏ khô cách đó không xa .

Trong tay hắn cầm con thỏ , nhìn bộ dạng chắc là vừa đi săn trở về.

Trần Y Y vừa định nói không cần , hán tử kia đã đi nhanh tới .

Trần Y Y chưa từng gặp qua người này , nhưng nhìn bộ dáng cũng hẳn là người trong thôn .

"Ngươi cầm giùm ta con thỏ , ta tới giúp ngươi đem hắn đưa trở về ."

Hán tử nói xong liền đem thỏ trong tay giao cho Trần Y Y .

Trần Y Y lúng túng ôm lấy con thỏ , đã nhìn thấy hắn đem Sở Trác đang hôn mê cõng lên .

Nàng rất muốn nói khí lực của nàng rất lớn , cõng mấy người như Sở Trác đều không thành vấn đề .

Nhưng là thấy hán tử này không có ác ý , đành phải đối với hắn nói một tiếng cảm tạ .

Trần Y Y dưới sự trợ giúp của người này , đã đem Sở Trác trở về nhà .

Mặc dù Sở Trác không nguyện ý xem đại phu , Trần Y Y vẫn để cho Vân Bích tìm đại phu đến đây .

Đại phu Vô Hoa thôn là thân thích với quản sự , là một cái lão đầu nhi tính tình không tốt lắm .

*Lão đầu nhi : ông lão , lão già ....

Trước kia người trong thôn tìm hắn xem bệnh , hắn đều muốn người ta đem người bệnh đến tận cửa nhà mình , tuyệt đối sẽ không đến nhà người ta chữa bệnh .

Lúc này đại khái là xem trọng mặt mũi quản sự , hắn mới không tính nguyện đến nhà Trần Y Y .

Lão đại phu bắt mạch cho Sở Trác , lại xem xét vết thương trên đầu của Sở Trác .

Hắn chỉ trầm ngâm chốc lát , lúc này mới ra khỏi gian phòng .

Hắn đối với Trần Y Y nói :" Thương thế của hắn rất kỳ quái , cùng một vết thương giống như bị thương tổn qua rất nhiều lần ... "

Trần Y Y nghe vậy , liền đem chuyện trước kia cái ót của Sở Trác nhiều lần bị thương nói.

Lão đại phu nghe vậy sắc mặt biến thành màu đen , thiếu chút nữa liền muốn nhảy dựng lên mắng chửi người .

"Các ngươi người một nhà đã xảy ra chuyện gì ? Biết rõ người bệnh tổn thương ở nơi đó , làm sao có thể để cho hắn cùng một chỗ tiếp tục bị thương ?

Là ghét bỏ sinh mệnh hắn quá dài , hay là không muốn nuôi một kẻ ngốc như hắn ? "

Trần Y Y bị mắng đỏ mặt lên , vội cúi đầu thừa nhận sai lầm .

Sở Trác mấy lần trước bị thương trên đầu , mặc dù không thể trách tội lên đầu Trần Y Y .

Nhưng là lần cuối cùng kia , đúng là Trần Y Y không chiếu cố tốt hắn.

Trần Y Y vốn là thập phần áy này , trong lòng lúc này hết sức không dễ chịu .

Ngay tại lúc lão đại phu còn muốn răn dạy Trần Y Y , một đạo âm thanh dữ dằn đột nhiên từ trong phòng truyền ra .

"Ồn ào !"

Một tiếng này không phải của người khác mà chính là của Sở Trác đã tỉnh lại .

Lão đại phu nghe được âm thanh cũng không mắng Trần Y Y nữa , mà là vội xoay người vào trong phòng , hắn muốn nhìn tình trạng người bệnh sau khi tỉnh lại một chút .

Theo tình trạng mà đại phu kiểm tra được , Sở Trác bị thương nặng như vậy , căn bản không thể có ngày hoàn toàn hồi phục .

Nhưng mà lúc bắt mạch cho Sở Trác , hắn lại phát hiện Sở Trác dù thân thể ốm yếu , nhưng lại được người trong nhà nuôi rất khá , cũng không phải hoàn toàn không có cách nào chữa khỏi .

Đại phu sau khi bắt mạch xong thì kê mấy phương thuốc để điều dưỡng , liền dặn dò Trần Y Y một đống lớn chuyện cần thiết phải chú ý .

Trong đó có một ý chính là không thể để người bệnh bị thương lần nữa .

Nếu như Sở Trác bị thương thêm lần nữa , cũng không phải chỉ là trở nên càng ngốc càng điên hơn , mà rất có thể Sở gia sẽ là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh .

Trần Y Y nghe xong vô cùng khϊếp sợ , về sau ánh mắt nhìn Sở Trác đều tràn đầy đau lòng .

Vài ngày sau , Sở Trác tái phát bệnh đau đầu một lần .

Mặc dù hắn chịu không ít nỗi đau , nhưng mấy ngày này là thời gian hưởng thụ hạnh phúc nhất cả đời này .

Bởi vì thời điểm hắn phát bệnh , ngoại trừ lão phu nhân thân thể không tốt , cả một nhà Sở gia đều vây quanh chỗ hắn .

Nhưng là không được mấy ngày , toàn bộ đã bị Trần Y Y đuổi đi .

Trần Y Y liền bắt đầu một người vừa làm thê tử , vừa làm thϊếp thân thị nữ hầu hạ hắn .

Sở Trác lập tức tìm được ưu thế của hắn , đồng thời nhanh chóng nắm được nhược điểm của Trần Y Y .

Chỉ cần Trần Y Y muốn rời khỏi hắn nửa bước , hắn liền một mặt ốm yếu hô một chữ đau .

Trần Y Y sẽ lập tức chạy đến , sau đó đem hắn nâng niu trong lòng bàn tay yêu thương dỗ dành .

Chỉ là những ngày tốt lành như vậy , không được bao lâu thì Trần Y Y không làm nữa .

Nàng kiếp trước mặc dù trôi qua không tốt , nhưng là chưa từng hầu hạ người khác như vậy .

Sở Trác cũng nhìn ra Trần Y Y cảm thấy phiền , cũng tự biết rõ mà không tiếp tục hô đau .

Một ngày nào đó vào ban đêm , Trần Y Y tắm rửa sạch sẽ thơm thơm , lại giống như trước kia lôi kéo Sở Trác đi ngủ .

Nàng có ý định ngày mai đi lên núi , gần đây liên tục ăn cá cùng rau xanh , Trần Y Y ăn tới phát ói luôn rồi .

Trần Y Y càm thấy hai ngày nay khí sắc Sở Trác không tệ , liền thừa cơ hội này lên núi cải thiện thức ăn một chút .

Trần Y Y một bên cùng Sở Trác thương lượng , một bên vô ý thức vuốt tay Sở Trác chơi đùa .

Vẻ mặt Sở Trác giả bộ như không nghe thấy , hắn không muốn để cho Trần Y Y đi lên núi , bởi vì trên núi thật sự quá nguy hiểm .

Trần Y Y tự mình nói hơn nửa ngày , thấy Sở Trác không nói một tiếng nào .

Nhịn không được quay đầu nhìn sang nàng đã nhìn thấy Sở Trác một mặt "Ta không nghe , ta không biết , ta không phối hợp ."

Trần Y Y lập tức bị chọc giận mà cười lên , hai ngày nay đem hắn sủng lên tận trời , thật sự tự coi mình thành một cái "Gia "?

Nàng rất muốn hung hăng đánh cho hắn một trận , nhưng là vừa nghĩ đến hắn "yếu đuối " Trần Y Y chỉ có thể không cam lòng mà từ bỏ .

Trần Y Y quay sang một bên , một tay nắm lấy cằm nhìn Sở Trác .

Đã không có cách nào dùng vũ lực , muốn trấn áp hùng hài tử không hiểu chuyện này , chỉ có thể dùng ôn nhu tấn công .

Thời điểm Trần Y Y động , con mắt Sở Trác liền không nhịn được hướng chỗ nàng nhìn .

Sau đó hắn đã nhìn thấy Trần Y Y nắm lấy cái cằm , tóc dài đen nhánh tùy ý tán loạn ở trên vai .

Bởi vì động tác quá lớn cổ áo có chút rộng mở , lộ ra hình ảnh xương quai xanh đẹp mắt .

Thời điểm nàng nằm , dáng người có lồi có lõm hiển thị rõ ràng .

Con ngươi Sở Trác khẽ run lên , lông mi như một chiếc quạt lông vũ nhỏ nhẹ nhàng run rẩy .

Hắn nghĩ : Rõ ràng như vậy là câu dẫn hắn , hắn mới sẽ không mắc mưu .

Thời điểm Sở Trác nghĩ như vậy , Trần Y Y đột nhiên nghiêng đầu ở trên mặt hắn hôn một cái .

Trần Y Y ra tiếng dỗ dành : "Đồ ngốc , có ngoan hay không ?"

Sở Trác sững sờ nói :"Ngoan "

Trần Y Y nghe vậy hết sức hài lòng , tiếp tục dụ dỗ :" Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn ở trong nhà , để cho tỷ tỷ lên núi đi săn có thịt mang về ăn cơm , tỷ tỷ trở về nhất định sẽ ban thưởng cho ngươi thật tốt ."

Ánh mắt Sở Trác sáng ngời , gật đầu nói :"Ngoan "

Trần Y Y thấy hắn đã đáp ứng , lại ở trên trán hắn hôn một cái .

Nàng cười nhéo nhéo mặt Sở Trác , vẻ mặt vui vẻ nói :" Thật ngoan ."

______________________________________

Các cậu cho bọn mình xin một bình chọn nhé , nếu có gì thiếu xót hay các bạn chưa hài lòng thì hãy để dưới cmt cho mình nhé ❤️