Chương 10

Từ sau khi Sở Trác trở nên ngốc , gia nhân của Sở gia cũng rất ít khi dẫn hắn đi ra ngoài .

Thứ nhất là lo lắng bên ngoài nhiều người rất phức tạp , sẽ có người không cẩn thận mà va phải nhị gia.

Thứ hai là thân thể của nhị gia rất yếu , bản thân hắn cũng không thích đi lại khắp nơi .

Đại khái chính là mấy ngày nay hắn có thể ăn ngon , ngủ ngon .

Lúc Thang Viên mang theo nhị gia đi ra ngoài , hắn cũng không có giống như lúc trước mà kháng cự .

Mà là yên lặng để Thang Viên kéo ống tay áo , đi theo Trần Y Y cùng Vân Bích trước mặt .

Hôm nay thời tiết phá lệ rất tốt , trên đường người đến người đi vô cùng náo nhiệt .

Trần Y Y hôm nay mặc y phục một thân màu hồng , bình thường nàng vốn xinh đẹp yêu kiều . Hiện tại có thêm y phục phụ trợ càng trở nên kiều diễm mê người .

Trần Y Y trong lòng tràn đầy suy tư , không biết làm thế nào từ trong tay vị tỷ tỷ xấu xa kia của nguyên chủ đoạt lại Ngọc Khấu .

Cho nên nàng cũng đặc biệt không có chú ý đến , những người xung quanh thỉnh thoảng hướng mắt tới nhìn nàng .

Trong những ánh mắt này , có ngưỡng mộ , có ghen ghét , không có ý tốt gì , có kinh diễm , cũng có đơn thuần chỉ là thưởng thức .

Thang Viên cảm nhận được những ánh mắt xung quanh , nhịn không được vụиɠ ŧяộʍ liếc nhìn thân ảnh của Trần Y Y .

Thang Viên thấy dáng người nhỏ bé của Trần Y Y , trong lòng liền bất mãn lầm bầm hai câu .

Nàng thầm nghĩ mang nhị gia ra ngoài , sau đó tìm địa phương ít người qua lại đi dạo một chút , tốt nhất là không để cho kẻ nào chú ý tới .

Nhưng là vẻ ngoài của nhị thiếu phu nhân quá thu hút , vừa ra cửa liền hấp dẫn lực chú ý của những người đi ngang qua .

Thang Viên lo lắng nhất chính là đến địa phương có nhiều người , một mình nàng sẽ không bảo hộ được nhị gia .

Nàng lại nhớ nhị gia trước kia mỗi lần đi ra ngoài , đều phát sinh những chuyện không tốt.

Thang Viên nhịn không được trong tâm cảm thấy hoang mang rối loạn , nàng nhanh chóng quan sát những người xung quanh , sợ xuất hiện một tên có mắt như mù va phải nhị gia .

So với Thang Viên lo lắng không thôi, thì Vân Bích không có lo lắng những chuyện này

Nàng luôn cảm thấy tiểu thư nhà mình , từ sau khi từ biệt viện kia ra ngoài tính cách trở nên thay đổi rất nhiều .

Nếu quả thật có gặp phải chuyện gì , Vân Bích cảm thấy với sự thông minh tài trí của tiểu thư nhà mình nhất định có thể bảo hộ nhị gia chu toàn .

Nếu Trần Y Y biết Vân Bích nghĩ như thế , tuyệt đối sẽ không nhịn được mà dùng tay vỗ đầu nàng ta một cái .

Đối với nàng tín nhiệm tuyệt đối như thế , không biết là tốt hay là xấu .

Trần Y Y trước khi xuyên qua , bởi vì thân thể không tốt lại không có người thân bảo vệ nên mọi hành động của nàng đều rất thận trọng .

Nàng không dám ăn đồ ăn ở bên ngoài , không dám cùng người khác cãi nhau , cũng không dám cùng người khi dễ nàng đánh nhau một trận .

Bởi vì thân thể nàng không tốt , cùng người khác xảy ra xung đột về sau cũng chỉ có mình nàng tự chịu khổ .

Mà nếu nàng náo loạn mọi chuyện lên , người nhà của nàng cũng không quản sống chết của nàng.

Mà bây giờ thì khác , nàng có thân thể khoẻ mạnh , cũng có bàn tay vàng mà ông trời ban cho .

Nàng nhất định phải trân quý sinh mệnh lần này. Sau đó vui vẻ , tự tại , sống thật tốt.

Tất cả những người tổn thương nàng , uy hϊếp nàng , nàng sẽ đều không chút lưu tình diệt trừ từng người .

Thời điểm Trần Y Y nghĩ như vậy , không biết ở nơi nào sắp đυ.ng một đứa bé .

Mắt thấy đứa bé kia sắp đυ.ng Trần Y Y, Vân Bích hoảng sợ vừa định tiến lên bảo vệ tiểu thư nhà mình . Thì đột nhiên một thân ảnh thon gầy mà mạnh mẽ rắn rỏi , vượt lên phía trước cẩn thận che chắn cho Trần Y Y .

Người kia cẩn thận che chở cho Trần Y Y , lúc Trần Y Y chạm vào trong ngực hắn , ngửi được mùi hương như có như không .

Hắn không nhịn được hơi nheo mắt , theo bản năng muốn đem người ôm vào trong lòng .

Đợi Trần Y Y thấy rõ diện mạo của đối phương , nhịn không được nhíu đôi mày thanh tú .

Bởi vì lúc này người đang che chở nàng , không phải ai khác chính là vị Cố công tử kia .

Con ngươi Trần Y Y trong như ngọc , tinh tế mà quan sát người trước mặt , không hiểu liền có cảm giác câu hồn người .

Vân Bích lấy lại tinh thần liền thấy một vị công tử dáng vẻ xuất chúng , đang si mê nhìn chằm chằm tiểu thư nhà mình .

Nàng lập tức bất mãn ho nhẹ một tiếng , sau đó đưa tay kéo Trần Y Y lui về sau .

Vân Bích nói " Đa tạ công tử , đã xuất thân bảo vệ phu nhân nhà ta "

Vân Bích cố ý đem hai chữ phu nhân này nhấn thật mạnh .

Người kia nghe vậy cũng không lộ vẻ thất vọng , mà là chuyển mắt nhìn Trần Y Y đứng sau lưng Sở Trác .

Đối với cái nhìn này của hắn , người khác có thể không nhìn ra cái gì .

Nhưng người như Trần Y Y có thể nhìn ra hắn là đang giễu cợt Sở Trác .

Mặc dù nay nguyên chủ cùng Cố công tử không có gì , nhưng là hai người đã gặp qua mấy lần .

Cố công tử là người yêu thích cái đẹp , từ sau khi gặp nguyên chủ , liền một mực nhớ mãi không quên.

Hắn biết khi nguyên chủ tuổi còn nhỏ , đã phải thay tỷ tỷ gả cho kẻ ngốc này liền không nhịn được thay nguyên chủ bất bình .

Nói đến vị công tử này ,hắn mặc dù tâm địa ác độc , phẩm hạnh lại thấp kém , nhưng đối với nguyên chủ vô cùng tốt.

Chí ít về sau khi Tam vương binh bại , hắn đều không có vứt bỏ nguyên chủ.

Hắn cùng với nguyên chủ có phẩm hạnh thấp kém , lòng dạ rắn rết . Là trời đất tạo thành một đôi .

Thang Viên lúc nhìn thấy vị Cố công tử này . Theo bản năng muốn đứng chắn trước mặt nhị gia .

Không biết vì cái gì ?

Thang Viên cảm thấy người trước mặt này , đối với nhị gia nhà nàng tràn ngập địch ý .

Trần Y Y nhìn thấy Thang Viên trước mặt có dáng vẻ như gà mẹ bảo hộ gà con . Nhịn không được cảm thấy trong lòng buồn cười .

Một tiểu nha đầu như Thang Viên , nếu mà người khác thật sự muốn làm cái gì , chỉ một bạt tai thôi liền có thể đem đánh ngất đi .

Bất quá thấy Thang Viên bảo hộ chủ tử như vậy , Trần Y Y cũng không tiếp tục chê cười nàng .

Trần Y Y " Hôm nay khó có dịp ra ngoài một chuyến , các ngươi cùng ta đi về nhà mẹ đẻ một chuyến . "

Trần Y Y hướng về phía Cố công tử gật đầu một cái , quay người đi về hướng tới Trần gia .

Nàng hôm nay mục đích muốn đi ra ngoài là vì miếng Ngọc Khấu kia , cũng không thể chậm trễ chuyện này .

Tại lúc nguyên chủ gả vào Sở gia không bao lâu , Trần Bách Sam cũng đem Trần Tú Tú gả đi rất xa .

Trần Tú Tú gả đi thật sự không như ý, mặc dù đối phương trong nhà có tiền , nhưng là phu quân của nàng ta là một cái đồ vô dụng .

Bởi vì gả đi xa , lại không có mẹ đẻ làm chỗ dựa , thời gian qua Trần Tú Tú sống quả thật không tốt .

Nàng từ nhỏ đến là người khi dễ người khác , nay đột nhiên bị đổi lại .

Trần Tú Tú không thể chịu được . Một tháng trước đã dọn đồ quay về nhà mẹ đẻ .

Lúc nàng ta đã về nhà , người nhà bên kia có đến một lần. Trần Bách Sam cùng Trần phu nhân thấy nữ nhi đáng thương , liền cùng với nhà bên kia thương lượng với nhau một chút lựa chọn tu thê .

*Tu thê :Bỏ vợ (Bởi vì ở cổ đại chỉ có nam nhân mới được quyền bỏ nương tử .

Vì chuyện ly hôn lần này của Trần Tú Tú , Trần Bách Sam tốn không ít bạc .

Từ sau khi tỷ tỷ hưu phu , nguyên chủ đã từng trở lại Trần gia một lần .

Lần đó nguyên chủ về là để nhìn trò cười của Trần Tú Tú , kết quả bởi vì Trần Tú Tú có phụ thân làm chỗ dựa .

Ngược lại bị Trần Tú Tú cùng Trần phu nhân chế giễu .

Nguyên chủ từ sau khi từ Trần gia trở về , liền bỗng nhiên phát huy tính tình xấu đối với Sở Trác , thiếu chút nữa ép Sở Trác phát bệnh điên .

Cố công tử nhìn thân ảnh Trần Y Y đi xa , nhịn không được liền giơ tay lên ngửi mùi hương của nàng còn lưu trên tay .

Gã sai vặt đi theo Cố công tử thấy thế , nhịn không được liền nói " Chủ tử , vị cô nương này thật sự xinh đẹp , chỉ tiếc là lại gả cho Sở nhị gia ngốc ."

Cố công tử nghe vậy hừ lạnh một tiếng , nghiêng đầu nói bên tai gã sai vặt hai câu , gã sai vặt lập tức cảm thấy vô cùng sùng bái " Vẫn là chủ tử thông minh , làm cho tên ngốc tử kia sớm một chút quy thiên . Đợi cho cô nương kia trở thành quả phụ , còn không phải sẽ đi theo chủ tử sao .

Gã sai vặt dùng vẻ mặt đáng khinh nói , Cố công tử nhìn bộ dạng của hắn chịu không được dơ chân đá một cước .

Hắn mặt lạnh nói " Coi như nàng có trở thành quả phụ , cũng không phải là người đến lượt ngươi nghĩ đến "

Gả sai vặt thấy vẻ mặt chủ tử đột nhiên thấy đổi , bị doạ đến vội vã chạy đi .

Hắn nào dám nghĩ đến , hắn không phải là đang thuận theo ý nghĩ của chủ tử nói ra sao .