Chương 31

Trưởng phòng Trần vừa rót đầy một cốc trà vừa cười nói: "Anh ấy à, căn thời gian cũng chuẩn quá đấy, đến sớm hơn một tiếng thì chắc tôi đã không đồng ý rồi, vừa đúng lúc danh sách được bộ trưởng Ngô phê duyệt thông qua được năm phút, chuẩn bị được công bố rồi, nếu như anh muốn xem thì cứ xem đi." Nói rồi, bà ấy hướng mặt vào trong phòng làm việc ở đối diện gọi lớn: "Tiểu Miêu, mang danh sách ra đây!"

"Cảm ơn." Sầm Qua mỉm cười gật đầu.

"Đội của các anh có rất nhiều người tinh anh, vậy mà cũng bắt đầu nhắm đến người mới nào rồi sao?" Trưởng phòng Trần từ từ rót nước sôi vào tách trà, lá trà nổi lên một lớp bọt, bà ấy thành thạo rót bỏ lần nước trà đầu tiên, lại lần nữa đổ thêm nước sôi vào, tiếp đón Sầm Qua ngồi xuống. Bản lĩnh của trưởng phòng Trần là mượn chức vụ của mình để điều tra lai lịch của tất cả mọi người trong cục, nên khách khí với ai, nên đối xử tùy tiện với ai đều giống như người mù ăn hoành thánh- trong lòng đã hiểu rõ rồi.

Sầm Qua đứng đằng sau Tiểu Miêu, nhìn lướt qua danh sách hai mươi mấy người một lần rồi sau đó dán mắt vào dòng cuối cùng. Sau vài giây, anh quay lại bàn trà trong phòng trưởng phòng rồi ngồi xuống, nghe trưởng phòng Trần nói về việc huấn luyện toàn quốc, sắp thành lập bộ an ninh quốc gia, một số chuyện của kho chuyên gia gì đó, anh tiếp chuyện vài câu rồi đứng dậy nói lời tạm biệt."

"Cục cưng, cậu thực sự đã thi đỗ bài kiểm tra viết rồi?" Quách Nhất Cầm nhìn thấy bức ảnh chụp màn hình mà Triệu Tô Dạng gửi đến, kinh ngạc đến mức trợn mắt há hốc mồm. Đừng nhìn Triệu Tô Dạng người đã miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn trong các kỳ thi của khóa học chuyên nghiệp suốt bốn năm qua, đến thời điểm quan trọng đột nhiên trở thành học bá trong số những *học tra, vượt qua cuộc thi chuyên nghiệp tuyển dụng nội bộ của cục điều tra với tổng điểm đứng thứ hai mươi ba.

*Học cho có, điểm thấp.



Lăng Châu tuyển dụng tổng cộng hai mươi ba đặc vụ thực tập, thực hiện một số quy chế thay thế bổ sung, nghĩa là nếu như có ai đó không đạt yêu cầu trong bài kiểm tra thể lực hoặc bài kiểm tra tâm lý thì người đứng thứ hai tư, hai năm sẽ thay thế bổ sung luôn. Sau khi tất cả thông qua các kỳ thi, khóa huấn luyện sẽ kết thúc trong hai tháng, sau đó họ sẽ được cử đến nhiều nơi khác nhau để tham gia các khóa học luân phiên, sau khi xử lý các vụ án đạt đến số lượng nhất định thì mới có thể chuyển thành đặc vụ chính thức.

Dù đã vượt qua bài kiểm tra viết nhưng Triệu Tô Dạng là người đứng cuối cùng danh sách cũng biết rằng mình vẫn còn một chặng đường dài phía trước phải đi nữa, bài kiểm tra thể lực có vẻ khó hơn gấp trăm lần so với bài kiểm tra viết.

"Đừng nghĩ nhiều như vậy, thu dọn hành lý đi, ngày kia chúng ta có thể đi được rồi." Quách Nhất Cầm nhắc nhở nói.

Hai cô đã chọn thành cổ Long Uy ở Đồng Châu cho chuyến đi du lịch tự túc của mình rồi, sở dĩ hai cô gái cân nhắc như vậy là vì những sự lựa chọn khác đều là nơi phải phơi dưới ánh nắng mặt trời, đi lại sợ rằng sẽ bị đen mất, hơn nữa thành cổ Long Uy có những cây cổ thụ cao sừng sững, dường như thảm thực vật không bị tàn phá, rất tươi tốt, không khí cũng rất tốt. Thành phố cổ kính này trải dài trên một số ngọn đồi và do các nhóm dân tộc nguyên thủy lớn bé chiếm cứ, có toàn bộ ba mươi năm bộ tộc thiểu số trong cả nước, trong có có mười chín bộ tộc dân tộc thiểu số sống ở thành cổ Long Uy này và còn có sáu bộ tộc thiểu số thưa thớt chỉ sinh sống gần thành cổ Long Uy thôi. Những năm gần đây, du lịch phát triển như vũ bão, giá trị du lịch của thành cổ Long Uy cũng dần dần được khai phá, điều đáng quý chính là các dân tộc thiểu số ở đó vẫn bảo toàn được thói quen sinh hoạt sản xuất vốn có của mình, có một số bản làng dân tộc thậm chí còn chưa có điện, càng không nói đến tivi, điều hòa hay các loại thiết bị gia dụng khác nữa. Lối sống gần như cổ xưa này đã được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể quốc gia và còn được một số du khách gọi chuyến thăm gian thành cổ Long Uy là "Du lịch xuyên không".

Giao thông ở thành cổ Long Uy bị tắc nghẽn, không thể đi thẳng đến đó được. Từ thành phố Thiên Chương đến thành cổ Long Uy, đầu tiên là phải ngồi máy bay đến sân bay Mục Khúc Đồng Châu, rồi chuyển sang đi tàu hỏa từ sân bay Mục Khúc Đồng Châu đến thành phố Tửu Lương, rồi lại tiếp tục đi ô tô đến bến phà của thành cổ Long Uy, sau đó ngồi thuyền qua sông Long Uy, rồi lại tiếp tục đi xe bus nhỏ khác xuống tại sân ga đơn giản dưới chân núi và tiếp tục đi bộ hai dặm để vào được thành cổ Long Uy.

Có rất nhiều dân tộc ở bên ngoài thành cổ Long Uy, những ngôi làng ở bên ngoài thành cổ tương đối thông thoáng hơn so với những ngôi làng ở trong núi sâu. Những ngôi làng ở đây không chỉ dùng điện nước, còn có cả tivi và máy nước nóng nữa, chỉ là tín hiệu tivi không được tốt lắm, chỉ có thể thu được năm sáu kênh thôi. Nghe nói càng vào sâu trong núi, thông làng càng hẻo lánh, phong tục, hiến tế cũng càng mới lạ hơn.