Chương 29

Nói đến cuối cùng thì đó chính là một đôi nam nữ có sở thích giống nhau, sau khi phát hiện ra thuộc tính của nhau thì đã bị thu hút sâu sắc, trước mặt người khác họ là một cặp đôi yêu thương nhau, khi ở riêng họ thực sự là mối quan hệ nữ hoàng và nô bộc. Mỗi khi hèn mọn quỳ gối trước mặt vợ, nhận mệnh lệnh của bà ta làm những chuyện hèn hạ và thiếu tôn nghiêm, Phạm Côn Nghị không hề cảm thấy bị sỉ nhục, ngược lại còn hưởng thụ những lời xúc phạm và mắng mỏ như vậy.

Loại tình nghĩa vợ chồng và quan hệ chủ tớ giữa bọn họ là vô nhân đạo, ngay cả con cái của họ cũng không biết cha mẹ mình lại có mối quan hệ như vậy.

Với sự gia tăng tuổi tác, công việc bận rộn và ngày càng nhiều các vấn đề vụn vặt trong cuộc sống, thời gian "chơi game" của Hoàng Đinh Huệ và Phạm Côn Nghị càng ngày càng giảm dần. Khẩu vị của Phạm Côn Nghị càng ngày càng nặng, vứt vợ sau lưng, mê mẩn ngược đãi mèo đẫm máu, ông ta mơ tưởng mình là một trong những con mèo đó, bị người khác giẫm lên, hành hạ đến chết, dần dần rơi vào trạng thái điên loạn.

Những người như Hoàng Đinh Huệ không thể bị phản bội, khi bà ta trở về nhà nhạy cảm phát hiện ra một vài sợi lông tơ trên nắp cống, mà nhà họ không bao giờ nuôi động vật. Sau khi tra hỏi một hồi, Phạm Côn Nghị đã nói ra sự thật, cũng thú nhận quá trình bản thân mình quen Hướng Mạn qua trang web "thiên đường Manh Sủng" này.

Vì tiền lương và các khoản thu nhập khác hầu như đều giao hết cho vợ nên Phạm Côn Nghị không có nhiều tiền để ra ngoài thuê phòng hay là tặng cho Hướng Mạn thứ gì đó, điều duy nhất ông ta có thể làm là tiết lộ cho cô ta một số câu hỏi trong kỳ thi, để cô ta có thể đạt được thành tích xuất sắc và trở thành người đè tủ trong mắt các bạn học sinh. Không có ai có thể phát hiện ra mối quan hệ thầm kín của họ, cách liên lạc duy nhất của họ là gọi điện thoại cho nhau, và sau đó là một bên cúp máy để ra hiệu đã nhận được lời mời.

Hướng Mạn xuất thân trong một gia đình bình thường, không có ngoại hình nổi bật cũng không có năng lực cá nhân nổi trội. Bị một người thứ ba tầm thường như vậy chen chân vào hôn nhân của họ, Hoàng Đinh Huệ cảm thấy vô cùng xấu hổ, ngay lập tức bà ta nghĩ ra một thủ đoạn nham hiểm để đầu độc Hướng Mạn, yêu cầu Phạm Côn Nghị đưa cho Hướng Mạn một hộp vitamin có trộn chất độc hóa học, rồi từ từ chờ đợi cái chết bất đắc kỳ tử của đối phương trong một ngày nào đó.



"Ở trong mắt ông, Hướng Mạn là người như thế nào?" Lúc này, Sầm Qua đang ngồi trong một phòng thẩm vấn khác, Phạm Côn Nghị đang ngồi đối diện với anh.

"Một con gái điếm!" Sau khi Phạm Côn Nghị biết sự thật không thể che giấu được, vẻ mặt cũng nhẹ nhàng thoải mái và bình tĩnh như Hoàng Đinh Huệ, khoanh chân và nói chuyện như đang ở trong lớp: "Cô ta thô tục, nông cạn, đạo đức giả, dâʍ đãиɠ, đĩ điếm và không thể so sánh với vợ tôi được. Cô ta vì để phối hợp với sở thích của tôi, đã đối xử với tôi theo yêu cầu của tôi....(lược bỏ ba trăm từ không hài hòa), coi tôi như một món đồ chơi. Thực ra, mặc dù cô ta là chủ nhân và tôi là nô bộc. Nhưng vợ của tôi mới là vua thực sự của tôi." Nói rồi, ông ta cười phá lên, nhìn Sầm Qua rồi nói với giọng điệu như một trưởng bối nói với hậu bối: "Anh còn trẻ, không thể hiểu được đâu."

Sầm Qua nhìn ông ta một lúc, nhếch môi lên nở một nụ cười trào phúng.

Ngày hôm sau, trung tâm điều tra hình sự thành phố Gia Hoa đã đệ trình một báo cáo về việc kết thúc cuộc điều tra về cái chết của một sinh viên đại học do bị đầu độc, đồng thời đưa ra được câu trả lời rõ ràng cho giới truyền thông quan tâm đến diễn biến của sự việc. Tin tức lan truyền nhanh chóng, khoa ngoại ngữ của trường đại học Lăng Nam như muốn nổ tung, ai cũng không dám tin Hướng Mạn vì nɠɵạı ŧìиɧ với nam giáo viên mà bị hai vợ chồng này âm mưu gϊếŧ hại, và người bị hô hào to nhất là bạn cùng phòng ký túc xá Triệu Tô Dạng, từ đầu đến cuối đều hoàn toàn vô tội.

Mỗi người đều có một góc tối trong tim, có người vô tình mở rộng nó ra, trong khi những người khác lại cố gắng sử dụng ánh sáng mặt trời để phân tán một vùng bóng tối nhỏ đó. Con người luôn dễ bị lừa gạt bởi những hiện tượng, phát ngôn hời hợt, luôn đứng về phía "kẻ yếu" với tâm lý tự cho mình là đúng, mặc dù đôi khi thứ mà họ đề cao không phải cái gọi là công bằng chính nghĩa gì. Niềm vui và nỗi buồn của thế giới đều giống nhau, không ai biết được màu sắc của tâm hồn đối phương là gì. Hướng Mạn rốt cuộc là người như thế nào, cô ta hoạt bát vui vẻ hat giúp đỡ người khác, cô ta thích nói chuyện phiếm, nhưng cũng đồng thời là người làm chuyện xấu trắng trợn, cô ta trống rỗng và méo mó, thích hành hạ động vật đến chết, cô ta thích hư vinh, vì bộ đề khảo nghiệm mà không từ thủ đoạn... Không ai có thể đưa ra một lời giải thích toàn diện, không ai biết cô ta có khuôn mặt như thế nào dưới lớp mặt nạ của mình.

Mà trên mặt của bạn lại đeo bao nhiêu lớp mặt nạ?