Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Em Có Chạy Cũng Đừng Mong Thoát Khỏi Tôi

Chương 12: Chuẩn bị cho chuyện quan trọng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thấy anh vì phải khuyên nên chịu nhiều đau đớn nên hắn quyết tâm chăm sóc anh một ngày, quay qua thấy anh đã ngủ hắn lấy cái chăn đắp cho anh còn hôn cho anh một nụ hôn rồi đi xuống lầu nấu ăn.



Lại xuống bếp mặc tạp dề, bàn tay nhanh nhẹn bằm thịt, nấu cháo, xoay qua xoay lại hắn cuối cùng cũng nấu xong một tô cháo đầy hấp dẫn cho anh. Lên lầu kêu anh dậy, nhìn anh bằng ánh mắt ôn nhu gọi anh dậy

" Bảo bối dậy đi trời sáng rồi! " anh đang lười ngủ chỉ quơ quơ tay ý như muốn đuổi hắn đi, hắn thấy anh như vậy không khỏi cảm thán rằng anh dễ thương rồi tiếp tục nói.

" Nếu em không dậy mình vận động thêm một lát nữa được không " nghe hắn nói như vậy anh giậc mình tỉnh dậy nói

" Tôi tỉnh rồi" hắn cười ôn nhu lấy tay vuốt tóc anh nói

" Để tôi bế em đi đánh răng" anh giậc mình khi thấy hắn nói như vậy hắn đây là coi anh như đứa con của hắn sao, nhưng nếu là con của hắn thì hắn không được đối xử với anh như vậy, anh với giọng nói không vui nói

" Tôi tự làm được". Hắn cười cười nói

" Để tôi bế em đi em nghĩ chuyện hôm đó em còn đi được sao"

Anh nghĩ thấy hắn cũng nói đúng vào ngày hôm đó làm tới sáng chính mình cũng bị bất tỉnh sáng nay hắn còn kêu người đeo khuyên vào nên còn cảm thấy đau, thấy anh không nói hắn liền biết anh đã ngầm đồng ý nên đã bế anh vào nhà vệ sinh để anh đứng đó, rồi tay nhanh nhẹn lấy bàn chải rồi quệt kem đánh răng cho anh thấy kì lạ nên anh nói

" Để tôi tự làm được không cần cậu làm" hắn có vẻ như không vui nói

" Để tôi làm, tôi muốn chăm sóc cho người tôi yêu. Trước giờ ai cũng muốn như vậy nhưng có mơ họ cũng không được, tôi đây là lần đầu tiên làm như vậy, nên em cảm thấy mình thật vinh hạnh đi" thấy hắn như vậy anh cũng bức xúc muốn nói gì đó nhưng thấy vẻ mặt hắn thoáng đã lạnh đi nên chỉ im lặng mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

Sau khi vệ sinh cá nhân cho anh xong, hắn bế anh xuống ăn cơm hắn đặt anh ngồi trên đùi mình. Tay múc muỗng cháo nóng hổi đưa lên miệng anh.

" A "một muỗng cháo đã đút vào miệng anh, anh thấy hành động này thật kì quái, hắn làm như anh bị liệt tay,không bằng nên nói hắn

" Để tôi tự ăn, tôi có tay có chân để tôi tự ăn cậu cũng ăn đi"

Hắn tỏ vẻ không vui đây là lần đầu tiên hắn phục vụ một người tỉ mỉ như vậy mà anh vì sao cứ không thích chứ, đây là điều ai cũng muốn mà hắn không bao giờ làm, thử coi ai dám kêu hắn làm vậy hắn sẽ cắt lưỡi người đó coi còn dám kêu hắn làm như vậy không, còn anh thì lại không chịu khi hắn muốn làm như vậy nên giọng nói cũng có vài phần lạnh đi giọng buồn bực nói

" nhanh lên tôi không có kiên nhẫn đâu với em đâu"

Anh cảm thấy không khí dần dần lạnh đi không dám làm bậy chỉ ngồi im cho hắn đút. Trong lúc ăn hắn thấy móng tay anh dài nên sau khi đút anh ăn xong thì hắn tự mình lại tủ lấy đồ cắt móng tay cho anh, hắn muốn mọi thứ của anh phải để hắn làm, chính tay mình cắt mười ngón tay cho anh làm rất thuần phục chỉ trong chốc lát hắn đã cắt xong mười ngón tay cho anh rồi duỗi cho sạch sẽ, sau đó hôn lên năm ngón tay anh và vui vẻ nói

" Để tôi dắt em đi sưu thị để chuẩn bị cho chuyện quan trọng" anh thấy thắc mắc hỏi hắn

" Chuyện quan trọng là chuyện gì " hắn vui vẻ nói

" Mấy ngày nữa em sẽ biết thôi".

Hắn cảm thấy anh là một người đặc biệt anh là người đầu tiên không muốn làm người của hắn, anh là người đầu tiên lấy mất sự trong trắng của hắn mà không chịu trách nhiệm còn bỏ trốn khỏi hắn, anh cũng là người đầu tiên ghét bỏ hắn. Hắn cảm thấy lạ trên thế giới này hắn muốn có ai lại không có nhưng mà hắn lại chỉ thích anh người đầu tiên cảm thấy hắn có rất nhiều điều đầu tiên. Hắn chợt cảm thấy mình thực sự yêu người con trai này và muốn trói buộc người con trai này ở bên mình mãi mãi, không cho rời xa mình nửa bước nên mới làm chuyện quan trọng này để trói buộc anh bên mình.

Ăn cơm xong hắn bế anh lên phòng chính tay lựa cho anh trang phục áo thun và quần jean rách và giày gucci và dắt anh đi siêu thị. Đến cổng sưu thị hắn dắt tay anh đi trên đường đi có rất nhiều người nhìn hai người. Cũng phải thôi một người vừa cao to, đẹp trai theo kiểu lạnh lùng còn người còn lại thì mang nét đẹp dễ thương ưa nhìn. Hắn biết rõ đám người này là đang nhìn người yêu của hắn, trong lòng cảm thấy bực bội nắm tay anh siết chặt hơn ánh mắt lạnh lùng liếc qua những người đang nhìn anh cảnh báo bọn người đó không được nhìn anh. Bọn người đó cũng cảm thấy luồng khí lạnh đang bao quanh theo đó là ánh ánh sắc lạnh cảm thấy rùng mình không ai dám nhìn anh nữa.

Đến khu bán quần áo hắn lựa cho anh cả chục bộ quần áo kêu anh vào phòng thử. Còn hắn thì ngồi trên ghế vắt chéo chân ngồi đọc báo khoảng 5" sao anh ra hắn đứng hình ngồi nhìn anh anh thật là dễ thương khi mặc áo ngủ hình gấu trúc này anh kéo anh lại gần trao cho anh nụ hôn. Sau đó hắn nói

" Gói tất cả những bộ đồ hồi nãy tính tiền qua thẻ này" nhân viên bán hàng cầm tấm thẻ trên tay giậc mình vì thẻ này là độc nhất chỉ có một cái và người có thẻ này là trùm mafia và là tổng giám đốc công ty hàng đầu. Biết người này là người nào nên không dám làm bậy sợ bị đuổi việc, anh thấy sắc mặt của những cô nhân viên từ trắng thành xanh muốn nói gì đó nên thôi.

Dắt anh ra khỏi khu mua đồ tới chỗ mua đồ lót thấu và qυầи ɭóŧ ren đen mỏng manh có cái đuôi ở đằng sau nếu mặc lên người anh, anh thì nước da trắng mặc nó lên qυầи ɭóŧ bó lấy thân thể anh, còn đeo thêm tai mèo nhìn anh con mẹ nó thật da^ʍ dãng, nghĩ tới thôi phía dưới hắn bắt đầu rục rịch, nhưng phải nén xuống để không làm anh ở chỗ này. Mẹ nó! hắn bực mình chửi thề một câu. Lấy hất cả gần chục bộ rồi kéo anh qua khu trang sức mua một cái nhẫn đôi cho nam và hắn lại gần nhân viên căn dặn

" Đặt một con chíp định vị vào trong đó cho tôi" nhân viên nghe theo lời hắn làm theo. Ngồi chờ trong chốc lát có một nữ nhân viên đi ra đưa cho hắn cái hộp màu đỏ hắn vui vẻ lấy cái hộp rồi bỏ vào túi rồi dắt anh đi ra.

Đi đến chỗ bán đồ vest anh thấy kì lạ hỏi hắn

" Đến đây làm gì" hắn thản nhiên trả lời nói

" Để ngày mai em đi dự lễ với tôi". Hắn dắt anh vào trong chọn cho anh đồ vest mà trắng còn hắn thì đồ vest màu đen. Nhìn hai người đi ra đám nhân viên không khỏi bàn tán vì người cao lớn kia mặc đồ vest đen làm tăng thêm tính lạnh lùng của hắn khuôn mặt điển trai như tạc tượng, còn một người mặc đồ vest trắng nhìn như thiên sứ. Đôi mắt to tròn, mũi thanh tú, cái miệng nhỏ có màu đỏ tự nhiên, nhìn hai người thật xứng đôi. Thay đồ tính tiền hắn dắt anh đi về nhà.
« Chương TrướcChương Tiếp »