Chương 3

4.

Tiểu ca ca thể hình đã im hơi lặng tiếng trong vài ngày, khiến tôi nghĩ rằng hẳn anh ta đã vứt bỏ tài khoản của mình.

Nhưng đột nhiên hắn lại bắt đầu đăng video.

Đậu má!

Cái này có phải là quá nhiều rồi không!

Anh ta ở trước ống kính mê hoặc tôi, nào là xương quai xanh trông rất ngon lành, nào là từng đường cong căng đét, khiến nội tiết tố của tôi bùng nổ rồi.

Hắn thậm chí còn lộ một bên mặt, ánh mắt tương phản rõ ràng trong sáng ngoài tối, thật sự là quá mê người.

"Ca ca, anh cái này là muốn bị cấm tài khoản à!"

Tôi nhắn cho hắn.

Rất nhanh bên kia đã trả lời: "Muốn cấm liền cấm đi, không có ý nghĩa."

Tôi sốt ruột: "Làm sao lại không có ý nghĩa? Tôi thấy anh trong video vận động liền cũng bắt đầu chạy bộ đó"

Hắn: "Em chính là vì cái này mà xem video của tôi?"

Tôi thành thật: "Không phải, bởi vì anh rất đẹp mắt, chỗ nào nhìn đâu cũng đẹp."

Hắn: "......"

Tôi: "Anh gần đây gặp phải chuyện gì không vui sao? Có thể nói cho tôi nghe không?"

Hắn: "Có một cô gái rất thích xem video thể hình của tôi, nhưng khi tôi tỏ tình thì cô ấy liền chạy. Em nói xem là vì cái gì?"

Trong lòng ta bỗng chua chua, hóa ra tiểu ca ca đã có người trong lòng.

Tôi đáp: "Là cô ấy không có mắt."

Hắn: "Vậy em cảm thấy tôi phải làm gì?"

Tôi: "Quên cô ấy đi? Lần sau chắc chắn sẽ tốt hơn!"

Hắn: "Không thể quên được thì làm sao bây giờ?"

Tiểu ca ca thế mà lại rất si tình!

Tôi càng chua.

"Vậy anh thử lại theo đuổi tiếp xem?"

Hắn: "Được."

5.

Cùng anh trai thể hình trò chuyện xong, tâm tình tôi thế nào lại không tốt.

Quyết định ủ rũ đi xuống nhà ăn để ăn cơm.

Khi đi ngang qua con đường nhỏ sau trường học, bỗng nhiên có người chặn trước mặt tôi.

"Tặng em."

Một bó hoa hồng kiều diễm to oạch xuất hiện trước mắt.

Tôi sững cmn sờ!

Thanh âm này hình như có chút quen tai, giống giọng của nam sinh tỏ tình kia.

Hắn chưa hết hi vọng sao?

Tôi vô thức toàn thân căng cứng lại, xấu hổ cùng quẫn bách, cúi đầu nói như một con muỗi vằn: "Cảm ơn bạn, nhưng không cần đâu....."

Tôi không muốn cùng hắn ta đối mặt, loại thời điểm này quả thực sợ muốn bệnh!

Dù sao tôi cũng không tò mò hắn trông như thế nào..

Tôi quay đầu, tăng tốc chạy đi thật nhanh.

Đến nhà ăn, tôi chọn chỗ trong góc nơi không có ai, ngồi ngẩn người một hồi.

Điện thoại lúc này hiện lên thông báo.

Tôi mở ra, là anh trai thể hình kia nhắn tới.

"Em có phải hay không chỉ thích thân hình của tôi?"

"???"

"Trả lời tôi"

Tôi không hiểu chuyện gì: "Sao vậy? Thân hình của anh rất là tuyệt a, gương mặt cũng đẹp mắt."

Hắn: "Ha ha."

Tôi: "?"

Hắn: "Trời mưa rồi"

Tôi nhìn về phía cửa sổ nhà ăn, đúng là mưa thật.

Trước đó tôi đã tình cờ biết được hắn và tôi ở cùng một thành phố.

Tôi: "Chỗ đó của anh có lớn không?"

Nhắn xong tay tôi bỗng nhiên lắc một cái!

Má ơi!

Tôi nhắn cái gì vậy!

Rõ ràng là muốn hỏi "Ở chỗ anh có mưa lớn không?"

Là mưa!

Là đang hỏi về trời mưa!

Tôi run run ngón tay cấp tốc thu hồi tin nhắn.

Nhưng hiển nhiên đã chậm rồi.

Hắn: "Tôi thấy em cũng là muốn hẹn hò với tôi đi?"

Tôi: "!!!"

Không hề, anh phải nghe tôi giải thích!