Chương 1

1.

Những ngày cuối tuần rảnh rỗi đến nhàm chán, tôi lại quen tay click vào Douyin.

Trong danh sách yêu thích của tôi có một blogger thể hình. Tuy không có quá nhiều fan hâm mộ nhưng anh ta sẽ đều đặn mỗi lúc trời tối đăng tải một video.

Dáng người phải gọi là rất tốt!

Cơ bắp cánh tay cong đến độ hoàn mỹ, cơ bụng thì xinh đẹp, chẳng khác gì một nam nhân ngư gợi cảm.

Tôi liếc nhìn thời gian, anh ta thế mà hôm nay lại đến trễ, chưa đăng tải video "thèm thuồng" nào.

Tôi liền to gan lớn mật nhắn vào hộp thư riêng: "Thật nhớ cơ bụng của anh trai! Ca ca đang làm gì vậy?"

Không mong đợi anh ta sẽ trả lời lại lắm. Tôi chính là trên mạng này mạnh miệng một chút thôi.

Thế mà thật khéo, tôi vừa nhấn gửi thì anh ta cũng liền đăng.

Chậc chậc. Tiểu ca ca này cũng rất có tâm cơ, thấu hiểu lòng người đó.

Ánh sáng màu da cam lập lờ phía sau phối hợp với các động tác thể dục mạnh mẽ. Cơ bắp được kéo căng tràn đầy hormone nam tính.

Ta phấn khích nhắn tiếp: "Ca ca đỉnh cao!"

"Rất muốn sờ bụng của anh trai a!"

"Thật muốn thấy dáng dấp của anh ra sao, cho nên lúc nào ca ca sẽ lộ

mặt đây?"

Tôi ỷ vào việc "núp" trên mạng xã hội, không sợ c.h.ết mà hồ ngôn loạn ngữ một phen.

Bỗng nhiên thông báo "ting" một tiếng!

Thế mà tôi cmn nhận được phản hồi rồi!

"Muốn nhìn thật?"

Tôi nhìn chằm chằm ba chữ này hơn nửa ngày mới tỉnh, anh trai blogger kia trả lời tôi á?

Tôi lập tức gõ: "Muốn nhìn! Siêu muốn nhìn! Ca ca khẳng định siêu cấp đẹp trai!". Đối phương cũng không hề dài dòng, trực tiếp gửi tới một bức ảnh selfie chính diện.

Trong ảnh là phòng xông hơi của trung tâm thể hình, anh ta rũ mái tóc đen ướt sũng, để ánh sáng làm bừng lên đôi lông mày sắc lẹm, từng đường nét trên gương mặt đều được chụp rõ ràng.

Đôi mắt đen sâu thẳm như biết cười, khóe môi nhếch lên thành một đường cong nghịch ngợm.

Trái tim tôi đập muốn phát điên, hai bên tai nóng bừng.

Cái tướng mạo này!

Hoàn toàn đẹp đến mức muốn tôn sùng!

Tôi hăng hái đáp: "A a a a! C.h.ết mất thôi!!"

"Ca ca, người quá hoàn hảo!"

"Trực tiếp khiến ta u mê rồi"

Đối phương giống như bị tôi chọc cười: "Nhìn không ra em lại đánh rắm cầu vồng¹ giỏi như vậy."

(1: chỉ những người hâm mộ thổi phồng, khoa trương về thần tượng, thần tượng có đánh rắm cũng nói là cầu vồng)

Tôi không chút do dự: "Bởi vì ca ca chính là cầu vồng trong trái tim người ta nha!"

Đối phương: "Nhóc nịnh hót."

Ta: "Hắc hắc."

Đối phương: "Tôi đi tắm vòi sen trước, gặp lại sau."

Tôi lấy hơi thở dài một tiếng.

Thế giới Internet thật tươi đẹp biết bao!

Có cơ bụng, có soái ca, lại có thể chọc ghẹo xong liền chạy, không cần đối mặt cũng không sợ xấu hổ.

Tôi cảm động quyết định chơi điện thoại thêm một lát, cửa phòng ngủ đột nhiên có tiếng gõ vang.

Bên ngoài là dì quản lý ký túc xá.

"Phòng 402! Dưới lầu có một nam sinh tìm em."

Tôi giật mình suýt chút nữa thì nhảy dựng lên.

Làm sao có thể có nam sinh tìm mình?

Phải biết rằng mặc dù tôi trên mạng cả gan làm loạn, nhưng ngoài đời là một kẻ siêu cấp sợ xã hội.

Đặc biệt là lúc đối mặt với người khác giới, đến một câu hoàn chỉnh còn không thể nói tự nhiên.