- 🏠 Home
- Đô Thị
- Tình Cảm
- Em... Bớt Dễ Thương Lại Anh Nhờ!!!
- Chương 45: Mẹ không có ở nhà
Em... Bớt Dễ Thương Lại Anh Nhờ!!!
Chương 45: Mẹ không có ở nhà
Khoảng 9h tối mẹ nó phải đi, mẹ Phương Vy cũn đi thế nên cả hai đứa phải ở nhà trông nhà. Hai chị em nhà nó chụp ảnh so deep rồi nó đănc lên facebook, cũng lâu lắm rồi nó không up stt hay ảnh gì rồi mà, với cái cap" người yêu mới" nhanh chóng bài viết của nó nhận hơn vài trăm lươth like với nhiều lượt còm men hỏi thăm các thứ, còn mấy người gọi là fan của anh thì nhảy vào hỏi nó vứt amh ở đâu rồi. Riêng Thu Hà thì đầu tới cuối nói câu nào cùng kèm theo câu" Không liên quan chứ Gia Bảo đẹp trai quá" làm nó điên đầu, Phương Vy thì" Mày không cảm thấy lạc lỏng khi chụp cùng với Bon sao, ẻm đẹp trai thế còn mày thì", chị Gia Khanh cũng comment ngắn gọn " Tym cho Gia Bảo"Hà Anh thì" Hay rồi, vẫn bình an mà chẳng báo anh em một câu, cơ mà em trai bà đẹp trai nhỉ?". Hơ hơ rõ ràng nó có gọi cho Thu Hà kể cho nhỏ nghe luôn còn gì, sao bảo nó không nói gì cả. Haizzz
Mẹ nó gọi bà nội ra với tụi nó không thì còn lâu nó ở một mình như vậy. Nó giới thiệu cho bà xem mấy phim tình cảm sướt mướt Hàn Quốc, đang hot bây giờ như "Come and hug me" chẳng hạn, nó thì nhường điện thoại cho em trai nên phải dùng máy tính. Lâu nay chẳng dùng máy vi tính nhiêug nên tốc độ gõ bàn thờ của nó nay đã xuống cấp, kể ra hồi lớp 9 nó thông thạo tới mức không nhìn vẫn gõ tốt thế mà giờ chẳng quen tay
- Đan à, con bật cái thuyết minh cho bà nghe chứ cứ chữ như vậy bà không đọc được
Ý chết nó quên, nó toàn xem vietsub nên lỡ bật như vậy, lao nhanh lại chỗ TV bật thuyết minh cho bà, không quên nói
- Theo phong cách quý tộc ý nội, thì người ta gọi kiểu này là vietsub chứ không phải toàn chữ đâu
- À... ai mà theo phong cách như tụi con được
- Bà thấy người này đẹp trai không? Bằng tuổi con đấy
- Nam Da Reum gì đấy hả?_ Nội nó như cố nhớ ra gì đấy để nói
- Ồ nội giỏi quá ta, biết luôn cơ
- Nãy giờ em nghe chị thuyết minh cho nội nghe em cũng thuộc luôn rồi chứ đừng nói nội nữa_ Em trai ngây thơ nói
Nó cười cười gãi đầu rồi lao lại máy tính rep tin nhắn của gấu không giận mất, nó kể cho anh nghe vụ nó bị mẹ lừa đau đớn rồi bị anh chửi cho một trận vì tội giấu anh, xong lại còn vờ giận dỗi với nó nữa chứ, giậnn thì nó cho giận luôn này.
Nó sẽ còn tức anh cho tới khi anh nói" Em yêu à, anh yêu em, anh nhớ em, anh cần em, anh muốn ôm em" làm nó rủ bỏ hết lí chí để rep lại tin nhắn của anh nên nhiều khi nó cứ bị tự mình cho mình dễ dãi quá mà.
Mới một tuần không gặp thôi mà anh cứ làm như lâu lắm luôn rồi không bằng á. Ảnh bảo trong đoàn người ta đi chơi cả còn anh ở phòng nhắn tin với nó thế này. Sau này nếu mà không có chuyện gì xảy ra, anh với nó vẫn như vậy, kiểu gì anh cũng đi du học thế thì yêu xa vậy chắc chết quá. Anh bảo anh nuôi nó qua Mỹ học với anh không anh không muốn yêu xa, anh bảo anh đẹp trai như vậy nó không đi theo giữ nhỡ có người cướp mất thì sao.
Haizzzz
Bà nội với em trai ngủ dưới phòng của mẹ còn nó ngủ trên phòng của nó
KM: Hay anh bay về ngủ với em cho vui nhá
Nó: Ồ nếu muốn
KM: Anh nhớ em quá
Nó: Nay anh điên quá
Anh gọi video, nó bật máy quay, nhướn mày nhìn anh
- Ôi mẹ, chỗ nào mà đẹp thế
- Em khen anh hả
Nó bĩu môi
- Khách sạn anh đang ở đẹp vậy á, đây là ban công à?
- Ồ_ Anh đưa máy quay một vòng cho nó xem, nó muốn hét lên quá
- Em tưởng anh đang ở với em nào xinh xinh cơ mà_ Nó nhìn anh với anh mắt nghi ngờ
- Ồ thật ra là có nhưng anh giấu đi rồi, sợ em thấy em sẽ tủi thân
- Cái gì?_ Nó lườm anh
- Body chuẩn hơn em nhiều
- Anh có tin là anh không có đường về nước không hả?
- Ồ.... em là con gái của vị tổng thống nào mà giỏi thế
Nó không nói gì cả, cau mày nhìn anh làm anh phì cười, nhìn cái mặt nó xem, dễ thương chết người đi mất
- Anh muốn bay về cắn em một cái quá
- Bên đấy nhiều gái xinh body chuẩn thế về đây làm gì? Chúng mình có quen biết luôn hả?
- Ồ... chắc nhầm người, tại anh thấy em giống con dâu của mẹ anh quá
Nó bĩu môi lườm anh
- Em... bớt dễ thương lại anh nhờ
- Anh hát cho em nghe đi
- Không đàn không nhạc hát kiểu gì
- Chẳng phải hôm trước anh hát thường ru em ngủ còn gì
- Ồ.... em muốn nghe bài gì nào?
- Bài gì cũng được
- Người yêu ơi?
- Okey_ Nó nháy mắt
Anh cười rồi bắt đầu hát
-Người yêu ơi anh luôn muốn nói
Anh yêu em rất nhiều
Một bài ca đây anh xin viết
cho riêng em dấu yêu
Từ đây về mai sau nữa
những khúc ca chỉ dành cho em
Cám ơn em vì luôn quan tâm
chăm sóc anh.
Giận hờn vu vơ có thể khiến
đôi ta xa nhau
Thế nên đừng giận anh em nhé
Anh thương em vậy mà
Ngồi nghe bài ca anh hát
sẽ khiến em cười và quên đi
Chẳng có lí do nào
khiến đôi ta phải cách xa.
Chỉ cần được ôm em yêu vào lòng
Chỉ cần được em yêu anh thật lòng
Vì nhìn ngoài kia mà xem
Chẳng ai thay thế vị trí
em trong trái tim này
Có phải không?
Xin dành cho em hết yêu thương
Để em đón nhận
tình cảm của anh mãi sau này.
Tạm biệt khổ đau với những buồn phiền
Tạm biệt tình yêu đã xa biền biệt
Vì hôm nay kề bên
Là người con gái anh đã mong em từ rất lâu rồi
Cuối cùng em đã đến bên anh
Bài ca anh viết tặng riêng em tên
"Người yêu ơi"
- I love you baby
- Bạn trai của em là cực phẩm, vậy nên em biết nâng niu anh chút đi, suốt ngày giận anh không á
- Ai kêu suốt ngày khen mấy nhỏ đâu body đẹp hơn em không ý, đã thế đυ.ng xíu là lấy Minh Châu ra lừa em_ Nó bặm môi
- Anh chỉ muốn xem em ghen dễ thương thế nào thôi mà_ Anh cười, người đâu mà đẹp trai thế này, thế này chẳng bao giờ hết yêu anh mất
Rồi nó thấy anh đi vào trong, thấy anh đi mở cửa rồi có nghe thoáng mấy câu tiếng anh, với trình độ tiếng anh khá như thế đương nhiên nó sẽ hiểu hết rồi. Anh đóng cửa lại rồi bật camera sau cho nó xe cái xe đẩy đồ ăn của anh, ối mé ơi, nó muốn xuyên qua đó ăn quá, nhìn bắt mắt chưa kìa
- Không phải khoe, mà giờ.... _Nó đứa tay nhìn đồng hồ: 10h tức là bên đó 11h rồi mà anh còn ăn khuya sao. Với lại anh còn không khai mau. Ai đặt đồ ăn cho anh.
- Ồ anh quên là em yêu rất giỏi tiêng anh
-Anh còn không giải thích đi
- Em phải hiểu bạn trai của em đẹp trai như vậy đương nhiên rất nhiều fan rồi, việc fan làm vậy với thần tượng là chuyện bình thường mà em yêu
- Hừ... anh mà để em phát hiện ra anh lăng nhăng thì đừng trách
- Em có muốn ăn không nào_ Anh đặt điện thoại trước bàn ăn cho nó xem anh ăn
- Hừ...
- Mai anh về, mà không được gặp em luôn sao
- Kệ anh
- Đồ độc ác mà
- Thế anh đang ăn cho em nhìn đấy
- Thế anh không ăn nữa
- Hâm
Anh nở nụ cười tỏa nắng nhìn nó. Mé thế này tim nó tan chảy hết còn đâu, nó mê nụ cười này của anh quá, muốn bay qua điện thoại hôn cho anh một cái luôn
Anh đúng là cực phẩm mà
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Tình Cảm
- Em... Bớt Dễ Thương Lại Anh Nhờ!!!
- Chương 45: Mẹ không có ở nhà