Chương 1: Bàn tay lạnh ngắt
Là đứa con của quỷ ư?
Còn nhớ đêm khuya hôm đó chính cô nằm trên giường của mình lúc đó mất điện cả phòng đều tối om, đã ngủ rồi nhưng lại nghe thấy tiếng gió thổi to quá làm bật cả cánh cửa sổ làm nó mở toang ra, hua hua tay cô đóng lại.
Giật mình khi sờ thấy thứ gì đó giống như bàn tay người, rất lạnh... lạnh như băng, cô giật mình hét lên thật to lại nghe thấy tiếng nói.
- không cần phải sợ, ngoài kia có nhiều quỷ ác tôi chỉ vào đây ở nhờ một đêm.
Tiếng nói của hắn lạnh như băng khiến cô lạnh thắt lưng. Sao hắn lại trèo được lên đây? Cô run rẩy hỏi hắn.
- Quỷ, quỷ ác nào cơ?
Chẳng lẽ hắn không phải là người hay sao?
Lần này nghe thấy tiếng của sổ được đóng két một cái, giọng nói lại toát ra ở phía giường cô
- Đừng ồn!
Hắn quát, giường như đang bị sao. Vẫn chưa hoàn hồn được cô run bần bật, bò dậy định gọi ba mẹ cầu cứu. Giường như hắn biết được suy nghĩ của cô bèn nói.
- Em cứ hét thoải mái, không ai nghe thấy đâu.
- Ngươi là ai? Sao, sao lại vào đây?
-Ngươi là maaaaa~~ ba mẹ cứu con.
Cô hét toáng lên mà bên ngoài cũng không có tiếng động, đập cửa cũng không được. Giường như có một thứ nào đó khiến cho cánh cửa không mở ra được.
- Ngoan ngoãn đi.
Hắn bước xuống giường áp cô lên cửa rồi hôn mãnh liệt, giường như bị mất cảm giác, đầu óc mơ mơ màng màng cô bị hắn thôi miên... chỉ nhớ mang máng hắn đã ngủ với cô làʍ t̠ìиɦ cả một đêm đó.
Sáng dậy không thấy hắn ở đâu, chỉ thấy trên người mình không có mảnh áo cô liền tìm quần áo mặc vào lại soi gương thấy những dấu hôn tím tái trên cổ, cô giật mình... Hắn là ma tại sao lại làm vậy với cô?
Mấy ngày sau đó giường như đêm nào hắn cũng tới ngủ cùng cô, cô lại sẽ bị thôi miên dần dần chìm đắm và nhún sâu vào nó...
1 tháng sau... Hắn không hề xuất hiện nữa.
Cô cứ nôn ói, mỗi khi đi qua đường sắp bị xe đâm trúng đều có tiếng trẻ con vọng ra từ trong bụng.
- Mẹ, né nhanh lên đi, xe tới kìa nguy hiểm lắm.
Mỗi đêm cô đều khóc trong sự sợ hãi, bị một con ma lớn cưỡng chế giờ lại bị một con ma nhỏ ở trong bụng.