Đúng lúc này, nữ nhân viên vừa rời đi đã nhanh chóng quay lại, trên tay cầm một ly soda cam có đá.
Lục Vô Túy cùng Phạm Mạnh đồng thời sững sờ.
Người này…… Từ lúc đi ra ngoài đến trở về, dùng một phút sao?
Với một nụ cười công nghiệp, nữ đồng nghiệp bỏ qua hai người họ và mở cửa văn phòng.
Cô đi tới trước mặt Giang Hoài, cúi người nói: "Cái này là dì tặng cho con."
A a a, nhìn ở gần, càng thêm đáng yêu!
Giang Hoài do dự một chút, không biết có nên nhận hay không.
Lúc này, Lục Vô Túy mở cửa đi vào, Giang Hoài lập tức nhìn về phía hắn, trong ánh mắt mang theo dò hỏi.
Lục Vô Túy nói: "Muốn uống thì nhận."
Giang Hoài lúc này mới tiếp nhận.
Phạm Mạnh ở bên cạnh đưa tài liệu cho Lục Vô Túy "Hôm nay không có việc gì quan trọng, nhưng buổi chiều có cuộc họp cần ngài có mặt, nhất định phải tham gia."
Lục Vô Túy hỏi: "Chiều mấy giờ?"
"Khoảng ba giờ."
Lục Vô Túy gật gật đầu, đối với Giang Hoài nói: “Đi thôi.”
Giang Hoài cầm soda, có chút nghi hoặc: “Đi đến nơi nào?”
Lục Vô Túy nói: “Đem Kỳ Kỳ công chúa về cho cậu.”
Lời này nếu là đặt ở trên người người khác còn có thể.
Nhưng là đặt ở trên người Lục Vô Túy, liền có vẻ …… kì kì.
Phải biết rằng, ở trong công ty Lục Vô Túy có tiếng vô tình, đặc biệt là thời điểm mở họp, có thể một giây trước hắn còn tươi cười với bạn nhưng giây sau đã có thể thu lại nụ cười đó, chỉ ra mọi khuyết điểm của báo cáo, phê bình một cái lại một cái.
Đáng sợ nhất chính là, người khác độc miệng tốt xấu còn có thể nghe hiểu.
Lục Vô Túy tổn hại người, đầu óc chuyển hơi chậm một chút, đều không nhất định có thể đuổi kịp hắn.
Trước đây có một ví dụ, một cô gái trẻ ỷ vào tuổi trẻ và sắc đẹp của mình vênh mặt hất hàm sai khiến các thành viên trong tổ của mình, làm việc ít mà còn cướp công lao người khác, thậm chí còn cố gắng quyến rũ Lục Vô Túy.
Trước mặt mọi người, liếc mắt đưa tình với Lục Vô Túy.
Lục Vô Túy bất động như núi, khi mỹ nhân giải thích, khóe miệng vẫn là nụ cười.
Sự tự tin của người đẹp tăng lên rất nhiều, cô ấy tiếp tục giải thích và nước bọt như sắp bay ra ngoài.
Ngay khi cô ấy định kết thúc và cho rằng đại công cáo thành, Lục Vô Túy bỗng nhiên chậm rãi nói: "Tôi không hiểu một vài điều về kế hoạch mà cô vừa đề cập, có thể giải thích cặn kẽ không?"
Mỹ nữ sửng sốt, tức khắc chột dạ nói: “Cái này…… Đương nhiên là có thể, Lục tổng là nơi nào không rõ?”
Lục Vô ttúy nói: “Trừ bỏ mục số năm, còn lại toàn bộ.”
Mỹ nữ lập tức sững người - dù sao kế hoạch cũng không phải của cô.
Sau khi căng da đầu giải thích hai câu nhưng cũng giống như không giải thích gì, Lục Vô Túy như đang xem kịch nói: “Nếu không phải đồ của cô, cô nói thẳng là được, ai làm thì người đó giải thích, cô cần gì phải giúp đỡ người khác giải thích, thật thiện lương.”
Nếu không phải sau đó mỹ nữ này bị sa thải. Người khác thật sự nghĩ rằng Lục Vô Túy đang khen ngợi mỹ nữ.
Nghe nói, mỹ nữ này được đưa vào bởi các cổ đông khác của Lục thị tức là thân thích của Lục gia.
Sau đó, Lục Vô Túy càng trải qua không ít “Khó hiểu phong tình” sự tình.
Theo thời gian, mọi người trong công ty đều biết Lục Vô Túy trong mắt không chấp nhận được một hạt cát, không chỉ nhìn người cực kỳ chính xác mà còn có cái miệng hại người không thấy máu.
Trái tim cũng là trái tim bằng sắt đá.
Một người như vậy sẽ thực sự mua đồ chơi cho trẻ em.
Còn tự mình đi.
Nữ đồng nghiệp suýt ngất đi rồi. Bình tĩnh, bình tĩnh.
Sau khi Giang Hoài nghe những lời của Lục Vô Túy, vẻ mặt của cậu giãn ra có thể nhìn thấy bằng mắt thường, lập tức đứng dậy.
Lục Vô Túy đứng tại chỗ, đợi Giang Hoài đứng bên cạnh, sau đó nói với Phạm Mạnh: "Nhớ trả tiền soda..."
"A, không cần." nữ đồng nghiệp trên mặt lộ ra nụ cười không che giấu nói, "Soda miễn phí, mọi người đều nhìn bạn nhỏ này đáng yêu, cho nên tặng cho."
“Bạn nhỏ?” Lục Vô Túy bỗng nhiên cười một chút.
Đồng nghiệp nữ không biết tại sao.
Phạm Mạnh ở bên cạnh nói: "Đây là người yêu của Lục tổng, vì vậy không thể được coi là một đứa nhỏ."
Đồng nghiệp nữ: Tôi đột nhiên choáng ngợp trước tin tức bùng nổ.
Cùng ngày, nhóm nhân viên trong trụ sở chính của Lục thị bùng nổ.
[Thật phi thường, hôm nay đứa nhỏ theo Lục tổng tới công ty lại là bạn đời của ngàiấy! ]
[Năm nghìn năm lên xuống khiến tôi và cả gia đình tôi bị sốc. ]
[Có chút đáng iu, tôi phát hiện ra một điểm nói cách khác, Lục tổng là mua đồ chơi cho người yêu? ]
[Thức ăn cho chó kỳ quặc nhất trong năm thuộc về.... ]
*
Giang Hoài ngồi bên cạnh Lục Vô Túy, có chút chờ mong mà nhìn hắn.
Trong ấn tượng của hắn, Giang Hoài dường như chưa từng nhìn hắn như thế này, không những chưa từng, mà số lần nhìn cũng rất ít.
Không có ý thức dựa dẫm vào người khác.Lục Vô Túy lái xe và đến nơi mà Phạm Mạnh đã nói.
Vừa rồi ở ngoài văn phòng, hắn nghe được tin tức do Phạm Mạnh thu thập, mới biết vị công chúa Kỳ Kỳ này thực ra rất nổi tiếng, không chỉ có trẻ em thích mà rất nhiều người lớn cũng rất thích nhân vật này.
Đó là lý do tại sao nó hết hàng. Phỏng chừng lúc ấy Giang Hoài cũng là phí rất lớn sức lực mới cướp được.
Nơi Lục Vô Túy đưa Giang Hoài đến không phải là bất cứ nơi nào khác, mà là nhà máy sản xuất thú bông.
Sau khi Giang Hoài xuống xe, cả người đều mê mang.
Phạm Mạnh đã liên hệ với người phụ trách ở đây trước đó, ngay lập tức có người chào đón.
Lục Vô Túy nói: "Cậu có bất kỳ bức ảnh nào về con thú bông còn nguyên vẹn không? Cho người ta xem."
Giang Hoài như lọt vào trong sương mù, mở album ảnh trong điện thoại ra.
Người phụ trách rất nhiệt tình, "Cái này, cái này rất dễ làm, chúng tôi vừa vặn có bản thiết kế này trong nhà máy, hôm nay làm mẫu thì ngày mai cũng có thể làm được."
Không biết vì sao, Giang Hoài sau khi nghe hắn ta nói như vậy, trên mặt biểu lộ không được cao hứng cho lắm.
Người phụ trách dẫn hai người vào phòng nghỉ, cười nói: "Hai vị xin chờ ở đây, nếu không hài lòng với nguyên mẫu, có thể tùy ý sửa đổi."
Giang Hoài gật gật đầu, lại thấy Lục Vô Túy đã ngồi xuống.
Người phụ trách vừa rời đi, Giang Hoài liền nói: "Tôi không thích phiên bản Kỳ Kỳ công chúa này."
Con thú bông trước đó, là cậu cực cực khổ khổ đoạt, ý nghĩa không giống nhau.
Kết quả Lục Vô Túy đã giải quyết nó một cách dễ dàng ——tư bản độc ác.
Lục Vô Túy đã bỏ công việc của mình cả buổi sáng và đặc biệt đến đây để làm thú bông cho cậu.
Kết quả lại nhận được một câu “Không thích” từ Giang Hoài.
Lục Vô Túy trên mặt lộ ra một tia không kiên nhẫn, hắn trầm giọng nói: “Giang Điềm Điềm, đừng được một tấc lại muốn tiến một thước.”
Nguyên lai ngày đó, thời điểm Giang phu nhân kêu nhũ danh Giang Hoài.
Hắn đều nghe được!
Khuôn mặt Giang Hoài lúc xanh lúc đỏ, cuối cùng biến thành phấn nộn hồng nhạt dịu dàng, cắn môi nói: “Không được kêu tôi như vậy.”
Thấy vậy, vẻ không kiên nhẫn trên mặt Lục Vô Túy chậm rãi thu hồi không ít.
Hắn gằn từng chữ một, nghiêm túc nói: "Giang Điềm Điềm."
Giang Hoài: “……”
“Mệt tôi, nhân viên của tôi mang soda cho cậu vào buổi sáng.” Lục Vô Túy nói, “Qua không có bao lâu, liền bắt đầu chơi tiểu tính tình.”
“Tôi không có……” Giang Hoài thật sự không thể nói cho hắn biết.
"Nếu tôi sớm biết rằng cậu là một người như vậy, tôi cũng sẽ không cho người khác đưa soda cho cậu.” Lục Vô Túy nghiêm túc nói, “Đúng không? Giang Điềm Điềm.”
Giang Hoài thẹn thùng nói: “Không phải!”
Làm sao mà người này đáng ghét như thế?