Chương 18: Chỉ cần chúng ta đều biết anh không có bị ẩu đả là được rồi

Nghê Tư Nam nhận lấy đi động của anh ta, trên màn hình là giao diện Weibo, hiện lên mấy tấm ảnh mơ hồ, có thể nhìn ra là Phó Thành Xuyên, còn có xe của anh ta, màn ảnh nhắm ngay mặt mà chụp.

Tiêu đề thực ngắn gọn, chỉ có một câu...

[Tiểu thiếu gia Phó thị tham gia yến hội, hư hư thực thực chịu khổ bị ẩu đả.]

"..."

Tuy rằng không lên hot search, nhưng loại bí mật hào môn này rất hấp dẫn lực chú ý của quần chúng ăn dưa, bình luận sớm đã vài ngàn cái.

[Tiêu đề gì thế kia, không phải một cái tát sao, nào có ẩu đả.]

[Xã hội này thật nguy hiểm, Phó Thành Xuyên mà cũng bị đánh.]

[Có khi nào buổi tối về nhà tôi cũng bị đánh không?]

[klq tôi chỉ chú ý tới dấu tay thôi, mọi người không cảm thấy dấu tay kia rất dài, rất nhỏ sao?]

[??? Bạn chú ý điểm này thật là thần kỳ a.]

Nghê Tư Nam nhìn nhìn liền nở nụ cười.

Không biết Phó Thành Xuyên phát hiện hôm nay tin tức của mình bị đăng lên mạng xã hội sẽ có cảm tưởng gì, sợ là sẽ hối hận tối qua đã tới Nghê gia đi.

Nhắc tào tháo tào tháo đến, Phó Thành Xuyên gọi điện thoại tới.

Nghê Tư Nam đợi nữa phút mới chậm rì rì mà bắt máy: "Alo?"

"Có phải là cô giở trò quỷ hay không?"

Phó Thành Xuyên ở trong văn phòng sắc mặt âm trầm, hắn đưa tiền làm cho bọn họ xóa bớt, đối phương căn bản không đồng ý.

Bọn họ đắc tội Phó gia có chỗ tốt gì, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có Nghê Tư Nam có thể làm loại chuyện này.

Nghê Tư Nam vẻ mặt dững dưng: "Đồ thần kinh."

Cũng không phải cô cho người phát tin tức.

"Cũng không phải anh làm." Tưởng Cốc lập tức biểu thị sự trong sạch, "Bất quá anh bỏ thêm tiền làm cho bọn họ cố định trên top một tháng."

Thật là tốt, Nghê Tư Nam kinh ngạc rất nhiều kiều môi, đối Phó Thành Xuyên biết rõ còn cố hỏi "Anh nói chính là tin tức anh bị ẩu đả sao?"

Cô cười tủm tỉm: "Đây là chuyện vui a."

Phó Thành Xuyên nghe Nghê Tư Nam phán cho một câu này nói không ra lời.

Cái này gọi là nói cái gì đây?

Anh ta bị tin tức viết thành như vậy còn phải chúc mừng sao?

Tôi vì sao bị đăng tin cô là người rõ ràng nhất không phải sao. Phó Thành Xuyên tàn nhẫn mà nói: "Hơn nữa hiện tại chúng ta vẫn là quan hệ hôn phu hôn thê của nhau."

Anh ta ý đồ kích khởi sự hỗ thẹn trong cô.

Không đề cập tới còn tốt, nhắc tới Nghê Tư Nam càng muốn bốc hỏa.

Chính mình nguyên bản nhân sinh ngăn nắp quy củ trừ bỏ đi mua sắm cũng là đi dự tiệc, ngày tháng trôi qua thật tốt, không đâu lại rơi xuống một vị hôn phu nổi danh nɠɵạı ŧìиɧ.

Nghê Tư Nam cố ý trấn an anh ta: "Tin tức luôn thích khoa trương, chuyện này là bình thường, chỉ cần chúng ta đều biết anh không có bị ẩu đả là được rồi."

Phó Thành Xuyên: "..."

Nghê Tư Nam không cho anh ta nhiều thời gian, trực tiếp gác máy.

Chu Vị Vị nói: "Nghê Mị Mị cậu một khi giận lên bản lĩnh gia tăng không ít a."

Nghê Tư Nam không cao hứng, "Cậu mới gọi tôi là gì."

"Mị Mị nghe rất đáng yêu a." Chu Vị Vị như không nghe thấy ý cảnh cáo của cô tiếp tục trêu trọc: "Ông cụ thật là biết cách đặt nhũ danh, cậu khi còn nhỏ thích học theo tiếng dê kêu phải không?"

"Tôi có thể học hay không tôi không biết." Nghê Tư Nam quay đầu: "Nhưng tôi biết, cậu còn nói nữa, tôi lập tức làm người biến cậu thành Chu Dương Dương*."

*Dương trong Hán Việt có nghĩa là con dê.

"..."

Chu Vị Vị ủy khuất, cô thật là hung dữ a.

Tưởng Cốc cho người đem thêm trái cây và rượu, lúc này mới nói: "Tôi đã cho người theo dõi họ Phó, vừa vặn có tin tức."

Nghe nói Phó Thành Xuyên tiêu tiền giảm nhiệt, còn muốn đối phương xóa Weibo, anh ta làm sao có thể đồng ý, đương nhiên không thể.

Cho nên anh ta không chỉ thêm tiền làm bên kia đừng xóa tin, còn làm cho bọn họ cố định trên top một tháng, chỉ cần chi tiền đúng chỗ cái gì cũng có thể làm được.

Phó Thành Xuyên đương nhiên muốn ra tiền mua tin tức.

Nhưng tình thế của anh ta hiện tại rất khẩn trương, muốn cùng Phó Ngộ Bắc đấu, tiền mặt đều dùng cho công ty, nào dám ném tiền ở mấy sự việc râu ria này.

Cho nên làm cho Tưởng Cốc đắc thủ.

Nghê Tư Nam sung sướиɠ mà nói: "Làm đẹp lắm."

Tưởng Cốc chỉ chỉ đi động, tấm tắc ra tiếng: "Nhà này tin tức xã lá gan rất lớn, dám cùng Phó gia đối nghịch."

Anh ta còn cảm thấy rất kinh ngạc.

Tuy rằng cậu nhỏ trở về làm cho cả Phó thị đều rung chuyển bất an, nhưng Phó Thành Xuyên ở Nam Thành lâu như vậy, cũng có thế lực của riêng mình.

Quả nhiên gừng càng già càng cay.

Cậu nhỏ vừa về tới Phó gia liền thay đổi chủ nhân.

___