❤
TruyenHD ❤
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
JH hiện tại đang ở trong bar Danger. Anh là đang đau vì tình ah.
Hôm nay anh quyết không ngồi phòng VIP mà ngồi ở một khu riêng có thể nhìn ra sân khấu. Nhiều người ở đó hỏi tại sao hôm nay anh lại như vậy??? Có lẽ họ không biết, anh đang rất đau khổ. Ngồi nơi này, anh có thể dễ dàng nhìn ra sân khấu kia, nơi mà các cặp đôi vẫn đang vui vẻ cùng nhau nhảy trên nền nhạc sôi động của DJ. Nhưng chỉ anh một mình cô độc nơi nhộn nhịp này.
Các cô gái thấy anh thì cũng sấn lại nhưng lại bị anh hung hãn đuổi ra. Họ cũng chẳng có gan là lì lợm ở lại đó. Anh đã uống rất nhiều rượu rồi.
Càng nghĩ càng thấy tủi thân. Anh sinh ra trong Kim gia, bố mẹ vì quá trung thành với Kim gia đến nỗi hi sinh cả mạng sống, bỏ anh khi anh chỉ mới 5 tuổi mà ra đi. Ông bà Kim vì thương anh và tin tưởng nên đã huấn luyện anh từ nhỏ để sau này có thể ở bên Taehyung. Và cũng từ đó, anh có người bạn thân quan tâm anh, cũng như ông bà Kim hết lòng yêu thương. Hồi đó, anh, Taehyung, Jimin và Yi An chơi với nhau rất thân. Nhưng thật sự anh rất muốn thân với Jimin nhất bởi vì anh thật sự rất thích Jimin. Lớn lên, Jimin và Yi An đều qua nước ngoài học ngành y. Cả hai đi cùng một năm nhưng Jimin là người về muộn nhất vì anh muốn học thêm ngành Marketing. Trong khoảng thời gian đó, anh thật sự rất buồn vì thiếu đi bóng dáng của Jimin.
Nhiều năm trôi qua thì khi nghe tin Jimin về thật sự anh như muốn mở tiệc luôn. Jimin ngày xưa lạnh lùng, bây giờ còn lạnh lùng hơn khiến anh rất buồn. Jimin luôn tỏ vẻ không quan tâm đến anh mặc dù anh đã cố gắng thể hiện cho Jimin thấy anh quan tâm Jimin đến nức nào. Giống như nước đổ đầu vịt vậy.
Nhớ lại ngày hôm qua, cả công ty đi liên hoan và Jimin có uống quá chén. Anh thì rõ rồi, cứ sấn lại bám Jimin suốt nên mới biết trong đầu Jimin nghĩ gì về mình.
"Anh buông tôi ra đi..."- Jimin có vẻ phiền phức hất tay JH ra khỏi người.
"Sao vậy???"- Bị phũ nhiều nên thành quen luôn rồi.
"Tôi thật sự không muốn người một tên công tử đào hoa như anh đυ.ng vào người tôi."- Jimin vì đang say nên không hề suy nghĩ mà cứ nói toẹt hết ra làm JH hơi khựng người.
"Đối với anh chắc hẳn không có thứ gọi là real love nhỉ. Nhìn những con đàn bà vẫn luôn đấu tranh để được ngủ với anh một đêm. Nhìn mà thấy thật ghê tởm."- Jimin cười nhếch mép.-"Những lúc bên cạnh anh tôi thấy thật không thoải mái tí nào. Cứ nghĩ đến chuyện anh ngày nào cũng thay người yêu như thay áo, tôi thật thấy khó chịu."- Jimin vừa nói vừa uống thêm một hớp rượu nữa.
JH lúc này càng nghĩ lại câu nói của Jimin JH càng thấy rất khó hiểu. Nhưng lại chẳng biết khó hiểu ở chỗ nào. Chợt nhìn thấy đằng xa có bóng dáng đang mong chờ.
Jimin đến đây với bạn, anh ngồi ở góc tối nên không thể nhìn thấy. Nhưng những biểu cảm của Jimin, anh nhìn thấy hết.
Nhìn Jimin bây giờ, người ta chỉ nói rằng đây chính là học sinh ngoan ngoãn bị bạn bè rủ rê đây mà. Nhìn ngơ ngác như trẻ ba tuổi lần đầu đến nhà trẻ, cứ thế để người ta chuốc rượu. Và anh đã tia thấy một tên thanh niên cả gan đang cho thuốc vào ly rượu của Jimin. Nhìn thôi thì cũng biết là thuốc gì rồi. Nhưng mà, Jimin uống mất rồi.
Anh lập tức đứng dậy đi về phía Jimin. Mạnh mẽ túm lấy tay kéo Jimin đứng dậy khỏi bàn tay dơ bẩn của tên nhồi bên cạnh.
"Cái gì đây??? Mày thích làm loạn à..."- Tên đó khá tức giận vì bị chen ngang. Miếng mồi ngon như vậy mà để mất thì thật uổng.
"Câm mồm nếu không muốn chết."- JH tức giận. Anh phải cố lắm mới động viên bản thân nói được cho hắn một câu. Thật là bẩn cả miệng.
"À haha... To họng nhỉ..."- Hắn như tên côn đồ đứng dậy cười lớn khiến tất cả ánh mắt trong quán bar đều tập trung về phía họ.
Nói rồi hắn vung tay định đánh JH thì bị anh không thương tiếc nắm lấy tay mà bẻ một phát. Cái tay này từ tay về sau sẽ không đυ.ng được vào thứ gì hết. Đó là cái giá cho việc có ý xấu với người thương của anh.
"Ah..."- Tên kia hét lên đầy đau đớn. Cánh tay này, phế rồi.
Mấy người đi cùng hội ai cũng trố mắt lên nhìn, bộ dạng vô cùng sợ hãi. Ai cũng biết Jimin dễ thương nhiều người thích. Hồi còn học đại học, họ đã chứng kiến nhiều tên bị Jimin từ chối rồi, và cả những tên ngu ngốc đánh nhau để thể hiện với Jimin cơ. Nhưng anh này, thật là quá đáng sợ đi. Nhìn Jimin bị lôi đi, ai nấy đều lắc đầu chán nản. Lưới tình mà Park Jimin giăng ra thật là đáng sợ mà.
Anh đưa Jimin vào một căn phòng VIP. Jimin bị trúng xuân dược, anh sợ Jimin sẽ rất khó chịu.
Bình thường nếu là anh thì anh sẽ ngâm mình trong nước lạnh để dập tắt lửa trong người. Nhưng đối với Jimin, anh sợ anh không thể lột đồ cậu ra rồi cho cậu ngâm nước được. Bởi vì anh sợ khi đó anh mới chính là người bị trúng xuân dược.
Đang loay hoay suy nghĩ thì Jimin trên giường bắt đầu cựa quậy, chắc hẳn là thuốc đã phát tán.
"Ưʍ... Nóng quá..."- Jimin bắt đầu vặn vẹo rồi không tự chủ mà cởi hết quần áo trên người.
"Ôi xong đời rồi..."- JH mặt như không còn một giọt máu nhìn Jimin. Bên dưới lều đã dựng rất cao khiến anh nóng nực cả người. Người thân thể trắng mòn trên giường, JH bất giác nuốt nước bọt cái ức.
Đang suy nghĩ mông lung thì anh cảm thấy có cái gì đó đang bò trên người mình. Không cần nghĩ cũng biết là Jimin rồi.
"Jimin à, em gϊếŧ tôi rồi."- JH khóc không ra nước mắt nhìn Jimin.
"Hôn tôi đi..."- Jimin chính là không còn ý thức nữa, nói rồi dùng tay đỡ mặt JH rồi hôn. Có vẻ là lần đầu, vụng về ghê.
Đến nước này, JH không còn chịu được nổi rồi, liền đè Jimin xuống giường rồi hôn đáp trả trở lại. Jimin thật nóng bỏng.
Suốt đêm đó, JH vì quá sung sướиɠ nên đã không biết hành Jimin bao nhiêu hiệp. Hôm sau thà Jimin có nói ghét bỏ anh cũng được, nhưng hôm nay anh phải làm Jimin cho ra trò.
«Sáng hôm sau»
Jimin nhíu mày tỉnh dậy nhưng chợt nhận ra hạ thân rất đau. Anh đã học ngành y nên biết, lại thêm tối qua uống rượu trong bar nên anh biết rõ bản thân mình bị gì.
Lúc này Jimin mới biết có gì đó trên người mình. Là một cánh tay.
"Á..."- Anh giật mình hét toáng lên khi thấy cái bản mặt đẹp trai phóng đại của JH.
JH bị giật mình làm cho tỉnh dậy mới biết Jimin là đang rất sốc. Anh mặc kệ, mặc kệ Jimin có hận hay sao cũng được. Thứ quý giá nhất của Jimin đã là của anh.
"Hôm qua là em dụ dỗ tôi..."- JH vội giải thích.
"Nhưng sao lại là anh..."- Jimin kinh ngạc. Thật sự hôm qua anh không nhớ gì hết.
"Sao không thể là tôi??? Hay em muốn là cái tên ôn dịch hạ dược em???"- Anh nhướn mày nhìn Jimin.
"Không..."- Jimin á khẩu.-"Anh phải chịu trách nhiệm với tôi."- Theo bản năng, Jimin làm loạn.
"Được đó. Anh sẽ hết lòng yêu em."- Nghe Jimin nói vậy anh còn gì vui hơn nữa. Anh ôm chồm lấy Jimin cười sung sướиɠ.
*ặc*- Đến bây giờ Jimin mới biết bản thân đã lỡ nói cái gì rồi.
Nhưng mà nó là thật lòng. Cậu cũng thích JH nhưng vì cái tính tình trăng của JH nên cậu mới không muốn dành tình cảm cho JH. Nhưng đến hôm nay anh không còn sự lựa chọn. Anh mong rằng JH sẽ yêu anh như những gì anh ta nói.
Và...
Lại một chiếc thuyền nữa lại được tạo ra. Chiếc thuyền này không chỉ có thể vượt sông mà có thể vượt ra đến biển. JH sẽ nguyện làm người lái chèo đưa Jimin vượt đại dương đi đến hạnh phúc, nơi chỉ thuộc về hai người.