Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Duyên Phận [VKook]

Chương 89: Happy ending (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
TruyenHD

~~~~~~~~~~~~~~~

"Không!!! Tae à,..."- Cậu không ngừng lắc đầu khi phát hiện anh sắp định làm gì đó, toàn thân khẩn trương đến cứng nhắc, dù đã từng quan hệ thân mật nhưng cậu vẫn thấy rất thẹn.

Cậu bị anh gắt gao càn quấy, lại còn ở trong phòng VIP khách sạn nên đèn rất sáng, mỗi một hành động một đường nét chính là đều bị thu vào tầm mắt.

Cậu không khỏi sợ hãi kích động với sự tình này. Nhất là, người đàn ông này, sao bây giờ trông đáng sợ vậy.

"Đừng nói không, em rõ ràng cầu xin anh đâm chết em!"- Anh nhìn cậu cười có chút khinh thường.

"Không có..."- Cậu quyết liệt lắc đầu. Anh là tên vô lại, dám đổ oan cho cậu.

Cảm nhận hậu huyệt đã có chút ẩm ướt, anh cắn răng, mạnh mẽ động thân, thô bạo chọc vật thô to kia vào trong!

"A...a...a"- Cậu hét lên khi cảm nhận được dị vậy bên trong mình.

Hai người đồng thời phát ra tiếng tiếng thét.

Cậu là đau đớn, còn anh là sảng khoái.

Phía dưới thân truyền lên cảm giác đau muốn xé rách, thứ chất dịch màu trắng bao quanh nơi giao hợp, khiến nam căn anh dễ dàng di chuyển.

Quả là một tiểu bạch thỏ, dù không còn trinh tiết nhưng cậu vẫn khiến anh cảm thấy như đây là lần đầu.

"Rút ra! Rút ra! Đau....á...huhu"- Cậu thanh âm đau đớn la hét, ra sức giãy dụa vặn vẹo, nhưng chỉ có thể tuyệt vọng cảm giác vật khổng lồ cứng rắn kia đang xé rách bên trong cơ thể.

"Tiểu yêu tinh, em muốn bức anh điên sao??? Đã từng quan hệ, sao lỗ nhỏ này của em vẫn chật như vậy."- Anh bây giờ chỉ cảm thấy bên trong cậu bó chặt căng siết, làm người khác phát điên, giống như có vô số miệng nhỏ hung hăng hút chặt lấy anh, khiến anh không sao kiềm chế được.

Vợ yêu muốn bức ta đến phát điên mà.

Gầm nhẹ một tiếng, hưng phấn vỗ cái mông tuyết trắng của cậu một cái, không để ý đến tiếng kêu khóc nức nở, cậu dùng sức mạnh mẽ nhấp nhô eo, điên cuồng đưa đẩy.

"A! Đau! Buông, buông ra!!!"- Cậu bị ép chặt ở trên giường không thể động đậy, hai chân cậu bị người đàn ông kia bá đạo kia đặt lên vai, sau đó mãnh liệt ra vào.

Lực va chạm mạnh nên cậu tựa hồ muốn nhũn ra, từ từ mềm nhũn trên giường êm mềm mại, trọng lượng toàn thân tựa hồ cũng tập trung tại một điểm kết hợp cùng anh, mỗi khi cậu muốn tránh, lại bị anh mạnh mẽ chọc mạnh đẩy lên.

Va chạm mạnh mẽ vì thứ to lớn khiến toàn thân cậu đau đớn run rẩy, nhưng rồi lại dâng lên kɧoáı ©ảʍ không lời.

Loại kɧoáı ©ảʍ làm cậu thấy bất lực, trong vô thức khụy ngã, lại lần nữa nghênh tiếp du͙© vọиɠ của anh.

Hết lần này đến lần khác, tiết tấu người đàn ông kia không có bất kỳ kỹ xảo nào, chỉ có mạnh mẽ va chạm, nhiều lần vọt tới đỉnh điểm, mỗi khi đội lên hoa tâm, qυყ đầυ cực đại ngang ngược cậy mạnh đâm vào lối mòn hoang vu chưa từng được khai phá của cậu, rồi lại nhanh chóng rút ra, cọ mạnh vào vách thịt non mềm.

Đau đớn bén nhọn cùng kɧoáı ©ảʍ xa lạ hòa trộn cùng một chỗ, khiến cậu không kiềm được mà khẽ phát ra tiếng kêu rên như mèo, nhưng tựa hồ cũng là tiếng rêи ɾỉ vì kɧoáı ©ảʍ.

Trong căn phòng VIP của khách sạn, một loại không khí nóng rực bao vây lấy hai người đang hoà nhập trên chiếc giường màu trắng tinh khính hai người trở nên nổi bật hơn trong căn phòng.

"Tiểu yêu tinh, em kẹp anh thật chặt. A~"- Anh đang nói thì cậu co bóp lại khiến anh không kiềm mà rên lên. Thật là áp bức người mà.

Anh hưng phấn ngửa đầu lên, hạ bộ không ngừng di động tại nơi kết hợp, bàn tay thô lỗ xoa bóp mông trắng ngần của cậu, sau đó vỗ mạnh, phát ra những âm thanh "bốp chát" nhức tai.

"A!"- Cậu khóc đến hai mắt nhòa lệ, phía trên truyền đến cảm giác đau đớn khiến cậu run rẩy không thôi, tiểu huyệt mạnh mẽ co rút lại!

"Đáng chết!"- Anh chửi thề.

Đôi mắt anh tối sầm lại, thô bạo rút gậy thịt ra, qυყ đầυ to giật giật mãnh liệt, tựa hồ sẽ xuất tinh ra bất cứ lúc nào.

Một hồi lâu sau, anh nghiến răng nghiến lợi nhìn con thỏ nhỏ đang vô lực thở dốc trên ghế.

Anh đột nhiên cúi xuống sát cậu, hôn môi cậu, đầu lưỡi trơn ướt linh hoạt thừa dịp cậu đang thở dốc tiến quân thần tốc, khuấy đảo khoang miệng cậu, cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm của cậu, mυ"ŧ sâu vào.

"Ưʍ..."- Cậu bị anh hôn đến mờ mịt cả đầu óc, lại bị anh nâng một chân lên rồi điên cuồng tiến vào sâu bên trong.

Người đàn ông kia không "đánh đấm" lung tung như trước, mà tiếp tục hôn cậu say sưa, thong thả đưa đẩy, để cậu có thể cảm thụ được vật cứng rắn nóng rực đang từng chút từng chút đâm vào bên trong, cương quyết bày ra tư thế mạnh mẽ, chiếm đoạt nơi thần bí nhất của cậu, dùng vật nam tính ấy dần đánh thức du͙© vọиɠ sâu thẳm trong cậu.

"Ưʍ....ân...."- Cậu vô thức phát ra tiếng rêи ɾỉ, sau đó lại bị tiếng kêu của mình làm sợ hãi, đây chính là tiếng của cậu sao? Xấu hổ quá mà.

Con ngươi đen láy nồng đượm tìиɧ ɖu͙© của anh thoáng hiện nét khó hiểu, anh khẽ nhếch môi, vừa dùng đầu lưỡi liếʍ làn môi cậu, vừa dùng ngón tay vuốt ve mặt cậu, chậm rãi lướt qua làn mi cậu, cả đôi mắt bị tìиɧ ɖu͙© cưỡng chế, luồn sâu vào mái tóc đen bóng của cậu, cảm giác giữa đùi cậu xuân triều tuôn ra, phần phân thân của anh lại tà ác chậm rãi phình to, lại nặng nề chọc vào sâu hơn sâu hơn!

"A..."- Không kêu la như trước, cậu cơ hồ chỉ biết khóc lóc, đầu óc cậu lúc này hoàn trống rỗng, chỉ biết vô thức ôm lấy cổ anh, thành vách tiểu huyệt vừa trắng vừa mềm không ngừng chèn ép gậy thịt to lớn, như muốn ép khô lấy nó.

"Đúng là bạch thỏ dâʍ đãиɠ, đã ướt sớm vậy ư."

Anh cắm mạnh lên cổ cậu, không để ý đến tiểu huyệt mẫn cảm của cậu co rút mãnh liệt.

Rút ra, rồi thúc mạnh vào trong, làm chất nhờn của cậu chảy đầm đìa, khiến nơi kết hợp hai người va chạm tạo ra âm thanh hoan ái vô cùng kích thính giác tràn ngập trong căn phòng rộng lớn.

Nhưng mà sức của cậu so với người đàn ông cường tráng trước mặt lại giống như con mèo nhỏ gãi ngứa không đáng nói.

Bàn tay nhỏ bé của cậu càng ra sức đẩy ngực hắn, những xúc cảm mềm mịn tinh tế càng làm người đàn ông kia du͙© vọиɠ tăng cao, hiện rõ trong đôi mắt vẩn đυ.c, lại càng thúc mạnh eo, ép chặt cậu xuống giường điên cuồng đâm vào rút ra.

"Tiểu tạo hóa, anh làm em thật thoải mái. Phải không?"

Vùi sâu mặt vào ngực tuyết trắng của cậu, giọng nói khàn đặc, nồng đậm tìиɧ ɖu͙©, anh có chút đắc ý nhếch khoé miệng.

"Ư... Đau quá, buông em ra ! Em chịu không nổi nữa rồi."- Cậu bị anh chèn ép đến nỗi đông rung tây hoảng, cơ thể đã sức cùng lực kiệt mà nhũn ra, cậu không thể không duỗi tay bám lấy vai người đàn ông kia làm điểm cố định.

Thân thể lại nổi lên phản ứng, anh gầm nhẹ.

Thân người nồng nặc mùi mồ hôi, bầu không khí nồng đậm hương vị hoan ái cùng những âm thanh kí©ɧ ŧìиɧ, làm cậu càng thêm đỏ mặt đỏ mặt.

Phía dưới cậu cảm thấy rất đau, bị anh va chạm mạnh run lên bần bật, nhưng lại không thể đè nén được kɧoáı ©ảʍ, cứ thế dâng trào, khiến cậu trở tay không kịp.

"Ưʍ...a~"- Cậu khẽ ngẩng đầu lên, hàm răng bặm chặt lấy đôi môi hồng như vỏ sò khép miệng, khóe mắt ướŧ áŧ không thể che hết xuân ý, dù cậu cảm thấy muôn phần nhục nhã, song lại không thể ngăn cản được khao khát của cơ thể, cậu cong người lên, không tự chủ nghênh đón đưa đẩy của anh, tiểu huyệt sưng đỏ hồng nhuận ướt đẫm, chật vật dâʍ đãиɠ phun ra nuốt vào gậy thịt màu đỏ tím của người đàn ông kia, vừa như kháng nghị sự thô bạo của anh, lại vừa như mời mọc anh tới chà đạp.

Người đàn ông kia rõ ràng bị cảnh trước mắt làm bộc phát thú tính, anh nâng cao đùi ngọc của cậu, gác hai đùi cậu lên bả vai mạnh mẽ của anh, trọng tâm toàn bộ thân thể rơi vào gậy thịt kia.

"A, đừng!"- Cậu bị anh làm giật nảy mình, vội ôm chặt lấy cổ anh, thấp giọng cầu khẩn.

"Mạnh quá. Lớn quá. Sẽ...sẽ rách mất....A~"- Cậu hô lên rồi bắn ra ngoài.

Cùng lúc đó anh cũng bắn hết thứ tinh túy của mình vào trong cậu. Hai người cùng nhau thở hổn hển. Sau trận kí©ɧ ŧìиɧ vừa rồi, người cậu và anh đều mệt lã, nhưng sảng khoái vẫn là nhiều. Tưởng chừng anh đã ngừng nên cậu định quay lại ngủ thì vô tình đυ.ng vào nơi nam căn mềm nhũn kia, lập tức khiến nó cứng lên.

"Vợ à, em thật là yêu tinh..."- Dứt lời, anh lại tiếp tục đè cậu ra.

Suốt cả đêm, anh đem cậu ra mà xỏ xiên với hết tư thế này đến tư thế khác khiến cậu mệt lử.

Kim Taehyung cho dù là trai tráng khỏe mạnh nhưng sau đêm nay, Jin sẽ đưa cho anh một giấy khám có ghi tên bệnh là "tϊиɧ ŧяùиɠ phân liệt"*. Thật là hành hạ người quá đáng mà, liên tiếp hơn chục hiệp, bắn hơn chục lần vào nơi hậu huyệt nhỏ bé kia khiến nó không thể chứa nổi mới thôi.

* cre: TruyenHD =))))

«8 tháng sau»

"Ọe..."- Dạo này cậu có nhiều triệu chứng lạ. Nhưng nói lạ vậy chứ nhìn là biết là bị sao rồi.

Anh lo lắng mang cậu đi khám và đúng như dự tính.

"Cậu ấy đã mang thai 3 tuần rồi. Anh nên chú ý hơn đến hoạt động sinh hoạt của cậu ấy."- Bác sĩ căn dặn.

Hôm đó anh vui không tả siết, cậu thì chẳng có cảm xúc gì. Cậu muốn khi nào bé Ran lớn thì mới tính chuyện sinh con tiếp nhưng có vẻ không như cậu dự định.

Ngày ngày trôi qua, anh mới thấu hiểu được cậu mang thai cực khổ như thế nào. Vậy mà hồi cậu mang thai bé Ran anh không có bên cạnh. Càng nghĩ càng có lỗi. Vậy nên anh đi tìm đủ loại thuốc bổ, sữa, rồi mấy thứ cậu thèm cho cậu. Anh muốn bù đắp ah.

Đủ 9 tháng 10 ngày, một bé trai xinh xắn ra đời mang tên Kim Seongyoon. Một nhà bốn người sống tròn một căn nhà hạnh phúc đến mãi sau này.

🌴 The end 🌴

3 extra
« Chương TrướcChương Tiếp »