- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Duyên Nợ
- Chương 13
Duyên Nợ
Chương 13
Cả buổi chiều hôm ấy ngoài việc đưa Hương đi học và quan sát cho đến khi cô về tới nhà an toàn thì Long ở chỗ anh Hải. Hai anh em miệt mài ngồi nghiên cứu gỡ những clip trên của cô trên mạng xuống. Nếu chỉ gỡ không thì sẽ nhanh thôi, nhưng Long lại muốn tra xem ai là người đăng clip này lên mạng nên mất khá nhiều thờ gian. Cả một buổi chiều kiểm tra kết quả là người đăng dùng nick ảo, lại dùng IP của 1 quán game nên việc tìm kiếm chủ nhân quả rất khó.
Mất cả buổi chiều cuối cùng chẳng thu được kết quả gì, hai anh em gọi cơm hộp ăn tối rồi sẽ tiến hành gỡ các clip kia sau. Ngồi ăn mà Long cứ hắt hơi liên tục khiến anh Hải phải lên tiêng:
- Có khi ăn xong chú nên về nghỉ ngơi đi, sáng mai anh em mình gỡ cũng được, chứ bây giờ mà làm chắc cũng phải quá nửa đêm mới xong.
- Em không sao, anh cố gắng giúp em làm luôn nhé, làm càng sớm càng tốt anh ạ.
- Anh thì không sao nhưng còn chú mày, liệu có cố được không?
Long quả quyết đáp:
- Em không sao anh ạ, em còn khoẻ lắm. Ngày trước anh em mình cày mấy đêm liền còn chả sao, có tí này nhằm nhò gì anh.
- Thôi được rồi, vậy ăn nhanh lên rồi ta tiến hành luôn, hi vọng clip chưa bị chia sẻ nhiều, không thì sẽ lâu hơn dự kiến đấy.
- Em xong rồi đây, anh ra kia uống nước đi em dọn chỗ này rồi anh em mình làm.
Cả anh Hải và Long đều không ngờ được cái clip của cô lại được chia sẻ nhiều như thế, nếu so với các clip bạo lực học đường khác thì clip này chưa là gì. Cô cũng như những người xuất hiện trong clip không quá hot, vậy tại sao lại bị chia sẻ kinh khủng đến vậy.
Ban đầu anh Hải dự tính đến nửa đêm sẽ xong nhưng clip bị chia sẻ lên khá nhiều trang mạng khác nhau nên phải đến tận sáng hai anh em mới có thể gỡ toàn bộ chúng xuống. Mệt mỏi khép đôi mắt trũng sâu vì làm việc cật lực cả đêm lại, Long mốn nghỉ ngơi 1 chút. Dù sao thì bây giờ cũng là 7h sáng, có đi học cũng chẳng kịp nữa. Cứ nghĩ công việc xong sớm sẽ tới nhà cô, cùng cô đi học vài khoe thành quả với cô. Không ngờ tới tận sáng thế này, bây giờ chắc cô cũng đã ngồi trong lớp học. Thôi thì ngủ 1 giấc đã rồi tính tiếp, việc cần làm cũng làm xong rồi, trước sau gì cô cũng sẽ biết thôi.
Vừa chợp mắt mà đã đến 10h, Long vội vàng đến trường, cậu rất muốn nhìn vẻ mặt hớn hở của cô khi biết các clip hoàn toàn được gỡ xuống. Nhẹ nhàng dắt xe để tránh làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của anh Hải, Long dời đi.
Anh Hải và Long quen nhau đúng theo kiểu “ không đánh không quen biết” Cách đây 2 năm cũng vào sinh nhật tuổi 15, cậu buồn chán đã rủ đám bạn đi nhậu, đến khi ngà ngà say, lũ bạn cũng về gần hết thì anh Hải cùng 1 cô gái vào quán ăn. Rượu vào, máu anh hùng nổi lên nên cậu có buông lời trêu gẹo cô gái kia. Lời qua tiếng lại thế nào lai thành đánh nhau, kết quả cả đám bị mời lên phường. Anh hải và cô gái kia phải ngồi chờ cả đêm, đến khi cậu tỉnh rượu để cùng viết bản tường trình và hoà giải.
Khi tỉnh táo nghĩ lại mới biết mình sai, Long chân thành xin lỗi còn mời anh Hải và cô gái kia đi ăn sáng xem như chuộc lỗi. Ngồi nói chuyện với biết hóa ra cô gái kia là Duyên, em gái của anh Hải, Duyên kém Long 2 tuổi. Từ đó Long, anh Hải và Duyên kết bạn và dần trở nên thân thiết. Duyên quý và dính Long như sam, Long cũng mơ hồ nhận ra mình có tình cảm lớn hơn tình bạn với Duyên, tình cảm ấy chưa hẳn là yêu, chỉ là 1 chút gì đó nhớ nhung nếu không gặp thôi.
Có điều học xong lớp 9 gia đình định hướng cho Duyên sang Nhật du học, từ đó chỉ còn Long và anh Hải vẫn gắn bó bên nhau. Hồi đầu mới sang Duyên còn hay liên lạc về nói chuyện với cậu, nhưng dần dần những cuộc hỏi thăm nhau ít dần ít dần, tình cảm mới chớm của cậu cũng vì đó mà tan biến.
Cho đến ngày gặp Hương cậu thoáng giật mình và Duyên và Hương có nụ cười khá giống nhau. Nụ cười ấm áp như mùa thu toả nắng khiến cho đối phương như được sưởi ấm bởi nụ cười ấy.
Dừng xe trước quán bà béo, đối diện cổng trường Long goi cái gì đó ăn lót dạ. Ăn đến xuất bánh mì thứ 3 thì nghe tiếng trống tan trường, Long đứng dậy trả tiền rồi đi đến khúc cua về phía nhà Hương đứng đợi. Vừa đợi Long vừa tưởng tượng ra khi báo tin cô sẽ vui mừng thế nào, chắc cô sẽ nhảy lên sung sướиɠ hoặc cũng có thể là nắm lấy tay cậu mà rối rít cảm ơn. Mới nghĩ thôi mà Long đã không thể giấu nổi nụ cười đắc ý, cuối cùng thì cũng thấy Hương đi tới. Cậu vui mừng gọi lớn:
- Này, tôi bảo này.
Còn chưa kịp nói hết câu cô đã phóng vụt đi, bỏ lại phía sau cái Nga ngơ ngác và cơn giận dữ ngút trời của Long. Cậu rồ ga chặn đầu xe của cô quát lớn:
- Đứng lại, tại sao tôi gọi mà cô lại đi nhanh hơn?
- Anh lại uống nhầm thuốc hả, tôi đi hay đứng là quyền của tôi. Ai nói là anh gọi thì thôi phải dừng lại?
- Thái độ của cô như thế với người đã giúp đỡ mình mà được à?
Cái tên này lại lên cơn gì nữa đây, Hương phá lên cười thẳng vào mặt Long:
- Haaaa haaaa…, tôi có nghe nhầm không giúp đỡ á, có mà hại tôi thì đúng hơn. Anh có biết anh là sao quả tạ ám quẻ tôi không, cứ hễ gặp anh là tôi gặp biết bao chuyện xui xẻo mà.
- Chuyện cô bị Nguyệt đánh tôi cũng nhận là lỗi 1 phần do tôi nên đã hết lòng quan tâm cô rồi. Còn vụ clip thì…
Chẳng để Long nói hết câu cô đã cắt ngang:
- Clip thì sao, hay tôi phải cảm ơn vì nhờ anh nên tôi được phát tán clip, được nhiều người biết đến hơn? Anh làm ơn bớt điên đi cho tôi nhờ.
Cậu bỏ cả ngủ đến đây vốn là để xem cô đã khoẻ chưa và để khoe với cô việc clip đã được gỡ xuống thành công. Vậy mà thái độ của cô thật khiến người khác phải phát điên, nếu không phải vì cô là con gái chắc cậu đã đấm thẳng vào mặt cô rồi. Chưa có ai mà năm lần bảy lượt hễ gặp là chửi bới cậu như thế cả. Những lần trước là do mình có 1 phần lỗi nên Long nhịn, còn lần này cậu đã vì cô mà thức trắng cả đêm, vì muốn cô vui vẻ mà vội vàng phi tới đây, kết quả nhận lại là như này sao?
Chiều hôm qua rõ ràng cô còn vui vẻ với mà bây giờ thái độ của cô thật khiến Long phát điên, cậu gào lên:
- Cô vừa phải thôi, tôi làm gì cô, chẳng phải ban đầu là do cô va vào tôi, cô nhờ tôi đưa vào trường hay sao hả? Tôi cố tình tiếp cận cô hay tôi cướp cái gì của cô?
Cô thoáng 1 chút sợ nhưng vẫn cứng giọng nói lại:
- Cái đồ lừa lọc dối trá như anh còn dám đứng đây nói chuyện với tôi sao, nếu là tôi chắc tôi đã tránh mặt anh chứ không mặt dày được như thế đâu.
- Cô.. đừng thấy tôi nhịn mà lấn tới, trước nay tôi không thích đánh con gái nhưng nếu cô quá đáng thì tôi cũng không giữ được bình tĩnh đâu.
- Không giữ được thì anh định làm gì tôi, anh gây ra cho tôi biết bao rắc rối lại hết lần này đến lần khác nói dối tôi bây giờ còn đòi tôi phải nhẹ nhàng vâng dạ với anh chắc, mơ đi.
Long tức giận cuộn chặt nắm đấm lại, cái Nga nãy giờ đứng bên ngoài thấy tình hình có vẻ căng, sợ hắn sẽ đánh Hương nên lên tiêng:
- Hương, cũng muộn rồi, mình vè đi nghỉ ngơi chiều còn đi học, có gì để nói sau.
Quay qua hắn Nga cố gắng nhẹ nhàng để hắn vơi bớt cơn giận dữ:
- Anh Long hôm nay chắc cũng mệt rồi nhỉ, anh về nghỉ ngơi đi. Cái Hương chắc do vẫn còn ốm nên thế thôi, anh dừng để ý.
Long nghe nga nói đã có 1 chút xuôi xuôi, chắc do cô ốm nên tính khí thất thường, còn chưa kịp nghĩ gì thêm đã bị cô chọc tức.
- Về thôi Nga, chẳng việc gì phải giải thích với cái tên này cả.
Cứ thế cô vòng xe qua người Long đi mất, cái Nga cũng lên xe đi ngay sau đó, chỉ còn 1 mình cậu đứng ở đó.
Đấm mạnh tay lên yên xe cậu tự chửi mình:
- Mày đúng là đồ ngu ngốc Long ạ, cô ta đâu có nhờ mày, từ đầu đến cuối toàn do mày rảnh dỗi lo chuyện bao đồng, bây giờ thì chuốc nhục vào người chưa? Cô ta ốm thì mặc cô ta, clip kia cô ta cũng có nhờ mày xoá đâu. Ngu ơi là ngu mà…
Nhìn theo bóng dáng Hương, Long nói:
- Từ hôm nay những chuyện của cô không liên quan đến tôi, giao kèo làm người yêu giữa chúng ta cũng chấm dứt. Tôi thề sẽ không bao giờ để cô lọt vào mắt, đồ ăn cháo đá bát, thứ con gái chua ngoa…
Hắn vừa đi xe vừa lầm bẩm chửi cô, hắn chửi cho xả cơn tức, cho hạ hoả. Nhưng càng chửi thì hình bóng cô lại càng lởn vởn trong đầu hắn khiến hắn càng điên hơn.
Lúc này cô và Nga đã về tới nhà, hôm nay bố mẹ Nga đi vắng nên cô rủ nó về nhà cô ăn cơm rồi chiều cùng nhau đi học luôn. Lên đến phòng cái Nga hỏi:
- Hương này, hôm nay mày sao thế? Chẳng giống mày mọi khi tẹo nào.
- Cứ nhìn thấy hắn là tao khó chịu, không kìm chế được bản thân, chỉ muốn chửi cho hắn trận ấy.
- Có chuyện gì à, lần trước bị bọn cái Nguyệt hắt nước tao thấy mày cũng không khó chịu với anh ta như thế. Lúc đấy tao chỉ sợ anh ta mà nổi điên lên sẽ đánh mày nên phải vội vàng bảo mày đi về.
- Anh ta dám đánh tao, tao sẽ đánh lại, cái loại vừa mặt dày vừa dối trá.
Cái Nga nhìn cô dò xét, theo những gì nó nghe Hương kể về hắn thì hắn đâu đến mức đáng gét như thế. Chẳng hiểu sao Hương lại giận giữ khi nhìn thấy hắn như vậy. nghi ngờ Nga hỏi:
- Này, mày còn chuyện gì chưa kể cho tao nghe đúng không, chuyện về hắn ấy.
- Tao kể hết cho mày nghe rồi còn gì.
- Vô lý nếu chỉ có thế thì tao nghĩ với tính cách của mày sẽ không gét anh ta đến thế được.
- Sao lại không gét, mày thử nghĩ mà xem, tao lịch sự xin số hắn với lòng tốt đền đáp hắn cái áo khác do tao đánh đổ café lên. Vậy mà hắn cho tao số điện thoại giả, chưa kể đến việc hắn nói với tao sẽ gỡ clip kia xuống. Tao bảo không cần thiết, hắn còn quả quyết nhất định trong chiều nay sẽ gỡ xuống. Kết quả thì sao, tối qua tao kiểm tra clip đó vẫn còn lù lù trên mạng, thằng Vương còn vô tình xem được. May mà nó nghĩ là tao đang đóng phim không thì không biết nó nghĩ về tao như thế nào.
- Chỉ có thế thôi?
- Sao lại chỉ có thế, ngần ấy thứ hắn gây ra cho tao, rồi còn nói dối tao mà mày bảo chỉ có thế á? Đấy mày xem hôm nay còn mặt dày ra vẻ quan tâm hỏi han tao, đúng là ngứa mắt mà.
Hương cứ thế ngồi thao thao bất tuyệt nói cho Nga nghe về sự ấm ức cảu cô, bao nhiêu con giận với hắn cô xả hết cùng Nga. Cái Nga ngồi im ra điều chăm chú lắng nghe lắm, bất ngờ nó lên tiêng:
- Có khi nào mày thích hắn không?
Câu hỏi khiến cô đứng hình mất mấy giây, mặt cô đỏ lựng lên, cố gắng nói lớn để xua đi cái cảm giác ngượng ngùng lúc này:
- Mày điên hả, nghĩ sao mà tao thích được cái loại người như hắn?
- Tại tao thấy chuyện đâu có gì mà mày giận dữ đến vậy, trừ khi mày để tâm tới hắn.
Thích hắn. để tâm tới hắn sao, chuyện này cô cũng chưa từng nghỉ tới. Cô cũng không rõ cảm xúc cô dành cho hắn hiện tại là gì, nhưng cô nghĩ bản thân cỗ không thể thích hắn được. Chắc chắn là do cái Nga là người ngoài cuộc nên thấy câu chuyện bình thường, còn cô phải trải qua nên giận dữ là không tránh khỏi.
- Mày bớt tưởng tượng đi, dậy rửa chân tay rồi xuống ăn cơm nào.
Nói rồi cô bước vào nhà tắm, Nga ở ngoài cầm điện thoại lướt web, bỗng nó gọi lớn:
- Hương, Hương ra đây tao bảo
- Làm gì mà mày gọi tao như cháy nhà đến nơi ấy vậy.
- Còn hơn cả cháy nhà nữa, mày xem này, nãy giờ tao tìm mãi không thấy cái clip mày bị bà Nguyệt hắt nước đâu cả
Hương không trả lời mà giật lấy điện thoại của Nga, tìm kiếm 1 hồi cũng không thấy cái clip kia đâu. Không tin tưởng cô còn lấy điện thoại của mình kiểm tra lại lần nữa. Quả đúng là những clip kia đã biến mất, có lẽ nào hắn nói thật, vậy ban nãy cô…
Cái Nga thấy cô cứ đứng bần thần thì lay lay cô:
- Này, sao thế, chắc anh ta đã gỡ xuống cho mày thật.
- Nhưng tối qua tao kiểm tra vẫn còn mà, tao tưởng hắn nói dối nên với giận.
- Thì chắc là mất nhiều thời gian nên phải đến sáng nay với gỡ xong, tao nghĩ ban nãy mày hơi quá đáng với anh ta rồi.
Hơi thôi sao, phải nói là ban nãy cô cực kì quá đáng mới phải chứ. Bảo sao hắn nói cô hành xử như thế với người giúp đỡ mình, rồi hắn còn nhắc đến clip nữa. vậy mà cô chẳng để cho hắn nói hết câu đã đem sự giận dỗi vô cớ của mình trít lên đầu hắn.
- Mày thật chẳng ra làm sao Hương ạ, tại sao cứ gặp hắn là mày như biến thành con người khác vậy, bây giờ hắn giận thật rồi. Chắc hắn gét mình lắm, có lẽ chiều nay nên xin lỗi hắn, nhưng biết mở lời với hắn như nào đây. Có khi nào hắn gét sẽ không thèm nhìn mặt mình, không thèm nói chuyện với mình nữa không, phải làm sao đây?
Cứ thể Hương lo lắng rồi lầm bẩm 1 mình, cái Nga ngồi bên cạnh lắc đầu, nó dám chắc Hương có tình cảm với hắn ta, chỉ là cô chưa nhận ra mà thôi. Hai người bọn họ chắc chắn là có vấn đề mà.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Duyên Nợ
- Chương 13