Chương 49

Thật không khoa học khi có một anh chàng đẹp trai như vậy ngồi cạnh mà lòng cô ấy không hề gợn sóng chút nào.

Ô Tiểu Tất trầm ngâm một lát rồi nói: "Đây có thể là sức mạnh sự kiên cường và sự bướng bỉnh cuối cùng của mỹ nhân băng sơn của khoa trong việc theo đuổi tình yêu."

Ôn Song Mộc nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp nghiêng nghiêng của Hạ Chi Lí đang nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm tư nói: "Xem ra lần sau tôi phải thêm một ít nguyên liệu mới được..."

Lục Kinh đang nghịch điện thoại và lướt qua trang trò chuyện đột nhiên nhướng mí mắt nhìn hành khách đang chen chúc phía trước nói: "Vừa rồi có phải có ai đó chụp ảnh không? Hình như có đèn flash vụt qua."

"Hả?" Hạ Chi Lí hoang mang: "Không có mà."

Ôn Song Mộc nhìn xung quanh nhưng không phát hiện ra điều gì bất thường. "Trên xe buýt thì có gì mà đáng để chụp ảnh chứ. Chắc là do ánh nắng phản chiếu. Có thể là cậu nhìn nhầm rồi."

Lục Kinh cảm thấy đây không phải ánh sáng tự nhiên, nhưng nghĩ đến Ôn Song Mộc giải thích cũng có lý, anh liền gạt bỏ ý nghĩ đó.

Xe buýt nhanh chóng đến đích sau hai điểm dừng, ba người đã đến hiệu sách trên tầng hai của trung tâm thương mại.

Hiệu sách tràn ngập không khí mát mẻ từ máy điều hòa nhiệt độ, thậm chí còn lạnh hơn nhiệt độ ở sảnh chính của trung tâm thương mại. Đi đi lại lại họ gặp không ít những học sinh trung học cơ sở và trung học phổ thông đang xem sách di chuyển xung quanh.

Hạ Chi Lí nhanh chóng chọn một vài cuốn sách giáo khoa về ngôn ngữ cơ bản và tiếng Trung cổ, đó là những cuốn cô thường sử dụng.

Ban đầu, Lục Kinh chỉ đi loanh quanh xem chỗ này chạm chỗ kia. Đợi đến khi họ chọn sách xong, anh nhận nhiệm vụ cầm chúng, sau đó bắt đầu giai đoạn giới thiệu sách của anh.

Anh dẫn Ôn Song Mộc đến một khu khác trong hiệu sách. "Cậu xem cậu thích loại hình nào, nhân văn hoặc khoa học xã hội. Nếu cậu chỉ muốn tích lũy tài liệu thực tế, tôi nghĩ đọc báo và tạp chí sẽ thu thập thông tin nhanh hơn. Nghiêm túc đọc những cuốn sách này chỉ tốn thời gian, hiệu quả kém."

"Không sao đâu, chúng ta chỉ mới học năm nhất thôi. Chúng ta có thể thong thả mà." Ôn Song Mộc nói, khéo léo đổi chỗ cho Hạ Chi Lí, bề ngoài thì thể hiện là tránh để Hạ Chi Lí cảm thấy lạc lõng, thực tế là cô muốn để cô ấy và Lục Kinh gần gũi hơn.

Lục Kinh không để ý, gật đầu dẫn bọn họ đi tới giữa giá sách.

Đầu ngón tay anh lướt trên những gáy sách đầy màu sắc rồi dừng lại.

"Cậu đã đọc cuốn "Amusing Ourselves To Death - Giải trí đến chết’ của Neil Postman chưa? Cuốn sách này cung cấp khá nhiều góc nhìn vệ sự vật sự việc; tôi thấy nó khá hay."

""From the Soil - Từ đất/ Quê cha đất tổ Trung Quốc" của Phí Hiếu Thông cũng là một tác phẩm kinh điển. Những cuốn sách khoa học xã hội này chủ yếu nuôi dưỡng quan điểm nhìn nhận các vấn đề từ góc độ xã hội học."

"À, "Gọi hồn" là tác phẩm tôi đọc gần đây trong kỳ nghỉ hè. Nó kể về lịch sử Trung Quốc năm 1768, do một người nước ngoài tên là Philip A. Kuhn viết. Trong nước, ở thời kỳ đó xảy ra một cuộc khủng hoảng mang tên yêu thuật. Nếu cậu muốn tìm hiểu thêm một số kiến thức lịch sử và nhân văn ngoài sách giáo khoa, cậu có thể bắt đầu với cuốn này. Tương đối là dễ đọc đấy."

Ôn Song Mộc trông có vẻ như thực sự chăm chú lắng nghe, nhưng nụ cười trên môi cô bắt đầu trở nên cứng nhắc.

Lục Kinh và Hạ Chi Lí, 2 cái người này, một người giới thiệu Postman và Phí Hiếu Thông, người còn lại là Franz Kafka và Schulz, thực sự là một cặp đôi hoàn hảo mà. Họ đã tóm lược hết được tất cả những cuốn sách mà Ôn Song Mộc chỉ nghe nói đến nhưng chưa đọc bao giờ trong những năm đại học của cô.

So với sự chú ý giả vờ lấy lệ của Ôn Song Mộc, thì Hạ Chi Lí có vẻ thực sự quan tâm đến những gì Lục Kinh đang nói.

Ban đầu cô ấy do dự vì không quen thân với Lục Kinh, nên chỉ nghe thôi, không có chia sẻ cách nhìn hay quan điểm gì. Nhưng khi Lục Kinh nhắc đến tác phẩm The Interpretation of Dreams - Về giấc mơ và diễn giải giấc mơ của Sigmund Freud, rồi các khái niệm trong đó như bản năng, bản ngã và siêu ngã, chúng vừa đúng là các chủ đề mà cô ấy yêu thích, cô ấy không kiềm được trò chuyện thoải mái hơn với Lục Kinh.

Ở lớp chính trị trung học, Ôn Song Mộc đã từng học qua các nội dung của bản năng, bản ngã và siêu ngã, nhưng nội dung cũng chẳng sâu sắc như cuộc trò chuyện của họ.

Rốt cuộc thì mấy cái người này làm thế nào mà có thể đọc nhiều, có kiến thức uyên thâm như vậy mà vẫn đảm bảo được thứ hạng trong top 10 trong lớp vậy, làm đề thật sự không cần nhiều thời gian sao hả?

53 à, Hùng hoàng hậu không cần thể diện nữa à!

Vì để cho Hạ Chi Lí và Lục Kinh có thêm tinh thần và không gian giao lưu, Ôn Song Mọc mới không một tiếng động rời đi, núp mình sau một giá sách khác.

Nhìn hai người có cùng sở thích hối hận vì không gặp nhau sớm hơn, Ôn Song Mộc gọi Ô Tiểu Tất: "Mau, kiểm tra xem giá trị có thay đổi không."