Chương 4: Bị đại chít chít khai bao

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Hai người triền miên hôn, dưới thân cậu kiên trì không được, chỉ chốc lát sau liền phun trào ở trong tay hắn.

Sau cực hạn kɧoáı ©ảʍ chính là ngập đầu tự mình ghét bỏ, trong lòng tuyệt vọng nghĩ, dượng say, ta cũng say sao?

Hạ Hạo Thần, ngươi quá không biết xấu hổ, ngươi còn đối mặt dì đối mặt dượng như thế nào?

Hốc mắt nhức mỏi, nước mắt rốt cuộc kiềm nén không được, từng giọt lăn xuống.

Nước mắt nóng rực chảy vào môi răng tương dán, nam nhân kích động phía sau dần dần dừng động tác, ánh mắt cũng trở nên thanh minh rất nhiều.

Mấy ngày nay xác thật hắn có xã giao, nhưng cũng không uống đến say mèm. Từ ngày đầu tiên Tiểu Thần chiếu cố trộm hôn hắn bắt đầu, mấy ngày sau hắn đều là giả vờ. Hắn mang theo một loại tâm tình đùa tiểu hài tử, ác liệt hưởng thụ tiểu hài tử đối hắn ái mộ cùng thật cẩn thận, ngưng lúc này thấy nước mắt dậu, trong lòng không khỏi tự trách.

Hắn có thể cảm nhận được đứa nhỏ này thích mình, chính hắn cũng thực thích Hạ Hạo Thần. Sau sơ trung bọn họ không gặp mặt, đại khái là lúc Hạ Hạo Thần học 11, có một ngày khách hàng muốn đi đón con, hắn tới theo. Chạng vạng thứ sáu, học sinh tan trường về nhà. Một khuôn mặt tuổi trẻ tinh thần phấn chấn, hắn liếc mắt một cái liền thấy Hạ Hạo Thần trưởng thành. Cậu mỹ lệ, ngây ngô, không biết như thế nào, trong nháy mắt Nghiêm Chỉnh Minh thậm chí cảm thấy chính mình lại một lần về tới thời thiếu niên.

Ngày đó hắn chạy trối chết, thậm chí không dám đi lên hào phóng chào hỏi.

Hắn vốn không muốn xuống tay, nhưng lúc này cậu đưa tới cửa tới, hắn vốn không phải cái gì chính nhân quân tử, cái này nhịn không được.

Tình cảm như vậy, gánh trên vai một thiếu niên, thật sự là thật quá đáng.

Lén lút thở dài một hơi, hắn bế cả người Hạ Hạo Thần, mặt đối diện mình ngồi ở trên bệ rửa tay.

Nhẹ nhàng hôn nước mắt, thậm chí dùng đầu lưỡi liếʍ lông mi, cảm thấy tiểu hài tử bình tĩnh một chút, hắn mới hỏi:

“Thích dượng sao?”

Hạ Hạo Thần mở to đôi mắt hồng hồng xem nhìn, lúc này cậu biết hắn say rượu là giả, có chút tức giận không trả lời.

Nghiêm Chỉnh Minh cũng không thèm để ý, thật sâu nhìn cậu nói, “Đừng khóc, dượng cũng thích em. Cái gì em cũng không cần suy nghĩ, dượng ở đây.”

Nước mắt Hạ Hạo Thần lại ra tới, cậu ghé vào ngực nam nhân khóc đến đánh cách.

Khóc trong chốc lát, nước mắt dừng lại, ách lại như thế nào cũng dừng không được.

Hắn nhìn cậu đáng yêu, đùa giỡn, “Dượng có phương pháp dừng ách thực tốt, thử một chút sao?”

Hạ Hạo Thần không biết mình sắp rơi vào ma trảo đại ma vương, ngây ngốc nhìn hắn gật gật đầu.

Hắn khẽ cười một tiếng, hướng về phía môi anh đào hôn xuống.

Đầu lưỡi bá đạo tiến vào miệng thiếu niên, dây dưa mềm lưỡi hung hăng liếʍ mυ"ŧ. Nhất thời Hạ Hạo Thần eo mềm, vô lực bám vào cánh tay nam nhân cường tráng dựa ngực hắn mặc người ta cần ta cứ lấy, quả nhiên đã quên chuyện đánh cách.

Hạ thân nam nhân còn ngạnh, trướng khó chịu, kéo tay thiếu niên phóng trên chính mình sưng to.

Hạ Hạo Thần biết nghe lời nhẹ nhàng loát động, trong đầu tất cả đều là căn đại gia hỏa dữ tợn. Đợi lát nữa dượng muốn vào đi sao? Lớn như vậy nóng như vậy, nếu đi vào hẳn là sẽ thực thoải mái đi…

Không làm cậu thất vọng, rất nhanh Nghiêm Chỉnh Minh ôm cậu xuống dưới, làm cậu hạ eo ghé vào bồn rửa tay, hắn thò người ra đi lấy sữa tắm, đổ một đại đống trên tay, tiếp theo tìm tiểu huyệt.

Kỳ thật tiểu huyệt sớm đã ra thủy, hắn nhẫn nại xúc động, tận lực ôn nhu làm bôi trơn.

Hắn có thể nhẫn được, Hạ Hạo Thần lại nhịn không được.

Cậu rêи ɾỉ càng lúc càng lớn, rốt cuộc chịu không nổi xoay người lại nhẹ giọng:

“Dượng, đã thực ướt, mau tiến vào đi……”

Trong đầu nam nhân một dây huyền đứt đoạn, hắn cúi xuống gặm cắn làn da lưng thiếu niên non mềm, một bên nhắn ngay cái miệng nhỏ, từng chút đi vào.

Hạ Hạo Thần lần đầu tiên tiếp nhận đồ vật thô cứng, không thể tránh né cảm giác được đau đớn. Chẳng qua đau đớn không phải là không thể chịu đựng. Đau mang theo một loại tê ngứa, hận không thể để dượng hiện tại liền đĩnh cây gậy hung hăng giúp cậu gãi.

“Thích sao?”

“Thích, thích, dượng, em, em thật là khó chịu……”

“Bảo bối nhi nơi nào khó chịu, nói ra……”

Hắn sợ cậu bị thương, cưỡng bách mình ôn nhu đĩnh động.

Tay Hạ Hạo Thần chống bệ rửa tay, dùng sức đến khớp xương hiện ra, cảm giác ngứa khó nhịn bức, hỏng mất quay đầu cầu hắn:

“Tiểu huyệt rất ngứa, muốn dượng dùng sức —— a —— a a a a……”