Chương 2: Dượng tới đón tôi

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Sáng sớm hôm sau, Hạ Hạo Thần liền nhận được điện thoại của dượng. Hắn nói hắn đã ở dưới lầu, kêu cậu rửa mặt rồi xuống.

Hạ Hạo Thần còn đang ngủ, vừa nghe thấy âm thanh nam nhân thành thục gợi cảm, phản ứng sinh lý lập tức tới, làm hại cậu đỏ mặt, chột dạ treo điện thoại, vội vội vàng vàng rửa mặt.

Hạ Hạo Thần còn có một bí mật ai cũng không biết.

Cậu thích nam nhân hơi lớn tuổi một chút.

Đại khái là từ nhỏ thiếu tình thương của cha, cậu đối nam nhân thành thục tràn ngập hướng tới. Khi còn nhỏ loại hướng tới này đơn thuần hướng tới tình thương của cha. Sai tuổi dậy thì cậu phát hiện cảm xúc đã biến chất, con trai cùng tuổi đã xem một ít AV, cũng sẽ bắt đầu ảo tưởng khác phái, cậu mộng xuân lại chỉ có nam nhân.

Bí mật này cậu không dám nói với bất luận kẻ nào, một lần hậm hực sợ hãi, bất quá sau lại chậm rãi tiếp nhận rồi.

Cậu bắt đầu trực diện đối nam nhân có du͙© vọиɠ, hiểu biết rất nhiều thứ. Cậu tưởng mình hẳn là dâʍ đãиɠ thụ trong miệng hủ nữ đi. Vì lúc thủ da^ʍ, chỉ dựa vào phía trước, hậu đình ngứa vô cùng. Nhưng trong lòng cậu lại hy vọng có thể tìm được một người yêu mình lo cho mình. Để lại lần đầu tiên cho người kia, bởi vậy lúc an ủi mặt sau, cậu chưa bao giờ dám quá vào sâu, cũng không dám dùng đồ chơi quá lớn. Thật sự là ngứa chịu không nổi, cậu mới lấy gậy mát xa nhỏ nhét vào hậu đình an ủi trong chốc lát.

Không dám để dượng chờ lâu, Hạ Hạo Thần rất nhanh rửa mặt xong, mang theo hành lý xuống bãi đỗ xe.

Nghiêm Chỉnh Minh dựa vào xe hút thuốc, áo sơmi trên người phác hoạ ra nửa người trên cường tráng. Hắn không thấy Hạ Hạo Thần, tay kẹp thuốc lá lười nhác đáp trên thân xe, một tay khác vuốt màn hình di động.

Hạ Hạo Thần xa xa thấy hắn, lập tức mặt đỏ.

Nghiêm Chỉnh Minh mấy năm nay càng thêm thành thục anh tuấn, nhất cử nhất động đều tản ra hormone mãnh liệt. Tim Hạ Hạo Thần nhảy thình thịch đi tới, có điểm không được tự nhiên hô một tiếng tiểu dượng.

Nghiêm Chỉnh Minh thấy cậu, trong ánh mắt hiện lên một tia kinh diễm, nhanh đến nhìn không thấy.

Thu hồi di động, vươn tay sờ sờ tóc cậu, cười một tiếng, “Mau lên xe đi.”

Một tay xách hành lý cậu bỏ vào cốp xe, nam nhân ngồi vào ghế điều khiển, hung hăng hút một ngụm thuốc lá, dập vào gạt tàn thuốc trong xe.

Hạ Hạo Thần ở một bên xem đến miệng khô lưỡi khô, làm gay, ngốc bên người dượng quả thực là dày vò.

Nghiêm Chỉnh Minh liếc mắt khuôn mặt nhỏ tiểu hài tử đỏ rực, hướng mặt cậu thổi thuốc một ngụm, “Chưa ăn sáng đi, dượng trước mang con đi ăn sáng.”

Hạ Hạo Thần mặt càng đỏ hơn, lắp bắp, “… Nga, dạ.”

Cả người Nghiêm Chỉnh Minh đột nhiên tới gần, khoảng cách hai người chỉ có 5cm. Hạ Hạo Thần sợ tới mức hô hấp đình chỉ, ánh mắt không tự chủ được ngừng trên môi mỏng hắn.

Nghiêm Chỉnh Minh như thực hiện được đùa giỡn, xả bĩ cười, thắt dây an toàn cho cậu.

“Thắt dây an toàn.”

Hạ Hạo Thần không rõ vì cái gì gặp mặt lần này, dượng cho cậu cảm giác không giống. Nhưng hiện tại hơi hoảng, không rảnh nghĩ sâu vấn đề đó.

“Dì con và bạn đi du lịch, một tháng sau mới trở về. Một tháng này con có chuyện gì đều có thể gọi điện thoại cho ta.”

Hạ Hạo Thần nga một tiếng. Trong lòng có chút cao hứng.

Dì có chút cao cao tại thượng đối bất luận kẻ nào đều là một bộ vênh mặt hất hàm sai khiến. Tiểu dì không ở nhà, ngược lại cậu càng tự tại một chút.

Hơn nữa cậu thích cảm giác cùng dượng ở bên nhau.