Nói thẳng ra là một bạch phú mỹ nạm kim cương, còn cần phải nhiệt tình với một kẻ đáng thương bé nhỏ như tôi sao? Nghĩ đi nghĩ lại, có lẽ cũng chỉ có một lý do là cô ta bị bệnh tâm thần thôi, thật lòng yêu Tiêu Lạc Thiên, nhưng năm đó lại rời đi nên giờ cảm thấy hối hận.
Thứ người đê tiện chỉ biết tỏ vẻ!
Mặc dù bị một đống chuyện phiền lòng quấn lấy, nhưng tôi vẫn không quên buổi sáng phải đi làm, đây chính là áo cơm cha mẹ, phải đối xử thật tốt. Trước kia tôi cũng đã từng làm việc ở công ty nhà họ Tiêu, biết được những lề lối quanh co trong công ty, cho nên rất nhanh đã vào guồng.
Có lẽ vì ngày đầu tiên đi làm, công việc rất nhẹ nhàng, đồng nghiệp bên cạnh là thư kí trực tiếp của quản lý, kiểm soát tất cả mọi việc, cũng rất hòa thuận với tôi, hoàn toàn không vì ngày đầu tiên tôi đi làm chân tay vụng về mà chê tôi, bầu không khí như vậy rất tốt.
Tới giờ cơm trưa, tôi nhìn chút tiền còn lại trong ví, bẻ lái, đi vào trong con hẻm nhỏ tìm quán cơm trưa giá rẻ để ăn. Có đôi khi tôi cũng kì quái, nói về thân phận thì tôi cũng là một bạch phú mỹ, sao lại trở nên thảm như vậy? Chắc là do phương thức làm bạch phú mỹ của tôi không đúng. Chen chúc với một đám đông công nhân xây dựng mua một phần cơm hộp, tôi đang suy nghĩ nên mang về công ty ăn hay là đi đến công viên đối diện thì chiếc BMW chở hoàng tử của tôi xuất hiện trong tầm mắt, cửa sổ xe hơi hạ xuống, là gương mặt quen thuộc của Khưu Thiên Trường, anh ấy hất cằm về phía tôi: "Lên xe!"
"Lát nữa em còn phải đi làm." Tôi cẩn thận bưng hộp cơm, mặc dù che giấu nhưng vẻ vui sướиɠ trên mặt vẫn không giấu được, cười đến không khép miệng lại. Tôi cảm thấy, chắc chắn mình yêu đương rồi, nếu không vì sao chỉ cần nhìn thấy Khưu Thiên Trường tôi sẽ vui vẻ không ngừng, cảm giác này khác hoàn toàn lúc trước khi ở bên Tiêu Lạc Thiên.
"Đợi lát nữa anh đưa em về, đảm bảo không để em đến trễ, nhanh lên, anh còn chưa ăn cơm đấy." Khưu Thiên Trường mở cửa xe, kéo tôi vào trong, tôi ngồi thẳng lên đùi anh ấy, may là cửa xe này đều được làm từ kính một chiều, bên ngoài không thấy được bên trong, tôi vội vàng ngồi lên ghế phụ.
"Anh đừng như vậy, bên ngoài rất nhiều người đấy." Tôi đưa hộp cơm cho anh ấy: "Em mới vừa mua, muốn ăn không?"
Khưu Thiên Trường ghét bỏ nhìn các món đều cùng một màu kia, rõ ràng là thức ăn đã được xào lâu lắm rồi còn không có một giọt dầu, than nhẹ một tiếng, vỗ vỗ đỉnh đầu tôi nói: "Đi thôi, hoàng tử đưa em đi ăn tiệc lớn."
"Có đủ no không?"
"Đủ no, đảm bảo no." Anh ấy cố ý nhìn ngực tôi, ngay sau đó nhíu mày lại, nghiêm túc vươn tay lên xoa nhẹ vài cái: "Gần đây dường như lại lớn hơn, chắc chắn do anh mát xa có hiệu quả, xem ra anh phải cố gắng làm nó càng thêm đầy đặn mới được.”
Tôi trợn to hai mắt, nhìn anh ấy tác quái, mãi đến khi anh ấy đưa tay vào trong quần áo tôi, nặn thành đủ loại hình dáng, tôi mới phản ứng lại, kéo tay anh ấy ra: "Khưu Thiên Trường, anh đứng đắn một chút, không phải định ăn cơm sao, em đói bụng."
"Ôi, anh lại đói bụng đến mấy ngày, thật đáng thương." Khưu Thiên Trường chỉ vào giữa hai chân mình, uất ức bĩu môi: "Đàn ông nhịn quá lâu sẽ bị thương."
Lời này tôi không có cách nào đáp lại được, lần trước anh ấy tình nguyện tự mình giải quyết cũng không chạm vào tôi, bây giờ lại uất ức như vậy, tôi cắn răng một cái, nói: "Muốn đi khách sạn không, cho anh ăn no."
"Ý kiến hay!" Khưu Thiên Trường như đứa trẻ được ăn kẹo, cười đến mí mắt cong cong, hàng lông mi dài khẽ rung, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, tôi ngây người nhìn, trên thế giới này sao lại có người đàn ông đẹp đến vậy.
Lần đầu tiên gặp được anh ấy trong buổi tụ hội, tôi cảm thấy, anh ấy đẹp hơn bất kì người đàn ông nào tôi đã từng gặp, ngay cả để anh ấy ngồi bên cạnh hai cái bình hoa đang hot cũng cảm thấy uất ức cho anh. ngôn tình hoàn
Sau đó, Khưu Thiên Trường thật sự đưa tôi tới khách sạn, đến phòng tổng thống xa hoa, anh ấy cầm thẻ phòng mở cửa, chờ tôi đi vào, nói ra thì tôi cũng hơi mong chờ, vận động cùng người đàn ông mình thích là một chuyện rất vui vẻ.
Dù sao tôi với Tiêu Lạc Thiên đã như vậy, nếu có tái hợp thì trừ phi kỳ tích xuất hiện, hoặc là đàn ông trên toàn thế giới đều chết sạch. Tôi để mặc cho Khưu Thiên Trường kéo mình, hơi thẹn thùng mà nhìn chằm chằm xuống đất, loại cảm giác này giống như sau khi xác định quan hệ với người bạn trai mình yêu cuồng nhiệt, phải tiến hành loại vận động đáng mong đợi đó vậy.