Chương 61: Đại kết cục

- Bệ hạ, đây là phòng sinh, ngài không thể vào…

Tiếng kêu thê lương của nữ tử bị lẫn trong thanh âm hỗn loạn của các ma ma làm Thầm Yến tâm phiền ý loạn. Hắn cũng chưa có để ý tới lúc này trong lòng hắn chỉ có an nguy của Thẩm Tê Nhu.

Khi hắn đang lâm triều lại nghe được tin tức Thẩm Tê Nhu sắp sinh liền lập tức cho bãi triều, mang theo phong trần mệt mỏi mà chạy tới, trong hơi thở còn có vài phần hỗn loạn.

Thầm Yến hai ba bước liền đi tới bên cạnh Thẩm Tê Nhu, nắm chặt lấy tay cô.

- Nhu Nhu, đừng sợ, tôi vẫn luôn ở đây.

- Sinh hài tử quá khổ, chúng ta sẽ không bao giờ sinh con nữa.

Thẩm Tê Nhu chỉ cảm thấy cả người hắn lúc này toàn là ánh sáng, không còn có khói mù nữa. Cô đau đến mức chỉ cảm thấy mình sắp thoát ly khỏi thế giới này.

- Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng Hoàng hậu, là một tiểu hoàng tử.

Bà đỡ chuẩn bị đưa tiểu hài tử cho Thầm Yến nề hà hắn cũng không thèm nhìn tới, chỉ vẫy vẫy tay cho người lui ra. Hắn ôm chặt lấy Thẩm Tê Nhu, thanh âm có phần hơi khàn khàn.

- Nhu Nhu, em vẫn khỏe chứ?

Thẩm Tê Nhu có vài phần bất lực nhưng trong lòng lại thấy ấm áp.

- Thầm Yến, em còn tốt, em còn tốt… đừng lo lắng…

Lời còn chưa nói hết thì người đã ngất đi trước.

- Người tới!

Thầm Yến lập tức gọi ngự y tới, may mà Thẩm Tê Nhu chỉ là mệt nhọc quá độ, cũng không có gì đáng lo ngại. Lúc này hắn mới nhớ đến vừa rồi chính mình mới được sinh cho một đứa con trai.

Hai tháng sau.

Thầm Yến ngồi ở đối diện nhìn Thẩm Tê Nhu đang cúi đầu ôm hài tử, vẻ mặt buồn rầu.

Vì cái gì không phải là tiểu công chúa…

So với nhi tử thì hắn càng muốn một cái nữ nhi phấn điêu ngọc trác.

Bất quá lại nói tiếp nhi tử cũng không phải không được. Chờ đến khi nhi tử có năng lực kế vị, hắn liền mang theo Thẩm Tê Nhu đi vân du tứ hải, buông tay đế vị, tiêu sái cả đời.

Tiểu hài tử đối diện dường như là có cảm ứng tâm linh với Thầm Yến, thế nhưng lại oa oa khóc lớn, Thẩm Tê Nhu liên tục dỗ mới có thể dỗ xuống. Cô hung tợn mà trừng mắt nhìn vẻ mặt rắp tâm bất lương của Thầm Yến.

- Anh lại nghĩ cái ý xấu gì rồi, đều đem tiểu hài tử dọa sợ.

Rốt cuộc sau khi dỗ tiểu nhi tử đi ngủ xong, Thẩm Tê Nhu mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cô vẫn luôn không quá thích tiểu hài tử ồn ào, chính là dù sao thì đây cũng là miếng thịt từ trên người cô rơi xuống, thời khắc mấu chốt vẫn là chỉ có thể dỗ. May mà đứa con trai này không còn là một con khỉ nhăn dúm dó như lúc mới sinh nữa, sau hai tháng liền ẩn ẩn có thể nhìn ra bộ dáng tuấn tiếu, này chính là sự kết hợp của Thầm Yến cùng Thẩm Tê Nhu thành một thể.

Không biết sau khi lớn lên lại muốn tai họa đến bao nhiêu người.

Thầm Yến vòng qua eo ôm lấy cô từ phía sau, đem cằm gác trên vai cô.

- Nhu Nhu, chúng ta có phải hay không nên làm một ít chuyện chính sự?

Thẩm Tê Nhu trong lòng biết hắn đang muốn nói đến cái gì, khẽ nhướng mày.

- Anh không phải đã nói sau này sẽ không bao giờ sinh con nữa sao?

Thầm Yến quả nhiên có ba phần hoảng loạn.

Ai ngờ Thẩm Tê Nhu lại xoay người lại, cong cong môi.

- Kỳ thật em cũng muốn có một cái nữ nhi.

Có Thầm Yến ở đây, làm sao cô có thể chết được.

Hắn cùng cô vất vả lắm mới được nắm tay nhau cả đời, lại như thế nào sẽ làm ra cái sai lầm đâu.

Thầm Yến hơi hơi sửng sốt, lại có vài phần khϊếp đảm.

- Hay là vẫn nên quên đi.

Hắn nhớ đến một ngày kia Thẩm Tê Nhu đau đến tê tâm phế liệt, hận không thể thay thế cô đi thừa nhận, lại như thế nào bỏ được trân bảo đầu quả tim lại phải trải qua đau khổ như vậy một lần nữa.

Thẩm Tê Nhu lúc sau lại nghĩ đến thâm tình hiện tại của Thầm Yến, hận không thể hướng về mặt hắn mà đá hai chân.

Lúc đó hắn chính là đang ôm khuê nữ nhà mình mà cười vô cùng vui vẻ rất giống một cái đại ngốc tử, nơi nào còn có nửa phần bóng dáng của Thầm Yến thích gϊếŧ chóc lúc trước nữa.

Mà hai cái nhi tử chính là đứng ở trước mặt cô trông mong mà học thơ từ.

Đúng vậy, cái thai thứ hai là long phượng thai. Dựa theo Thầm Yến nói thì cái nhi tử thứ hai tới là ngoài ý muốn. Bất quá có nữ nhi ở đây nên hết thảy đều không có vấn đề gì. Hắn chỉ lo lắng cái đứa con trai này có thể hay không lại ở trong bụng Thẩm Tê Nhu cướp đoạt chất dinh dưỡng của nữ nhi ngoan ngoãn.

Trong phòng một mảnh ôn nhu, cầu một đời an bình.

Nguyện hàng năm có khanh, nguyện không phụ kiếp này.