Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đương Vai Ác Bị Cá Mặn Tác Giả Kiều Dưỡng

Chương 53: Thế gian không có thần minh (5)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thẩm Tê Nhu đem toàn bộ thời gian của chính mình đều đắm chìm trong công việc cùng với Giang Sắc, có khi thậm chí sẽ quên trong cuộc sống sinh hoạt của mình đã từng xuất hiện một người hoàn mỹ như vậy.

Thẳng đến có một ngày, cô hoàn thành tất cả các trách nhiệm công việc, rời khỏi đoàn làm phim, về lại với cuộc sống sinh hoạt một mình ở thành thị.

Nhìn phòng cho thuê trống rỗng, cũng bởi vì đã lâu chưa từng có người cư trú mà bám không ít tro bụi. Nơi này cũng không có bất luận cái dấu vết gì của Thầm Yến, cô ngủ ở vị trí Thầm Yến đã từng ngủ qua, nỗ lực hô hấp mong muốn tìm được một tia hương vị trên người hắn.

Đáng tiếc hơi thở xa lạ thời thời khắc khắc nhắc nhở cô đó là liền ngay cả lừa gạt chính mình cũng làm không được.

Cô một mình một người đi qua từng nơi hắn đã từng bồi cô.

Cảm giác cô độc từ xưa đến nay chưa từng có.

Thẩm Tê Nhu vuốt ve chiếc nhẫn vừa đúng với kích cỡ ngón tay mình, tâm thần có vài phần hoảng hốt.

Thầm Yến, ngươi như thế nào có thể ích kỉ như vậy.

Thẩm Tê Nhu mờ mịt mà ngẩng đầu lên, chỉ cảm thấy cảnh sắc trước mặt xa lạ mà quen thuộc. Bỗng trong lòng tràn ngập một cổ bi thương thì cô thấy một chiếc xe đang hướng về phía mình mà chạy như bay, một ý nghĩ lóe qua trong đầu, cô cũng không có tránh, một tiếng vang lớn qua đi, ý thức của cô cũng dần dần tan rã.

Trên người tràn ngập đau đớn, máu đỏ rực rỡ.

Nguyên lai đây là kết cục cuối cùng của cô a…Cô viết qua nhiều kết cục như vậy, lại chưa bao giờ thích mấy cái kịch bản cẩu huyết, nhiều nhất là sáng tạo cách chết cho người khác, lại không có nghĩ đến là đến phiên của chính mình lại là một cái khuôn sáo cũ như vậy.

Thầm Yến, em tới bồi anh.

Chớ có trách em, em là thực sự yêu anh.

Không phải là yêu thích của tác giả đối với nhân vật yêu thích dưới ngòi bút, mà là tình yêu ‘ một ngày không thấy, như cách ba thu’, cái tình yêu này làm cô không buồn ăn uống, làm cô tâm loạn như ma, không thấy hắn tâm liền khổ sở, hận không thể đi tìm chết.

Yêu một người nguyên lai là cái dạng cảm giác này.

Thẩm Tê Nhu không nghĩ tới có một ngày cô tỉnh lại lại không phải ở địa phủ, mà là ở trong sách của chính mình.

Cô xuyên vào trong truyện《 thầm sương 》, bất quá lại xuyên vào một cái pháo hôi nữ xứng bị trượt chân rơi xuống nước mà chết, cũng là cái đích nữ không được sủng ái của Bùi gia, Bùi Nhu Từ.

Cha nguyên chủ sủng thϊếp diệt thê, đem thứ nữ thϊếp thất sinh phủng ở trong lòng bàn tay, sủng ái vạn phần lại mắt lạnh đối đãi với nàng.

Thẳng đến khi mẫu thân nguyên chủ qua đời, cha nàng ấy liền lập tức nâng phân vị của thϊếp thất lên, mà địa vị của nàng ấy ở trong phủ lại thập phần xấu hổ. Rõ ràng là xuất thân đích nữ lại rơi xuống cái danh phận thứ nữ. Mà thứ nữ tỷ tỷ của cô lại trở đích tiểu thứ được sủng ái của Bùi gia.

Thầm Tê Nhu cơ hồ không có phí quá nhiều tâm tư cho cái nhân vật Bùi Nhu Từ này, rốt cuộc bất quá cũng chỉ là tiện tay viết ra một cái pháo hôi mà thôi.

Tỷ tỷ Bùi Nhu Từ, Bùi Lê Từ. Nàng ấy tuy trong phủ luôn được phủng trong lòng bàn tay nhưng tính cách cũng không có vì thế mà kiêu căng ngạo mạn. Bùi Lê Từ đoan trang lại rộng lượng, thập phần có phong phạm đích nữ. Nàng ấy cũng thập phần chiếu cố Bùi Nhu Từ, thậm chí sau khi Bùi Nhu Từ bị trượt chân rơi xuống nước vẫn luôn thương tâm một đoạn thời gian.

Bùi gia là lực lượng đưa Thầm Yến bước lên đế vị, trong triều càng ngày càng nhiều người thượng tấu, muốn Thầm Yến lập đích nữ Bùi gia làm hậu. Chẳng qua bị Thầm Yến nhất nhất từ chối.

Mà lúc này đây, Thầm Yến cũng không có cự tuyệt nữa.

Xác thực mà nói, Thẩm Tê Nhu là bị một trận thanh âm chiêng trống vang trời đánh thức.

Mà một ngày này cũng là ngày Bùi Lê Từ xuất giá.

Mũ phượng, khăn quàng vai, thập lí hồng trang, lấy giang sơn làm sính lễ, nhất thời kinh động triều cương. Nhưng hoàng đế thiếu niên thanh tâm quả dục xưa nay chưa từng có thông suốt, thế nhưng lại tiếp thu ý kiến các đại thần, thật sự nghênh thú đích nữ Bùi gia vì hậu, mọi người tự nhiên không dám nghị luận gì, sợ hắn nhất thời thay đổi.

Thẩm Tê Nhu bừng tỉnh mà ngồi dậy, nhìn hết thảy xa lạ trước mắt, ký ức không thuộc về chính mình rót thẳng vào trong đầu, Thẩm Tê Nhu liền hiểu ra mọi chuyện.
« Chương TrướcChương Tiếp »