Biên kịch, ngươi như thế nào lại khóc?
Thẩm Tê Nhu lúc này giống với Giang Sắc, đều là biên kịch của bộ kịch bản 《 thầm sương 》.Người dò hỏi cô không phải người khác mà là người đóng vai nữ chủ Minh Ương, Lâm Yên Yên.
Kỹ thuật diễn của Lâm Yên Yên vẫn tốt như cũ, cho tới này sở dĩ cô ấy vẫn là diễn viên tuyến mười tám không người hỏi thăm bất quá là bởi vì chẳng qua cô ấy không muốn thông qua quy tắc ngầm để nhận được nhiều tài nguyên tốt thôi.
Lần đầu tiên Lâm Yên Yên nhìn thấy Thẩm Tê Nhu liền mạc danh cảm thấy quen thuộc, lại không biết cái cổ quen thuộc này đến từ đâu.
Thẩm Tê Nhu lập thức dùng mu bàn tay đem nước mắt nơi khóe mắt chà lau sạch sẽ, hơi hơi mỉm cười mà ra vẻ thong dong:
- Ta không có việc gì.
Theo phương hướng ánh mắt của cô, Lâm Yên Yên liền trông thấy vai phản diện thì hơi có vài phần ngạc nhiên.
Thẩm Tê Nhu cười khổ một tiếng, di chuyển ánh mắt đi nơi khác.
Tất cả mọi người đều đã quên chỉ duy có mình cô là nhớ rõ.
Đoàn làm phim quay chụp vẫn luôn tiến hành đâu ra đấy, phảng phất hết thảy những gì xảy ra lúc trước chỉ là một thước phim.
Diễn viên đóng vai Thầm Yến danh gọi là Chiêu Diệc. Hắn hẹn Thẩm Tê Nhu dưới tình huống cô không hề phòng bị gì.
Địa điểm hắn hẹn cô cũng là địa điểm mà Thầm Yến từng mang cô tới.
- Ta luôn cảm thấy Thẩm biên kịch cho ta một loại cảm giác thập phần quen thuộc.
Chiêu Diệc đi thẳng vào vấn đề, kia một khuôn mặt cùng với Thầm Yến không có gì khác biệt hiếm khi thấy mà không có đối với cô toát ra bài xích, thậm còn còn mang theo ba phần ẩn ẩn tò mò.
Thẩm Tê Nhu hơi có vài phần kinh ngạc mà ngẩng đầu lên, bỗng trong lòng bàn tay bị nhét cho một cái hộp. Bề ngoài của chiếc hộp làm cô có vài phần cảm giác quen thuộc, lại nghĩ không ra là đã từng gặp qua nơi nào.
- Đây là?
Cô vẫn chưa mở ra mà là mờ mịt nhìn Chiêu Diệc.
- Không dối gạt gì Thẩm biên kịch, đây là ta ở trong phòng tìm được. Trực giác nói cho ta biết ngươi là chủ nhân của nó.
Vẫn là lần đầu tiên hắn ở trước mặt cô nói nhiều lời như vậy, nhất thời lại có vài phần không quen.
Đôi tay hắn giao nhau, vẻ mặt không được tự nhiên mà nhìn Thẩm Tê Nhu.
Thẩm Tê Nhu run rẩy mở hộp ra, một chiếc nhẫn lăn tới quay tròn trên mặt bàn, xoay đến vài vòng mới dừng lại, tỏa ra ánh sáng dịu dàng dưới ánh nắng mặt trời.
Ánh mắt cô bị một hàng chữ viết tắt nho nhỏ mà nội tâm đau đớn.
Thầm Yến, Thẩm Tê Nhu.
Lấy chữ ‘Thầm’ mở đầu, chữ ‘Nhu’ kết thúc.
Lấy ngươi bắt đầu, lấy ta kết thúc.
Ngay từ đầu là mẫu thân, sau lại tỷ tỷ thẳng đến cuối cùng là Nhu Nhu. Hắn đã sớm ở trong thời gian ngắn ngủi mang cho cô ấn ký không thể xóa nhòa.
Bên tai cô phảng phất vang lên tiếng gọi ôn nhu của hắn.
Rõ ràng thời gian đã sớm trôi ngược dòng, hắn đã sớm không còn tung tích bên cạnh cô. Nhưng vì sao hắn lại muốn dùng phương thức như vậy nơi chốn nhắc nhở cô về nghiệp chướng nặng nề của chính mình.
Thẩm Tê Nhu gắt gao nắm chặt lấy chiếc nhẫn kia, hốc mắt phiếm hồng, nhất thời giống như đã đánh mất đi linh hồn nhỏ bé. Cô không biết chính mình quay trở lại nơi ở như thế nào.
Lại một lần nữa mở khu bình luận ra, đập vào mắt không phải là một mảnh tiếng mắng, mà là đều nói là tôn trọng nội tâm ý tưởng của tác giả, bất luận là kết cục như thế nào thì người đọc đều sẽ yên tâm thoải mái tiếp thu.
Lúc này cô vẫn chưa đăng ở trên weibo về cái chuyện thời không song song.
Giang Sắc có ý nghĩ của chính mình, cô ấy đem nhân vật Thầm Yến phát huy đúng chỗ mà thành công tẩy trắng. Cuối cùng dựa theo xử lí của Thẩm Tê Nhu mà lựa chọn cái kết cục mở, chỉ làm người xem muốn ngừng mà không ngừng được.
Nhân vật Thầm Yến này nếu nghiên cứu kỹ lưỡng thì cũng không được tính là một cái vai ác đúng nghĩa. Hắn càng giống như là một cái trường hợp nghịch tập thành công, ở mỗi một cái trường hợp đều rất là khích lệ nhân tâm. Đương nhiên muốn đạt được điều này cần thiết phải loại bỏ tính cách sắc bén thủ đoạn cùng thị huyết của hắn.
Cho nên Giang Sắc đã tăng thêm vài yếu tố để tô điểm cho nhân vật này, như là giảm bớt gϊếŧ chóc hay làm cho những cái tình huống phải gϊếŧ chóc đều có lí do chính đáng. Những cái tình lí này đó làm cho nguyên tác cốt truyện trở nên càng thêm đầy đủ hơn.