Còn Thầm Yến lại là một bộ dáng đứng ngoài cuộc, biểu hiện ra tư thái không thèm để ý. Hắn phảng phất như muốn hướng về phía Thẩm Tê Nhu im lặng tuyên cáo hắn lúc này đến tột cùng có bao nhiêu không thèm kiêng nể gì.
Cảnh sát điều động theo dõi bởi vì địa điểm gây án quá mức hẻo lánh, lại ở ngay góc chết mà máy theo dõi không ghi lại được cho nên vô pháp lấy được những thông tin hữu hiệu. Thủ đoạn gây án tàn nhẫn đến cực điểm làm mọi người trong đoàn làm phim đều lo lắng sợ hãi lên.
Mặc dù lúc trước đoàn làm phim cũng từng xảy ra sự tình này nhưng không có lần nào nghiêm trọng như lần này.
Hôm nay dừng diễn cả ngày, đám người xôn xao thực mau liền bị sơ tán, tất cả mọi người đều trở về chỗ ở.
Thẩm Tê Nhu nhìn thoáng qua Thầm Yến, chủ động lui lại phía sau hai bước:
- Ta muốn lẳng lặng, ngươi đi trước đi.
Tay Thầm Yến thất bại nắm vào trong không trung.
Hắn cười khổ một tiếng, không chút do dự xoay người rời đi. Thẩm Tê Nhu nhìn bóng dáng cô đơn của hắn càng lúc càng xa, trong lòng phảng phất bị khoét ra một lỗ lớn, cảm giác vắng vẻ tràn ngập mở ra, hỗn loạn mang theo chút đau lòng.
Thẩm Tê Nhu cũng không có rời đi mà lập tức đi tới chỗ cảnh sát phía bên kia, có người thấy cô hướng bên này liền vội vàng nhắc nhở cô không thể tiến lên. Thẩm Tê Nhu vẫy vẫy tay, thanh âm không lớn không nhỏ làm mỗi người ở đây đều nghe được rõ ràng.
- Nghi phạm là ta.
Một câu vừa nói không khỏi khiến mọi người kinh sợ.
- Vị tiểu thư này, ngươi chỉ sợ không biết tình huống nghiêm trọng đến mức nào, xin đừng vui đùa như vậy.
Có một đạo âm thanh uy nghiêm truyền đến, mang theo một cỗ quyết đoán không thể ngăn cản.
Thẩm Tê Nhu khẽ cắn môi, ánh mắt lập tức đối diện với người nọ, trong mắt bằng phẳng khiến nhân tâm run sợ. Cô lặp lại một lần nữa:
- Người gây án thực sự là ta.
Nếu người gây án thực sự là Thầm Yến, lấy ý nghĩ kín đáo của hắn quyết định không có khả năng lưu lại bất kì sơ hở nào.
Chính là cô không thể khoanh tay đứng nhìn được. Thầm Yến là người cô sáng tạo ra, chuyện hắn làm gián tiếp là hành động của cô. Hắn gϊếŧ người nếu cô không thể ngăn cản liền thay hắn chuộc tội.
Lúc này, Giang Sắc đứng cách đó không xa đột nhiên mở miệng:
- Không có khả năng, A Nhu, đêm qua ngươi rõ ràng ở cùng ta.
Thanh âm cô ấy có vài phần vội vàng, hiển nhiên vì muốn tránh cho Thẩm Tê Nhu làm việc ngốc nghếch mà tìm đại một lí do.
Kết quả cuối cùng là cả hai người đều bị đưa đến Cục Cảnh Sát ghi lời khai.
Thẩm Tê Nhu đối với mọi hành vi của mình đều bộc trực thú nhận, cô nói lúc đó chính mình mang bao tay để gây án, sau khi xong việc chủy thủ cùng bao tay cũng đã đều bị cô tiêu hủy.
Còn lại động cơ gây án là ba người này từng nói năng lỗ mãng với cô, trong lúc tức giận nhất thời liền sinh ra ý hại người.
Hết thảy đều là phù hợp với lẽ thường, lại như vậy lộ ra không giống bình thường. Kiện án tiến triển quá mức thuận lợi làm người nhịn không được có vài phần hoài nghi.
Tự nhiên Giang Sắc sẽ không dự đoán được Thẩm Tê Nhu sẽ quyết tuyệt như vậy, cô ấy bất quá trả lời mấy vấn đề liền bị cảnh sát đưa ra ngoài. Bởi vì hiềm nghi của cô cơ bản bằng không.
Huống chi phía sau cô ấy là Giang đạo diễn, có Giang đạo bảo hộ tự nhiên không có người làm cô ấy khó xử.
Dù có có giúp Thẩm Tê Nhu giải vây như thế nào thì vẫn không thắng nổi Giang đạo diễn, hắn xách cổ cô ấy ném vào trong xe.
Chờ đợi Giang Sắc chính là một đống những lời mắng mỏ của Giang đạo.
- Anh, ngươi cứu cứu người, A Nhu sao có thể là nghi phạm!
Giang Sắc không rảnh lo mưa gió bão đạn của Giang đạo, vội vàng đánh đòn phủ đầu đánh gãy ý định mở miệng của hắn, sự vội vàng đã tiết lộ tâm tư của cô ấy lúc này.