Chương 22: Gặp lại người thân (4)

Ánh mắt Thẩm Tê Nhu dừng lại nhìn theo tay hắn, thấy hắn nhẹ vỗ về vị trí mà thời gian trước đó từng bị cô đâm một dao.

Nhân vật dưới ngòi bút của tác giả có linh tính là một sự kiện hết sức bình thường, nhưng có linh tính đến tình trạng như hắn thì cực kì hiếm thấy.

Hốc mắt Thẩm Tê Nhu hơi hơi phiếm hồng, giọng nói cô khàn khàn:

- Thầm Yến, ngươi sẽ rời ta mà đi sao?

Ánh mắt Thầm Yến tràn ngập cung kính nhưng Thẩm Tê Nhu lại rõ ràng. Bất quá đó là thái độ thành kính hắn đối đãi với thần minh mà thôi.

- Nhu Nhu là thần minh của ta, trừ phi ngài gϊếŧ ta, nếu không ta vĩnh viễn sẽ không rời bỏ ngài.

Thầm Yến cũng liền điểm này cũng nói tốt, lời nói của hắn luôn khiến người khác phá lệ hưởng thụ.

Cho tới nay, cô tựa hồ đều có quá nhiều lo lắng. Những thứ trong tưởng tượng hết thảy đều không chỉ không có không phát sinh, Thầm Yến vẫn luôn ở một cái phương hướng tốt mà phát triển.

Hắn đem chén đũa đều thu thập tốt, không có làm cho Thẩm Tê Nhu phân tâm nhiều.

Thời điểm Thầm Yến đi ra khỏi phòng bếp, Thẩm Tê Nhu chính là đang dựa vào ghế mà xem hắn làm.

- Nhu Nhu, ngươi hôm nay quá mệt mỏi.

Thẩm Tê Nhu hơi hơi mỉm cười, rũ mi mắt xuống:

- Thầm Yến, cảm ơn ngươi.

Thanh âm cô thực nhẹ, nhẹ đến mức làm người suýt chút nữa cho rằng chỉ là ảo giác của chính mình.

…..

Đoàn làm phim của Thầm Yến bởi vì một vài vấn đề mà tạm ngưng, vừa lúc làm hắn có nhiều thời gian bồi Thẩm Tê Nhu.

Mẹ Thẩm tình huống cũng không tốt là mấy, thời điểm Lâm Vân Ấm tới đúng lúc ổn định cơ bản bệnh tình của bà.

Bất quá Lâm Vân Ấm tựa hồ rất bận, không thể giúp đỡ được quá nhiều, trở về liền phải làm một cái giải phẫu khác.

Thời gian nửa tháng nhoáng cái liền đi qua, tình hình mẹ Thẩm rốt cuộc cũng có chuyển biến tốt đẹp.

Mẹ Thẩm vẫn luôn thúc giục Thẩm Tê Nhu đưa Thầm Yến trở về, bà nơi này có ba Thẩm là đủ rồi.

Bà đối với Thầm Yến cũng là thực vừa lòng.

Thẩm Tê Nhu không đành lòng ngỗ nghịch tâm ý của bà, thấy tình hình dần dần có chuyển biến tốt đẹp liền cùng Thầm Yến về lại thành thị lúc trước.

- Nhu Nhu, chúng ta đi du lịch đi. Trong khoảng thời gian này ngươi đã luôn căng thẳng.

Lúc đó Thẩm Tê Nhu đang ở trong bếp cắt dưa hấu, nghe vậy động tác dừng lại hỏi:

- Ngươi chừng nào thì quay lại đoàn làm phim?

Tuy rằng người cô đã trở lại nhưng mà tâm lại để ở trong nhà, chậm chạp không muốn về. Nếu không phải xác định mẹ không có vấn đề gì lớn thì cô thành thật sẽ không có lựa chọn rời đi.

Thầm Yến nhẹ nhàng cười:

- Như thế nào a, Nhu Nhu muốn ở cùng một chỗ với ta sao?

Thẩm Tê Nhu cong cong môi:

- Ta muốn nhìn qua《 Thầm sương 》một chút.

Cô nhìn người đàn ông mặt mày như họa trước mắt, nhất thời có chút xuất thần.

Khoảng thời gian này vẫn luôn là hắn bồi cô.

Nếu không có hắn thì thời điểm đó sẽ rất khó qua đi.

Đoạn thời gian còn lại, cô muốn thay đổi cách sống.

Thành thị F.

Tại bãi biển phụ cận

Ánh nắng mặt trời chói chang chiếu lên thân thể, hơi thở của mùa hè khô nóng càng thêm nặng nề. Cảm thụ được rõ ràng nước biển dưới chân, Thẩm Tê Nhu thoải mái dễ chịu mà híp híp mắt.

- Thầm Yến.

Cô nhẹ nhàng gọi một tiếng, ngay khi Thầm Yến quay đầu, cô lập tức té một vốc nước về phía hắn. Thầm Yến khó có khi nào không phòng bị liền vừa vặn bị nước tạt trúng.

- Nhu Nhu, trận chiến này là ngươi khơi mào trước a.

Dựa vào ngữ khí của hắn, Thẩm Tê Nhu liền cảm thấy không ổn, lập thức muốn chạy trốn lại liền liên tiếp bị tạt rất nhiều lần, cả người ướt dầm ướt dề.

Cô càng không chịu thua, ngang ngạnh lật về cục diện hòa nhau mới bằng lòng bỏ qua.

Thầm Yến đột nhiên dừng lại, an tĩnh mà nhìn cô.

Khuôn mặt hắn dưới ánh mặt trời nổi bật càng thêm lóa mắt, Thẩm Tê Nhu như thất thần trong giây lát.

- Nhu Nhu, ta thích nhìn ngươi cười.

Thẩm Tê Nhu xoa gương mặt, lúc này mới nhận thấy được chính mình thế nhưng lại đang cười.

Cô đã có bao nhiêu lâu không cười liền chính cô đều không nhớ rõ.