Chương 13: Nô ɭệ đầu tiên: Ngọc Đào (2)

Dương Tinh sau khi đâm thẳng vào bên trong của Ngọc Đào liền dừng lại một chút để cảm nhận độ bót của nàng. Âʍ đa͙σ của nàng bởi vì chưa từng bị làm qua, đã thế còn là với thứ dương cụ to lớn như của hắn, nên sau khi hắn đẩy thật mạnh vào thì có cảm giác như đầu khấc của hắn đang bị nuốt lấy vậy, cảm giác gò bó bên trong khiến cho dươиɠ ѵậŧ lần đầu được thao qua nữ nhân của hắn truyền lại từng đợt kɧoáı ©ảʍ liên hồi. Theo từng đợt co thắt, nó bị nuốt vào, rồi lại nhả ra với hơi hướng như vì âʍ đa͙σ của nàng quá chật nên phải đẩy nó ra ngoài. Sau khi cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ lần đầu, hắn nào suy nghĩ nhiều đến thế, hắn như một con thú hoang không ngừng đẩy vào rút ra, cơ hông của hắn hoạt động liên tục, cho dù có chút cảm giác khô khốc ở sâu bên trong thì hắn cũng mặc kệ, vì lúc này du͙© vọиɠ đã chiếm lấy tâm trí của hắn.

Ngọc Đào không ngừng la hét đau đớn, mãi đến khi nàng đã không còn sức để la nữa, mà chỉ còn là những tiếng hừ hừ thống khổ thì nàng mới cảm thấy tên cầm thú kia đã dừng hành động của mình lại. Chỉ có điều nói nàng chỉ cảm giác đau không thôi là giả, bởi vì sau khi thích ứng được với kích thước và cường độ ra vào của hắn, nàng rất nhanh đã cảm thấy cảm giác đau đớn vơi bớt đi, thay vào đó là từng đợt kɧoáı ©ảʍ truyền đến, khiến nàng muốn thứ đó mãi mãi cắm vào trong cơ thể mình. Suy nghĩ của bản thân khiến nàng lại một lần nữa tự hỏi bản thân có phải là một nữ nhân dâʍ đãиɠ hay không, chỉ có điều niềm tin của nàng lúc này đã bị lung lay mất rồi. Chưa kịp nghỉ ngơi lấy sức thì nàng cảm thấy cái âʍ đa͙σ chật chội của mình bị lấp đầy, sau đó là từng đợt từng đợt chất lỏng nóng hổi liên tục bắn vào bên trong tử ©υиɠ của nàng.

Lúc nàng cảm thấy như tử ©υиɠ của mình đã tràn đầy, sắp không chịu nổi nữa thì cái thứ đó đã chậm rãi trườn ra ngoài, kéo theo sau là từng đợt từng đợt chất dịch màu nâu thẫm, đây là hỗn hợp giữa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Dương Tinh và trinh tiết của nàng ra ngoài. Nhìn thấy cái âʍ ɦộ đang banh ra, chưa thể khép vào lại của Ngọc Đào, Dương Tinh không nhịn được mà cầm lấy hột lẹ của nàng rồi miết nhẹ, hành động này của hắn khiến cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong chảy ra ngoài càng nhanh hơn, nhưng mà âʍ ɦộ của nàng theo đó cũng khép lại, giữ lại số tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng máu trinh đang còn sót lại bên trong.

Hắn đặt nàng nằm xuống, sau đó bò tới trước miệng của nàng, không nói lời nào liền nâng đầu của nàng lên, trước ánh mắt ngỡ ngàng cùng chút khó hiểu của Ngọc Đào, hắn bóp lấy hai má của nàng, khiến miệng của nàng há rộng ra, sau đó dùng nó để lau sạch thứ chất lỏng đang còn đọng trên dươиɠ ѵậŧ của mình. Ngọc Đào bị một mùi hương khó chịu xộc lên mũi, suýt thì đã ngất đi, vậy mà sau đó nàng lại cảm thấy khoang miệng của mình bị thứ gì đó cứng rắn đâm vào, sau đó nàng lại cảm nhận được vị tanh tanh của máu lại có chút mặn mặn của thứ dịch thể kia không ngừng truyền vào trong miệng. Cái cổ họng đã khát khô của nàng thế mà lại xem đó là tín hiệu truyền nước, không ngừng nuốt nó xuống, cái lưỡi cũng không kém, liên tục liếʍ lấy phần dưới của thứ đồ vật ấy để nhận được càng nhiều nước hơn nữa.

Thế là Dương Tinh dùng một phút đồng hồ để ép Ngọc Đào phục vụ bằng miệng cho mình. Đến khi hắn lấy dươиɠ ѵậŧ ra thì lại thấy chiếc lưỡi của nàng vẫn quấn quýt lấy nó không rời, hắn liền trêu chọc nàng.

- Vậy mà bảo không phải da^ʍ nữ, mỹ vị vừa rồi có phải là rất ngon không? Hay sao mà cái lưỡi này vẫn cứ vươn vấn nó mãi vậy? Nếu như ngươi muốn thì ngày nào bổn thiếu cũng sẽ cho ngươi ăn thứ này, thay cả cơm luôn, được không?

Ngọc Đào nghe thấy sự chế giễu của hắn, tức giận lườm hắn một cái, nhưng mà nàng cũng rất hoang mang, tại sao lưỡi của mình lại tự ý di chuyển như vậy? Nàng không lẽ chính là da^ʍ nữ trời sinh sao? Thật ra đây là do hiệu quả của Dục Côn, khiến cho nàng không thể cưỡng lại dươиɠ ѵậŧ của hắn, cũng như là hiệu quả của Kama Sutra, khiến cả hai bên đều có kɧoáı ©ảʍ và sự ham muốn lẫn nhau. Đối với Dương Tinh chính là việc liên tục thao nàng, còn đối với Ngọc Đào chính là lúc mà nàng bắt đầu hưởng thụ sự thâm nhập của hắn.

[Tên: Ngọc Đào

Tuổi: 23

Thể chất: B

Trí tuệ: A

Linh hoạt: B

Sức mạnh: 1 (sức mạnh, 1 điểm là có thể nâng 10kg)

Nhanh nhẹn: 1 (tốc độ, 1 điểm = 5km/h)

Sinh lực: 30/100 (tốc độ hồi phục, bao gồm cả mặt sinh lý)

Du͙© vọиɠ: 80/100 (Ham muốn tìиɧ ɖu͙© ẩn sau bên trong đã bộc phát)

Tinh thần: 20/100 (Tinh thần đang không ổn định, dễ bị khống chế bởi ý nghĩ tiêu cực)

Hảo cảm: 50/100 (Mục tiêu cực kỳ hận chủ nhân, nhưng lại thích cảm giác khi được ân ái cùng chủ nhân)

Ỷ lại: 100/100 (Mục tiêu đã mất đi lý tưởng sống, lúc này chỉ cần chủ nhân tác động nàng sẽ trở thành nô ɭệ của người ngay lập tức)]

[Chủ nhân lần đầu đánh vỡ tâm lý của người khác, tặng thưởng kỹ năng Dục tâm (kích hoạt)]

[Dục Tâm (kỹ năng kích hoạt): Sử dụng đối với người đang có chỉ số tinh thần dưới 25, ngoài ra người này còn phải quen biết với chủ nhân để tiến hành thẩm thấu vào tâm trí của họ, khiến du͙© vọиɠ của họ trở nên mãnh liệt hơn, và bởi vì chủ nhân là người sử dụng phép nên những người này sẽ phục tùng mệnh lệnh của người một cách tuyệt đối. -

Đẳng cấp: Sơ cấp


-

EXP: 0/100


-

Tiêu hao: 100 năng lượng]




[Xét thấy tình trạng hiện tại của Ngọc Đào, Linh nhi đề nghị chủ nhân nên sử dụng Dục Tâm để khơi dậy du͙© vọиɠ mãnh liệt trong cơ thể nàng, sau đó dùng nó để nàng trở thành nô ɭệ của chủ nhân a]

Nhìn vào kỹ năng vừa nhận được cùng trạng thái hiện tại của Ngọc Đạo, Dương Tinh không tự chủ được mà hoàn hồn lại. Vừa nãy là do hắn bị du͙© vọиɠ chiếm hữu, không có suy nghĩ thấu đáo, hiện tại sau khi lấy lại được ý thức, hắn cảm thấy nếu hắn sử dụng Dục Tâm lên Ngọc Đào thì khác nào hắn biến nàng thành một con rối. Vậy nên hắn đến bên Ngọc Đào, muốn trò chuyện với nàng một chút.

Có điều Ngọc Đào thấy hắn lại gần mình lần nữa thì cơ thể liền run rẩy, cúi gầm mặt xuống, sợ hắn lại muốn giở trò gì đó với mình, nhưng nghĩ lại bản thân không thể nào phản kháng lại hắn, nàng nhìn không được mà oà khóc. Sau đó, nàng cảm thấy một trận mát lạnh lướt qua trên gương mặt của mình. Dương Tinh dùng một chiếc khăn ướt để lau mặt cho nàng, sau đó hắn cởi kính của nàng ra, nhẹ nhàng lau đi những giọt lệ còn đọng lại, sau đó là mũi, má, rồi cuối cùng là môi của nàng, hắn lau đi những dòng nước bọt còn đọng lại cũng như các chất dịch khác đang dính trên đó. Sau đó hắn nhẹ nhàng cởi trói cho nàng, lúc hắn định lau đi vệt máu còn đọng lại ở chỗ âʍ ɦộ đã sưng tấy lên của nàng thì lại bị bàn tay của nàng chặn lại.

- Ngươi để ta tự làm là được.

Dương Tinh cũng không từ chối, đưa cho nàng hộp khăn ướt rồi để nàng tự lau, sau khi nàng lau chùi chỗ đó sạch sẽ, vết sưng tấy và đỏ ửng liền hiện rõ lên trên hai mép huyệt. Khiến Dương Tinh nhìn vào có chút xót xa, hắn hỏi

- Ngươi có muốn ta giúp cho nó bớt đau không?

Nàng lườm hắn một cái, sau đó mới lí nhí nói

- Ngươi không phải chê ta là da^ʍ nữ sao, chỗ đó không phải là cho vô số nam nhân thao qua sao? Sao bây giờ lại có cái vẻ mặt tiếc thương đó chứ? Ngươi không phải thấy ta cực kỳ dâʍ đãиɠ, bị cưỡиɠ ɧϊếp mà còn rêи ɾỉ thoải mái như vậy sao?

- Ta... Lúc đó là do... ta bị du͙© vọиɠ khống chế... nói năng không rõ ràng, ngươi đừng cho đó là thật.

Nghe hắn nói như vậy, cơn tức trong lòng của Ngọc Đào liền bùng cháy, nàng quát thẳng vào mặt hắn

- Vậy với tiểu Diệp thì sao? Có phải là ngươi cũng là bị du͙© vọиɠ chiếm hữu, sau đó cùng nàng làm ra chuyện đồϊ ҍạϊ như thế không? Ta không biết các ngươi đã làm ra những chuyện gì, nhưng mà đến việc trái với đạo đức như lσạи ɭυâи mà ngươi còn dám làm, thì ta không bất ngờ chút nào trước việc ngươi sẽ cưỡиɠ ɧϊếp một nữ hầu hạ đẳng giống như là ta đâu. Ta biết trong mắt ngươi ta là thứ hạ tiện, thứ lăn loàng, cặn bã của xã hội, nhưng ta không hiểu tại sao một người từ nhỏ đã ngậm thìa vàng, được giáo dục tử tế như ngươi lại có thể cùng muội muội của mình làm ra hành động như thế?

Dương Tinh á khẩu, hắn không thể ngờ lý do mà nàng giận mình không phải vì mình bắt trói nàng lại rồi cưỡиɠ ɧϊếp nàng, mà lại là do việc của mình và muội muội, suy nghĩ một lúc, hắn lại nói.

- Đó là vì ta và muội muội yêu nhau, mặc dù cùng chung huyết thống, nhưng tình cảm giữa bọn ta còn hơn thế nữa, bọn ta muốn thể hiện ra những cử chỉ thân mật với nhau, mang đến kɧoáı ©ảʍ cho nhau. Nó còn hơn cả tình yêu giữa ca ca và muội muội, ta và nàng ấy tương đầu ý hợp như vậy, đã hẹn sau này làm vợ chồng của nhau rồi.

Nghe thấy những thứ nghịch thiên mà Dương Tinh nói ra, tâm lý của Ngọc Đào hoàn toàn sụp đổ, làm sao mà tình cảm yêu đương lại có thể vượt qua cả tình cảm gia đình được chứ? Tại sao giữa huynh muội bọn họ không thể có mối tình cảm bình thường như người khác, tại sao lại là những hành động trái với luân thường đạo lý như vậy?

Thấy Ngọc Đào không nói gì cả, Dương Tinh lại tiếp tục

- Ta biết ngươi cảm thấy việc này là cực kỳ kinh tởm, nhưng ta thề, sau này ta sẽ bắt tất cả mọi người xem chuyện yêu đương của ta là chuyện đương nhiên, cho dù người đó có là mụ mụ hay muội muội hay là người thân trong gia đình của ta đi chăng nữa. Bởi vì, ta có sức mạnh để làm chuyện đó!

Nói rồi Dương Tinh cũng không nhiều lời với nàng nữa mà trực tiếp đè nàng xuống, sau đó nói

- Ta sẽ cho nàng thời gian để suy nghĩ, ta nói được là sẽ làm được, những nữ nhân ta muốn, ta đều sẽ thu vào tay hết, trong đó có nàng. Nàng muốn bản thân sẽ trở thành một nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© suốt ngày chỉ nghĩ đến dươиɠ ѵậŧ, hay là muốn trở thành một nữ hầu thân cận bên cạnh ta, mỗi ngày đều có thể hưởng thụ sự sủng ái của ta đều dựa vào nàng hết.

Ngọc Đào nghe thấy hai sự lựa chọn mà hắn đưa ra cho mình thì sững sờ, tại sao cuộc đời của nàng lại phải gắn bó với nam nhân này chứ? Một là trở thành con rối tìиɧ ɖu͙©, hai là trở thành tình nhân của hắn, hai lựa chọn này nàng không muốn phải chọn cái nào hết. Tại sao nữ nhân như nàng lại không thể tự chọn cho mình một đấng phu quân, mà lại phải trở thành tình nô của một tên cầm thú cơ chứ. Có điều... Nếu như chỉ có hai sự lựa chọn... nàng nguyện hầu hạ bên cạnh hắn, biết đâu được... sau này... nàng cũng sẽ có tình yêu thì sao...

[Nhiệm vụ: Thu phục hai nữ hầu gái (Khó) - Hoàn thành 1/2

Phần thưởng: 250 điểm năng lượng, tuỳ ý sai bảo Ngọc Đào, từ giờ nàng sẽ là nữ hầu trung thành nhất của chủ nhân]