Chương 3

Thật ra Lý Thủ Nhất biết, ba nàng có thể lừa gạt vô số phụ nữ thật sự có chút liên quan đến bề ngoài đẹp trai, thêm nữa là hắn vừa rất hiểu tâm tư phụ nữ lại biết nói lời ngon ngọt. Trên căn bản mười người phụ nữ bị ba nàng theo đuổi thì bảy người sẽ đuổi tới tay, ba người còn lại thì theo như lời ba nàng nói, chẳng qua là tướng mạo tài sản của bọn họ còn chưa đủ để cho hắn hao tâm tổn sức hơn nữa nên buông tha. Nhưng Lý Thủ Nhất cảm thấy Liễu Tịnh Thanh hẳn là nằm trong ba người kia.

Liễu Tịnh Thanh chọn kết hôn với Lý Quân, chẳng qua là đúng lúc cô cần một đối tượng để kết hôn, mà Lý Quân là người đàn ông không khiến cô cảm thấy áp lực, là người đàn ông khiến cô ở chung cảm thấy tự do và thoải mái. Từ nhỏ, cha mẹ cô đã vô cùng nghiêm khắc với cô, tất cả những gì cô làm, bọn họ đều luôn cảm thấy chưa đủ tốt. Hai ông bà Liễu gia nghiêm khắc như vậy hy vọng Liễu Tịnh Thanh có thể trở nên ưu tú hơn, ngoài mặt Liễu Tịnh Thanh cũng thật sự như bọn họ mong muốn, trưởng thành dáng vẻ như bọn họ mong đợi, nhưng trên thực tế, đối với luôn bị phủ định Liễu Tịnh Thanh thì đây là một loại tổn thương khiến cho trong tiềm thức Liễu Tịnh Thanh thực ra có chút không tự tin.

Sau khi lớn lên, Liễu Tịnh Thanh trốn tránh chung đυ.ng với cha mẹ vừa ưu tú lại nghiêm khắc của mình , thậm chí cũng không thích chung đυ.ng với những người khác, nhưng mà sau 25 tuổi, cha mẹ cường thế của cô lại bắt đầu chuẩn bị vì tìm người đàn ông ưu tú cho cô mà sắp đặt các loại coi mắt. Lúc đầu Liễu Tịnh Thanh cũng thật sự phối hợp coi mắt, nhưng mà những người đàn ông ưu tú và có dáng vẻ xứng đôi với cô luôn gây cho cô áp lực rất lớn, khiến cô luôn cảm thấy lo âu vô cớ. Liễu Tịnh Thanh cảm thấy kết hôn với một người mà gây cho cô cảm giác áp lực và lo âu là rất kinh khủng, cho đến mấy tháng trước gặp phải Lý Quân. Chung đυ.ng không bao lâu, Liễu Tịnh Thanh liền phát hiện Lý Quân người này chỉ có vẻ bề ngoài, không có nội hàm gì cả, không năng lực không học thức, trừ dáng dấp còn thích hợp ra, thật ra không hề ưu tú, ngược lại làm cho Liễu Tịnh Thanh cảm thấy chung đυ.ng coi như là tương đối tự do, ít nhất thì khi ở chung, Lý Quân chưa bao giờ yêu cầu cô bất kỳ điều gì, hơn nữa thời thời khắc khắc cũng sẽ ở mọi phương diện khen cô, khẳng định cô. Hơn nữa, cô kết hôn với Lý Quân theo một ý nghĩa nào đó mà nói, cũng là một loại phản kích và trả thù đối với cha mẹ cô vì đã nghiêm khắc một cách quá đáng bấy lâu nay, thông qua Lý Quân âm thầm kháng nghị cha mẹ cô đã đàn áp khống chế cô hai mươi mấy năm nay .

Cho nên kết hôn với Lý Quân đại khái không liên quan đến tình yêu, nhưng mà nếu đã kết hôn, Liễu Tịnh Thanh thật rất nghiêm túc xem Lý Quân là chồng cho dù cô và Lý Quân vẫn chưa phát sinh quan hệ vợ chồng. Đó là bởi vì Liễu Tịnh Thanh là một người bản năng phòng bị người khác, cô vẫn không có cách nào thân tâm hoàn toàn tiếp nhận một người thời gian quen biết chỉ mới mấy tháng như Lý Quân, cô còn cần một ít thời gian để quen thuộc người này. Cũng may Lý Quân chính là được điểm này, cho tới bây giờ rất quan tâm tâm tình của cô, chưa bao giờ lộ ra nửa điểm bức bách ý nguyện; đối với Liễu Tịnh Thanh, Lý Quân phi thường nhẫn nại, dù sao hắn cũng chưa bao giờ thiếu phụ nữ, cho nên chưa bao giờ ở trước mặt Liễu Tịnh Thanh tỏ ra nóng nảy cấp bách, điều này làm cho Liễu Tịnh Thanh vẫn có ấn tượng tốt với Lý Quân.

Liễu Tịnh Thanh gọi điện thoại cho Lý Quân chưa tới nửa tiếng đồng hồ, Lý Quân đã lập tức trở về; hắn lái chiếc xe thể thao Liễu Tịnh Thanh mới mua cho trở lại, có chiếc xe thể thao này giúp hắn cua phụ nữ dễ dàng hơn rất nhiều. Lý Quân chọn kết hôn với Liễu Tịnh Thanh, vẫn phải nói rõ là trong rất nhiều phụ nữ hắn coi như là vô cùng thích Liễu Tịnh Thanh; dĩ nhiên, cũng chưa có bạch phú mỹ nào hắn không thích.

Lý Thủ Nhất thấy ba nàng trở về liền cảm thấy rất chướng mắt, nhưng mà nàng vẫn yên lặng ăn cơm chiên trứng của mình, tận lực giảm cảm giác tồn tại của bản thân đến thấp nhất.

"Em đi công tác về, có mệt hay không, có đói bụng hay không, anh mua một ít thức ăn, lập tức làm cho em ăn, em chờ anh một chút..." Lý Quân thật đúng là mang thức ăn về, một bộ dạng người đàn ông tốt của gia đình, có điều Lý Quân thật biết nấu ăn, tài nấu nướng rất tốt, ít ra là tốt hơn rất nhiều so với Lý Thủ Nhất chỉ biết làm các món với trứng như cơm chiên trứng, cà chua xào trứng, khổ qua xào trứng. Dù sao nấu cơm cũng là một trong những kỹ năng cua gái của Lý Quân, cho nên Lý Thủ Nhất rất ít được ăn cơm Lý Quân nấu, Nói cho cùng thì hai người ăn cơm là thế giới hai người, không có chuyện của Lý Thủ Nhất. Lý Thủ Nhất thường xuyên bị nhét cho ba mươi bốn đồng rồi bị đuổi ra khỏi cửa, để cho nàng tùy tiện đi đâu đều được; có một người cha không có lòng trách nhiệm tới cực điểm Lý Thủ Nhất cảm thấy mình có thể an toàn sống đến lớn như vậy thật không dễ dàng.

"Tôi ăn cơm chiên trứng Thủ Nhất làm rồi; anh biết nấu cơm thì nên thường xuyên nấu cho Thủ Nhất ăn, em ấy đang độ tuổi dậy thì , ba bữa nên cân bằng dinh dưỡng." Liễu Tịnh Thanh nói, cô cảm thấy Lý Quân hình như cũng không có làm tròn trách nhiệm; dĩ nhiên chuyện này vốn dĩ không liên quan đến mình, nhưng thấy Lý Thủ Nhất ăn cơm chiên trứng còn thừa lại của mình rất đáng thương, thân thể cũng rõ ràng là dinh dưỡng mất cân bằng, chỉ lớn thân mà không nở ngực, rõ ràng là một cô gái rất xinh đẹp nhưng tóc ngắn ngủn, y như một tomboy, lối ăn mặc còn lôi thôi. Suy cho cùng là trong hoàn cảnh không cha mẹ, dù nói huynh trưởng như cha nhưng người anh lại lơ là chăm sóc, nên có chút giống như cô nhi.

Lý Thủ Nhất muốn làm người tàng hình vừa nghe mình bị điểm danh thì có loại dự cảm xấu; sao nàng cảm thấy chiêu cũ của ba nàng dường như có chút không hữu hiệu với Liễu Tịnh Thanh, đây là người phụ nữ đầu tiên tại thời điểm ba nàng muốn vì cô ấy làm bữa tối tình yêu, cô hoàn toàn không cảm động còn lên giọng giảng đạo.

"Anh vốn cũng định nấu cơm cho Thủ Nhất ăn, mà gần đây bận rộn quá nên sơ sót Thủ Nhất, Tịnh Thanh càng ngày càng ra dáng chị dâu nha." Lý Quân nhớ trước kia thái độ Liễu Tịnh Thanh đối với Thủ Nhất không lạnh không nóng, cho rằng có lẽ cô không thích sự tồn tại của Lý Thủ Nhất, không nghĩ tới sẽ đột nhiên nhắc tới Lý Thủ Nhất, còn là ngữ khí giảng đạo , đột nhiên cảm thấy có lẽ mình có chút hiểu lầm Liễu Tịnh Thanh.

Thái độ lập tức nhận sai của Lý Quân vẫn là khiến Liễu Tịnh Thanh vừa trừ điểm Lý Quân lại cảm giác khá hơn một chút, nhưng mà cái chức chị dâu này vẫn làm nội tâm Liễu Tịnh Thanh có chút không được tự nhiên; bất kể là ai, nếu cùng mình xây dựng một loại quan hệ, cô luôn cần thời gian rất lâu để tiêu hóa.

" Không phải anh có việc à, sao trở về nhanh vậy?" Liễu Tịnh Thanh thuận miệng hỏi.

"Anh vừa biết em về nhà liền tức tốc trở về, việc gì cũng không quan trọng bằng em." Lý Quân nói lời ngon tiếng ngọt tất nhiên là cường hạng.

Liễu Tịnh Thanh thói quen dĩ kỷ độ nhân (suy bụng ta ra bụng người), cô cảm thấy mình đối với Lý Quân còn chưa có loại ý tưởng này , còn những gì Lý Quân có phải thật hay không, cô tỏ vẻ hoài nghi, dù sao chính cô không có nghe được bao nhiêu lời ngon tiếng ngọt.

Lý Thủ Nhất len lén nhìn Liễu Tịnh Thanh, Liễu Tịnh Thanh không có bị dụ đến tâm hoa nộ phóng (vui mừng hớn hở), thậm chí chỉ là rất qua loa lấy lệ cười với ba nàng, trong lòng nàng chẳng biết tại sao có loại vui vẻ không rõ . Lý Thủ Nhất vẫn cho rằng, bị lừa tài gạt tình vẫn chưa phải là thê thảm nhất, không có bị gạt tâm vẫn còn đỡ, nếu thật sự thích tên lừa gạt như ba nàng mới đáng thương; loại trường hợp này Lý Thủ Nhất thấy không ít.