Chương 11: Đến ca hát đi
Âu Dương Trì nhận được vài bản nhạc phổ Trương Diệu Thiên gửi đến, chăm chú ngồi xem. Mỗi khúc nhạc mỗi đoạn âm đều rất vừa ý, ngay cả từng đoạn chuyển âm cũng cực kỳ hoàn mỹ. Bởi vì hầu như đều sử dụng đàn tranh cùng sáo làm nhạc đệm, nên cả bản nhạc mang theo sự thanh lịch tao nhã cùng nồng đậm Trung hoa phong tình.
Âu Dương Trì lập tức gọi Tô Lâm liên hệ với người viết lời ca khúc tốt nhất, bởi vì cậu cảm thấy được ca khúc này đúng là thứ mình muốn.
Thấy được trước mắt sắp phải đi vào quá trình ghi âm cùng quay MV cực kì bận rộn, Âu Dương Trì quyết định lên game chơi một ngày cuối cùng rồi chính thức bắt đầu vào công việc. Cậu không muốn trong thời gian công tác lại bị trò chơi làm cho phân tâm, vì đối với cậu mà nói âm nhạc vẫn là quan trọng nhất.
[Bang hội][Kim dạ cấm tiêu]: Thân ái ngươi onl rồi~ chúng ta cùng nhau đi đánh quái đi~~
[Bang hội][Nguyệt loan loan]: Kim dạ, ngươi không được thừa dịp lão đại không có ở đây mà đùa giỡn Âu Dương. Ta sẽ méc với lão đại!!
[Bang hội][Kim dạ cấm tiêu]: Ách…Thân ái mà ta nói chính là Sát Sát a~~
[Bang hội][Trì trung chi vật]: Ngươi không phải là gặp mười người thì hết chín nhận thành thân ái chứ hả?!
[Bang hội][Kim dạ cấm tiêu]: Sao? Âu Dương ngươi ghen tị à? Ta biết ta rất đẹp trai anh tuấn, mê hoặc chúng nhân, nhưng mà hiện tại lòng ta đã hướng về Cuồng sát rồi. Ngươi đừng có mà bổng đả uyên ương, ta tuyệt sẽ không thay lòng đổi dạ đâu!
[Bang hội][Trì trung chi vật]: Cái con khỉ! Ai ghen tị?!!!
[Bang hội][Tô châu viên lâm]: (⊙ o ⊙) A! Ngươi chửi bậy!!
[Bang hội][Trì trung chi vật]: Ý kiến gì????
[Bang hội][Tô châu viên lâm]: ~~~(>_)
Người chủ trì kênh YY của Thiên thần bang chính là Huyết nguyệt tiên cơ, từ sáng sớm đã thấy onl sẵn ở đó rồi. Giọng nói của Huyết nguyệt tiên cơ hơi trầm, nghe có chút bá đạo, cùng với tính cách của cô ở trong trò chơi khá tương đồng.
“Quân lâm nói hắn có việc, tối nay mới login. Nhân tính ngươi chuẩn bị tốt chưa?”
“Tiên nữ tỷ, ngươi đừng vội a, lão đại cùng Cuồng sát còn chưa có login mà!” Nhân tính vị mẫn thanh âm rất trong trẻo, có cảm giác như đây là giọng của thiếu niên chỉ khoảng mười tuổi mà thôi.
Âu Dương Trì không nói gì, chỉ đánh vài chữ lên.
[Trì trung chi vật]: Nhân tính, ngươi là người lớn thật sao? Như thế nào cảm giác giống học sinh tiểu học vậy?
“Haha~ Nhân tính, ngươi lại bị hoài nghi tuổi tác kìa~” Một thanh âm ngả ngớn vang lên “Âu Dương, Nhân tính hắn 23 tuổi, học xong đại học rồi! Nhưng mà cũng không thể loại trừ khả năng hắn khai gian tuổi nha~!”
“Ngươi mới khai gian tuổi ấy, ta không có rảnh như vậy!” Nhân tính vị mẫn phản bác nói.
“Đúng rồi, tiểu sư đệ nói chuyện đi a, đừng có đánh chữ không!” Nghe được mấy chữ ‘tiểu sư đệ’, Âu Dương Trì lập tức liền hiểu được người vừa nói chính là Nguyệt loan loan.
[Trì trung chi vật]: Microphone hỏng rồi, dù sao ta sẽ không hát nên cũng không cần dùng tới.
“Đi ra ngoài mua cái mới đi! Lão đại nhất định muốn nghe giọng của ngươi!” Nguyệt loan loan nhìn thấy câu trả lời của Âu Dương Trì xong tỏ ý không vui nói.
[Trì trung chi vật]: Ta không có tiền, không mua!
“Ngươi nói dối a…” Nguyệt loan loan có điểm bất đắc dĩ nói.
“Hẳn là mua đồ tới hết tiền luôn rồi đi…” Tô Lâm lung tung biện bạch phụ.
“Không phải, Tô Lâm ngươi xem ta là đồ ngốc sao?”
“Âu Dương!! Ta muốn nghe giọng của ngươi a, ngươi chính là cùng Âu Dương đại nhân nhà ta mang cùng họ a, nói chuyện đi mà!!!” Đó là thanh âm của một tiểu cô nương, thanh âm rất ngọt nhưng không phải đem lại cảm giác nũng nịu hờn dỗi, mà chính là giống như kiểu em gái nhỏ xinh nhà bên.
“Được rồi, được rồi, Uyển nhi, Loan loan, các ngươi đừng có giành nói nữa! Nhân tính ngươi lo hát trước đi, để ta ghi âm đưa cho Quân lâm cùng Cuồng sát nghe.” Huyết nguyệt tiên cơ lên tiếng dẹp loạn.
“Đúng đó nha~ Cùng ta đánh cuộc rồi không được chơi xấu kiểu đó đâu~” Một mạt âm thanh rất êm tai, nhưng làm cho người ta cảm giác không được đứng đắn lắm vang lên. Âu Dương Trì liền biết giọng này chính là của tên Kim dạ cấm tiêu.
Thấy Nhân tính vị mẫn cả nửa ngày không hề lên tiếng, Kim dạ cấm tiêu lên tiếng an ủi hắn: “Yên tâm, ngươi hát có khó nghe đến cỡ nào chúng ta cũng sẽ không trách đâu. Đừng khẩn trương, dù sao mọi người cũng không phải dân chuyên nghiệp~”
“Ta là đang chuẩn bị, không phải khẩn trương…” Sau khi Nhân tính nói chuyện, âm nhạc liền vang lên.
Âu Dương Trì vừa nghe nhạc nền nổi lên liền biết ca khúc này là của ai, bởi vì… đây chính là bài hát chủ đạo của album đầu tiên khi cậu vừa ra nghề, cũng là bài hát cậu quen thuộc nhất.
Đó là một ca khúc được viết theo phong cách Châu Âu rất hoa lệ, mượt mà, hoài cổ, tao nhã. Chính là dựa vào thủ khúc độc đáo rất hấp dẫn người nghe này, Âu Dương Trì đã nhận được không ít giải thưởng.
Đây là do một vị nhạc sĩ nước ngoài sáng tác. Chỉ đáng tiếc vị kia tài hoa bạc mệnh, vừa bước sang tuổi 34 đã qua đời. Âu Dương Trì vì thế tâm tình cũng buồn bực thật lâu, đối với cậu mà nói, người nhạc sĩ kia chẳng khác gì bạn thân của mình. Cho nên ca khúc lần đầu hợp tác này, Âu Dương Trì ghi nhớ rất sâu.
Giọng của Nhân tính vị mẫn cùng với âm giọng của Âu Dương Trì khác nhau hoàn toàn, nhưng hát lên vẫn không tồi.
“Thật dễ nghe, Nhân tính, ngươi nên đi làm ca sĩ đi!!” Nguyệt loan loan là người đầu tiên lên tiếng nhận xét.
“Hay quá a~~ Nhân tính ca, ngươi cư nhiên lại chọn ca khúc này, thật quá lợi hại nha~ khai ra đi ngươi thật ra cũng là fan của Âu Dương đại nhân phải không? Ta phát hiện ra ngươi rồi nha!” Âu Dương Uyển nhi vừa cười vừa nói, tựa hồ đối với việc Nhân tính chọn hát ca khúc này cảm thấy thực vừa lòng.
“Uyển nhi, ta chỉ là thích ca khúc này mà thôi, ngươi không cần quá kích động…”
“Ta phát hiện lão đại rồi, lão đại lên tiếng đi!” Một câu nói này của Nguyệt loan loan thành công đem lực chú ý của mọi người dời đến bên kia.
“Lão đại, làm ơn lên tiếng đi!” Nguyệt loan loan nói, “Âu Dương onl rồi nga! Nói mau, phát biểu một chút cảm nghĩ nào~”
“Ân, các ngươi bây giờ định làm gì?” Giọng Quân lâm thiên hạ rất trầm thấp, cảm giác cực kỳ ổn trọng.
“Quân lâm, hiện tại chúng ta đang hát, ngươi hát không?” Huyết nguyệt tiên cơ lên tiếng hỏi.
“Các ngươi hát là được rồi…”
“Quân lâm, ngươi hát một khúc đi~ xem như chiêu đãi lỗ tai mọi người một bữa…” Kim dạ cấm tiêu tựa hồ thật mong chờ nghe Quân lâm thiên hạ ca hát, nên vừa nghe Quân lâm cự tuyệt đã bật ngay ra lời khuyên nhủ: “Hát đi hát đi~~~”
[Quân lâm thiên hạ]: Không, hôm nay ta không muốn hát…
“Đừng như vậy a, lão đại, sư đệ còn đang nhìn đó, ngươi hát một bài đi!” Nguyệt loan loan thấy Quân lâm thiên hạ không thèm nói lại, đổi thành đánh chữ trả lời, vội vàng khuyên thêm.
[Quân lâm thiên hạ]: Đồ đệ muốn nghe?
[Trì trung chi vật]: Ân
Nói thực ra, Âu Dương Trì hôm nay đến YY chính là vì muốn nghe Quân lâm thiên hạ hát.
[Quân lâm thiên hạ]: Muốn nghe thì chờ một lát, ta đi tìm nhạc đệm…
“Ta đã nói lão đại rất tốt với ngươi mà, Âu Dương, ngươi chỉ cần xuất mã chuyện gì cũng sẽ xong!” Nguyệt loan loan căm giận nói: “Rõ ràng cùng là đồ đệ, sao lại khác biệt lớn dữ vậy a~~”
“Vấn đề RP nha…” Nhân tính vị mẫn nhỏ giọng nói.
(RP = nhân phẩm/vận may)Tiếp theo là một đoạn nhạc dạo nhẹ nhàng vang lên, Âu Dương Trì khẽ nhíu mày: ‘Giai điệu này trước nay chưa từng nghe qua…’