Chương 6: Cậu Muốn Làʍ t̠ìиɦ Với Tôi Không?

Buổi chiều khi Bạch Chi Chi bước vào lớp cũng vừa đúng lúc tiếng chuông vào học reo lên, chương trình học của cấp 3 có rất nhiều môn học, rất nhanh Bạch Chi Chi đã chăm chú lắng nghe.

Ở tiết học đầu tiên Lộ Dã đã đến trễ. Sau khi kết thúc tiết học, tóc Bạch Chi Chi vẫn xõa dài, sống lưng thẳng tắp, thỉnh thoảng còn có người xung quanh sang hỏi.

Chuyện Lộ Dã đi học theo tâm trạng thì Dịch Cảnh cũng không lấy làm lạ, nếu cậu ta có thể nhiều lần đứng nhất như Lộ Dã thì chắc chắn cũng không kém cạnh.

“Buổi chiều chơi bóng rổ không?”

“Chơi ở đâu?”

“Sân bida?

“Được rồi, anh Lộ, anh có năng lực lắm!” Dịch Cảnh dừng lại cuộc nói chuyện một mình.

“Chiều tôi còn có chuyện, các cậu chơi đi.”

Lộ Dã nói xong cũng không để ý nữa mà nhìn về phía trước.

Tan học Bạch Chi Chi theo thói quen ngồi lại làm bài tập, Lộ Dã ngồi im tại chỗ nhìn cô.

“Cậu không về nhà sao?”

Ánh mắt phía sau vẫn nhìn chằm chằm vào cô cho đến khi cô làm bài tập xong, bắt đầu thu dọn sách vở. Với tư cách là học sinh gương mẫu trong mắt người khác Bạch Chi Chi đã quen với việc có người khác nhìn mình, nhưng khi bị Lộ Dã nhìn chăm chú lâu như vậy cũng khiến cô không chịu được.

“Cậu về nhà à?”

Bạch Chi Chi nghe hỏi vậy thì có chút khó hiểu, chẳng lẽ học xong cô không đi về thì đi đâu?

Lộ Dã đi từng bước một đến trước mặt cô, đứng yên, rõ ràng là giọng nói trong trẻo của một thiếu niên nhưng những lời nói ra lại mang đầy sự mê hoặc.

“Cậu muốn làʍ t̠ìиɦ với tôi không?”

Bạch Chi Chi đi theo Lộ Dã về nhà, nói là nhà nhưng cũng chỉ có một mình Lộ Dã sống, biệt thự nhỏ hai tầng, có đủ tất cả mọi thứ.

“Trong nhà không có chuẩn bị dép dành cho người khác, cậu cứ mang dép tôi vào đi.”

Lộ Dã lấy ra hai đôi dép lê màu đen từ trong tủ giày, đặt một đôi trong đó xuống trước mặt cô.

Bạch Chi Chi xỏ vào đôi dép to hơn bàn chân mình rồi đi theo sau lưng Lộ Dã. Sàn nhà rất sạch, lấy màu trắng và màu xám tro làm màu chủ đạo, trông có hơi vắng vẻ hiu quạnh.

Lộ Dã mở tủ lạnh lấy cho Bạch Chi Chi một chai nước.

Cậu đứng sau ghế sofa, Bạch Chi Chi ngồi trên ghế sofa quay người lại nhận lấy, không phát hiện váy của mình đã bị vén lên, để lộ mép qυầи ɭóŧ. Lại vừa đúng lúc Lộ Dã nhìn thấy hình ảnh phản chiếu trên màn hình tivi.

Bàn tay đang cầm nước của cậu rụt hơi lại một chút, Bạch Chi Chi phải nhoài người lên một chút mới có thể cầm được, váy theo động tác của cô càng xốc lên cao hơn.

Lộ Dã vòng tay qua eo Bạch Chi Chi bắt đầu hôn cô, Bạch Chi Chi cũng to gan đáp lại nụ hôn của Lộ Dã, nhưng vào cửa chưa đến năm phút đã làm đến bước này khiến cô có chút bất ngờ không kịp đề phòng.

Lộ Dã hôn không có mục đích gì, nhưng lại nóng bỏng giống như - quả cầu lửa, hơi thở nóng hổi hòa quyện vào nhau, đầu lưỡi linh hoạt khiến cô không có cách nào để trốn, bị cậu dẫn dắt từng chút một.

Bạch Chi Chi nửa quỳ nửa ngồi trên ghế sofa, bàn tay vừa cầm chai nước của Lộ Dã vẫn còn hơi lạnh, khi tiếp xúc với da thịt khiến cô không nhịn được run rẩy.

Gương mặt nhỏ nhắn của Bạch Chi Chi đỏ như quả cà chua, ánh mắt mông lung mang theo hơi nước chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của Lộ Dã. Cũng không biết bản thân đã thay đổi vị trí từ lúc nào.

Bạch Chi Chi dựa vào ghế sofa, chân bị bẻ thành hình chữ M. Áo đồng phục học sinh bị cởi sang ném một bên, áσ ɭóŧ che đi bộ ngực đầy đặn, váy bị vén lên để lộ ra chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm.

Trên người Lộ Dã cũng chỉ còn lại một cái qυầи ɭóŧ, bờ vai rộng cùng cơ bụng lờ mờ xuất hiện, chiếc qυầи ɭóŧ ôm lấy côn ŧᏂịŧ đang cương cứng bên dưới.

Bạch Chi Chi cũng không để ý, đập vào mắt cô là dáng vẻ quyến rũ của Lộ Dã, hai tay nắm chặt biểu lộ cô đang xấu hổ, bầu vυ" theo hơi thở hổn hển của cô mà phập phồng lên xuống, áo ngực cũng đã cởi xuống để lộ ra đầṳ ѵú màu hồng dựng đứng.

Lộ Dã quỳ trên ghế sofa, hai chân chen vào giữa hai chân Bạch Chi Chi, dươиɠ ѵậŧ áp vào bụng, đầṳ ѵú cương cứng bị cậu ngậm trong miệng, răng cắn nhẹ thỉnh thoảng còn mυ"ŧ lấy, bên vυ" còn lại bị cậu nắn bóp thành đủ các loại hình dáng.