Edit:
Đông Thảo
Vài ngày sau trôi qua thực bình thản, ta cùng Thành mỹ nhân cũng rốt cuộc cũng chưa làm qua cái chuyện thiếu nhi không nên làm (=^..^=), không phải không nghĩ, mà là bọn sơn tặc nhiệt tình vạn phần thỉnh một cái nha hoàn cho chúng ta, mời nàng chiếu cố chúng ta ẩm thực cùng sinh hoạt thường ngày.
Cho nên bên trong gian phòng chúng ta lại thêm một tiểu cô nương tùy thời đi lại, chúng ta chẳng những không thể làm cái gì, còn phải thật cẩn thận, không thể lộ ra sơ hở, mặc quần áo, nói chuyện, tắm rửa, thậm chí đi nhà vệ sinh, đều phải lo lắng đề phòng, với ta mà nói, thời gian ba ngày buồn chán cùng ba năm giống nhau, bất quá Thành mỹ nhân lại là một bộ dáng phi thường thích thú.
Buổi tối ngày thành thân, ta cùng Thành mỹ nhân, đầu đội hồng khăn bị dìu đến tiệc rượu trong đại sảnh, bị một mảnh bố khăn màu đỏ che khuất tầm mắt, chỉ có thể cúi đầu nhìn chân, ta không khỏi sinh ra cảm giác không xác định, lúc đi đường giống như trên mây, lâng lâng, không thể phân biệt là mộng hay thực, thẳng đến khi tay phải bị cầm. Ngón tay hết sức nhỏ thon dài, khớp xương rõ ràng, có hơi mỏng thô, là tay của Thành mỹ nhân.
Cho dù nhìn không được, cũng có thể tưởng tượng trên mặt của hắn chính là khuôn mặt tươi cười gian trá muôn đời không thay đổi, làm cho người ta đoán không ra nội tâm ý tưởng của hắn.
Đêm nay thật sự phải bái đường sao?
Ở hiện đại hôn ước đều dựa vào giấy chứng nhận kết hôn, mà cổ đại hôn ước chính là một hồi nghi thức, ví như nghi thức long trọng đêm nay. Tuy rằng không nhìn thấy, chỉ nghe thấy thanh âm bên ngoài tranh cãi ầm ĩ ồn ào, là có thể phán đoán đêm nay sẽ có bao nhiêu náo nhiệt.
Bái đường xong, ta đây cùng Thành mỹ nhân chính là thê tử trên danh nghĩa của nam nhân kia.
Chỉ là nếu không bái đường, trước mặt nhiều người như vậy, Thành mỹ nhân làm như thế nào mang theo ta thoát thân?
Phải biết rằng, nếu đã bái đường, tái đổi ý là không còn kịp rồi.
Đang muốn nhìn ra, tay Thành mỹ nhân nhẹ nhàng kéo kéo phía sau xiêm y, ý bảo ta dừng lại, chung quanh là thanh âm huyên náo của bọn sơn tặc, một đám đều cao hứng phấn chấn, còn có ctiếng hén bát đυ.ng nhau, đã có người bắt đầu uống rượu.
Nguyên lai đã tới đại sảnh a.
Thanh âm nam nhân bên người vang lên:“Như vậy bái đường? Ta phải là đứng ở chính giữa đi!”
Thành mỹ nhân nắm tay của ta, không cố ý đề cao thanh âm ôn nhu lại lạnh như băng:“Không cần, như vậy là tốt rồi.”
Trầm mặc trong chốc lát, nghe được tiếng bước chân nam nhân hướng bên phải đi đến, cuối cùng ở phía bên phải thành mỹ nhân đứng lại.
“Nhất bái thiên địa –” Thanh âm biểu thị hôn lễ bắt đầu.
Thành mỹ nhân lạp lạp tay của ta, ta quỳ xuống, dập đầu ba cái.
“Nhị bái cao đường –”
Thành mỹ nhân lôi kéo tay phải của ta nhẹ nhàng về phía sau, ta xoay người, lại quỳ xuống, dập đầu ba cái.
“Vợ chồng giao bái –”
Ta quay về bân trái, đối diện chúng ta chính là cái nam nhân kia.
Phải bái sao?
Ta là hoàn toàn có thể coi nó trở thành trò chơi, nhưng là Thành mỹ nhân thì sao đây?
Thời điểm đang do dự, Thành mỹ nhân nhẹ nhàng cầm tay ta, lập tức thối lui. Là kêu ta tiếp tục đi xuống sao?
Quên đi, ta cam chịu thở dài, quỳ xuống.
Nói không chừng Thành mỹ nhân cũng giống ý ta mà.
Ba cái khấu đầu hoàn, mới phát hiện nguyên lai đại sảnh ầm ầm lại một mảnh kỳ quặc yên tĩnh, tựa hồ vừa mới hôn lễ cho tới bây giờ không giống nhau, nếu không phải trên người một thân hồng y ta hiện tại đang quỳ, ta sẽ hoài nghi ta không phải đang ở trong mộng hoang đường đó chứ.
“ Nguy to, đại tẩu tử……” thanh âm lắp bắp của người chủ trì vang lên, ấp úng,“Ngươi, ngươi chuyển sai phương hướng rồi. phía trước ngươi chính là Nhị tẩu tử.”