Chương 7: Yến Chỉ Hoài khó xử
Thì ra xà yêu này ham muốn Tiểu giao đã lâu. Nàng tu luyện thành người xong, đã cùng rất nhiều yêu tinh trong Tê Long Sơn này hoan ái nhiều lần, trời sanh tính tình thập phần dâʍ đãиɠ. Từ khi gặp được Tiểu giao từ trong núi chạy ra, từ đó tâm đã giao ra, thấy giao hình của nó là một thân tế lân vàng lợt, xuyên mây mà đi, dáng dấp tuyệt đẹp, phảng phất như du long.
Cho đến khi hóa thành nhân hình, thân hình lại thon dài, tuấn mỹ vô song, hùng yêu trong Tê Long Sơn này khi so sánh với nó, quả thực khác nhau một trời một vực. Xà yêu thèm nhỏ dãi, vài lần muốn câu dẫn nó, đã thấy thư yêu khác có ý với nó, nhưng chưa từng lọt vào mắt xanh nửa phần, cũng có vài thư yêu bị nó nuốt vào bụng. Xà yêu liền nhịn không được khϊếp đảm, không hiểu tính tình Tiểu giao ra sao, sợ chính mình “hoa rơi cố ý nước chảy vô tình”, cũng bị Tiểu giao một ngụm nuốt vào. Đêm nay nàng gặp Tiểu giao ở trong khe suối tắm rửa, tránh trên bờ rình coi một lúc, càng nhìn càng yêu. Nàng tự nghĩ nàng thân thể xinh đẹp, dung nhan quyến rũ, thủ đoạn câu dẫn hùng yêu thường ngày, chưa bao giờ thất bại. Rốt cuộc kiềm chế không được, đánh bạo xuống nước, sử dụng hết thủ đoạn, đi dụ dỗ Tiểu giao.
Lúc đầu Tiểu giao có chút nghi hoặc, thấy xà yêu kia bò lên người xong, một cỗ yêu khí tanh nồng đập vào mặt,nhịn không được nhíu mi, đang muốn đẩy nàng ra, ngay lúc xà yêu kia tiến vào trong nước, lập tức có một cảm giác khác thường nổi lên. Nguyên lai xà yêu kia lại há mồm ngậm dương v*t nó, tinh tế liếʍ mυ"ŧ nuốt cắn, hết sức khıêυ khí©h. Tiểu giao dần dần chỉ cảm thấy hô hấp không xong, hạ phúc nóng rực lên như bị hỏa thiêu.
Xà yêu nhận thấy nó có biến hóa, cười ám muội, nổi lên mặt nước, vươn cánh tay ôm cổ nó, ghé vào lỗ tai nó nhẹ nhàng thổi khí:“Ta hầu hạ được không? Công tử cảm thấy khoái hoạt không?”
Tiểu giao không có hé răng, hô hấp dần trở nên dồn dập. Xà yêu thấy không thể thất bại, cười quyến rũ, dính sát thân mình vào Tiểu giao, vừa nhẹ nhàng vuốt ve, vừa nói:“Còn có chuyện càng khoái hoạt ở phía sau, đợi ta……”
Lời còn chưa dứt, thân mình đột nhiên bị hất bay ra ngoài, rớt lên trên bờ. Xà yêu quá sợ hãi, chật vật không chịu nổi đứng lên, đã thấy Tiểu giao ngay cả nhìn cũng không nhìn nàng một cái, hóa thành giao hình, bay vυ"t đi.
Lại nói Yến Chỉ Hoài ngồi tu luyện xong, thấy Tiểu giao còn chưa trở về, liền tự đi ngủ trước. Trong lúc mơ hồ nghe thấy tiếng động Tiểu giao trở về, cũng lười mở mắt, trở mình tiếp tục ngủ, chỉ cảm thấy bên cạnh trầm xuống, nghĩ đến Tiểu giao lại muốn lên giường cùng hắn ngủ, liền nhích vào phía trong, chừa chỗ cho nó nằm xuống. Không ngờ bên tai lại truyền đến từng đợt hô hấp trầm trọng, Yến Chỉ Hoài cả kinh, trợn mắt, đã thấy Tiểu giao đang cúi người nhìn hắn, mặt ửng hồng, một đôi phượng mắt phát ra lưu quang bốn phía, tầm mắt dán chặt ở trên người hắn, quỷ dị nói không nên lời.
Yến Chỉ Hoài bị dọa một trận, phản ứng đầu tiên “Tiểu giao không phải là bị bệnh đi?” Đặt tay lên trán nó, chạm vào quả nhiên cảm thấy có chút phỏng tay,thầm nghĩ chẳng lẽ bị phong hàn, phát sốt rồi?
Lập tức ngồi dậy, mở miệng nói:“Thời tiết chuyển lạnh, kêu ngươi đừng tắm rửa trong khe suối nữa, quả nhiên trúng phong hàn rồi!” Cảm thấy có chút kỳ quái, trước đây cho dù là mùa đông khắc nghiệt, Tiểu giao ngâm mình ở trong nước lạnh tắm rửa xong trở về, cũng chưa bao giờ thấy sinh bệnh, sao đột nhiên trở nên yếu ớt như thế, lập tức nhiễm phong hàn? Cũng không kịp nghĩ lại, liền muốn đứng dậy đi tìm thảo dược cho Tiểu giao hạ sốt.
Ai ngờ vừa muốn xuống giường, thình lình bị Tiểu giao ấn trên giường phủ da thú. Yến Chỉ Hoài kinh hãi, chỉ cảm thấy toàn bộ thân mình Tiểu giao bắt đầu dán lên, vùi đầu vào cổ hắn, vươn lưỡi, liếʍ cắn xương quai xanh của hắn.
“Ngươi…… muốn làm cái gì hả?” Yến Chỉ Hoài vội vàng muốn đẩy nó ra, nhưng Tiểu giao càng quấn chặt hơn, thấy hắn giãy dụa, lại vươn tay, cố định chặt hai tay hắn, liều mạng liếʍ cắn dọc theo cổ hắn, một đường xuống phía dưới, càng ra sức mυ"ŧ hôn. Thân mình Yến Chỉ Hoài đột nhiên run lên, Tiểu giao ngậm nhũ châu trước ngực hắn, đầu lưỡi không ngừng chơi đùa,rồi dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn xé, nhất thời Yến Chỉ Hoài khó có thể tự kiềm chế, nhịn không được rêи ɾỉ.
Một tiếng rêи ɾỉ rất nhỏ này, truyền vào tai Tiểu giao, lại giống như xuân dược thượng đẳng, chỉ cảm thấy cổ hỏa diễm trong cơ thể càng cháy mạnh lên. Ban đầu nó cái hiểu cái không, chẳng qua bị kia xà yêu khıêυ khí©h, sau khi dục hỏa lên cao, trong đầu lập tức hiện ra một bóng hình, đó là Yến Chỉ Hoài. Bây giờ chỉ biết người đang bị mình đặt dưới thân, mỗi một tấc da thịt, hình như đều tản ra hương thơm đặc biệt, ngửi cũng ngửi không đủ, liếʍ cũng liếʍ không đủ, hận không thể toàn bộ nuốt vào.
Nó một trận thở dốc, ngẩng đầu, thanh âm khàn khàn nói với Yến Chỉ Hoài:“Ta thật khó chịu…… Ngươi bính bính ta……” Sau đó cầm tay Yến Chỉ Hoài, hướng chỗ đã sớm ngạnh lên, nóng rực của mình vuốt ve.
Tay Yến Chỉ Hoài chạm đến chỗ lửa nóng kia xong, đột nhiên bừng tỉnh, vội vàng hất tay tránh đi. Tiểu giao gắt gao nắm chặt tay hắn không tha, hướng chỗ kia đè xuống. Ép buộc tay hắn vây trụ chỗ nóng rực của mình xong, lúc này mới thỏa mãn thở ra một hơi.
“Thật thoải mái……” Y làm nũng cọ cọ Yến Chỉ Hoài, hừ hừ ưỡn người ra.
Yến Chỉ Hoài sắc mặt lúc trắng lúc xanh, trợn mắt há mồm nhìn tay mình cầm cái vật cứng run rẩy, bị bắt cứng nhắc cử động. Hắn rốt cục hiểu được Tiểu giao đang phát tình, muốn dùng pháp lực đánh nó văng ra, đã thấy Tiểu giao từ từ nhắm mắt, bộ dáng vô cùng say mê hưởng thụ, nhất thời không hạ thủ được.
Trong lúc sửng sốt, lại nghe thấy Tiểu giao hô hấp đột nhiên trở nên dồn dập, ở trong tay hắn hung hăng động vài cái, lập tức một cỗ bạch dịch phun ra, lòng bàn tay nháy mắt ướt một mảnh.
Tiểu giao sảng khoái vô cùng, cho tới bây giờ cũng không biết thế gian lại có tư vị tuyệt vời như thế. Dư vị chưa hết nằm trên người Yến Chỉ Hoài, không ngừng cọ cọ, vẫn không chịu đứng dậy. Yến Chỉ Hoài không dám tin nhìn thứ trong lòng bàn tay mình, một tay túm lấy Tiểu giao từ trên người mình nhấc lên, ngay cả thanh âm cũng có chút bất ổn:“Ngươi, ngươi, ngươi sao có thể quấn lấy ta làm loại chuyện này?”
Tiểu giao khó hiểu nghiêng đầu, không rõ hắn vì sao tức giận. Lấy lòng cọ cọ người hắn:“Vì sao không thể làm? Thật thoải mái a.”
Yến Chỉ Hoài nhắm mắt, hít sâu một hơi, nói với chính mình, Tiểu giao cái gì cũng không hiểu, cứ giáo huấn trách cứ nó như vậy, nó cũng không biết sai ở chỗ nào. Khi mở mắt ra, vẻ mặt đã nhu hòa hơn, thở dài nói với Tiểu giao:“Âm dương giao hợp, là chuyện giữa nam và nữ. Ngươi…… thật sự không nên cùng ta làm loại chuyện này. Trong Tê Long Sơn này, chẳng lẽ không có thư yêu nào ngươi thích?”
Tiểu giao trở nên mất hứng:“Ta không cần thư yêu! Loại sự tình này, ta chỉ muốn cùng ngươi làm!”
Yến Chỉ Hoài ngàn lần không đoán được y lại nói ra những lời này, nhất thời cứng họng, nói không nên lời.
“Ngươi đừng tưởng rằng ta không hiểu.” Tiểu giao giận dỗi nhìn hắn,“ Con chu yêu ta gϊếŧ ngày đó, đang cùng nam tử kia làm, đó là hoan ái đúng không? Ta muốn cùng ngươi hoan ái!”
Yến Chỉ Hoài bị những lời này của nó làm cả kinh suýt nữa ngã khỏi giường, nhất thời biến sắc:“Ngươi đang hồ ngôn loạn ngữ cái gì hả!”
Tiểu giao ủy khuất cực kỳ, sau cái ngày nó thấy chu yêu cùng nam tử mây mưa, trong đầu tưởng tượng đó là bản thân cùng Yến Chỉ Hoài, lúc nào cũng cảm thấy kích động mãi, chính là không biết phải hạ thủ như thế nào. Cho đến hôm nay bị xà yêu kia một phen khıêυ khí©h, dục hỏa bừng lên, không chút suy nghĩ liền ném bay xà yêu kia, vội vàng chạy về động, thầm nghĩ muốn cùng Yến Chỉ Hoài làm việc này.
Vì sao Yến Chỉ Hoài lại sinh khí như thế? Sai chỗ nào? Vì sao Yến Chỉ Hoài muốn nó đi tìm thư yêu? Nó vốn không thích các nàng!
Chẳng lẽ Yến Chỉ Hoài không thích nó sao?
“Ô ô…… Ta ghét ngươi!” Tiểu giao vừa ủy khuất vừa thương tâm, khóc thảm thiết: “Ngươi không thích ta, muốn đuổi ta đi, cùng một chỗ với thư yêu.”
Yến Chỉ Hoài không khỏi đau đầu, hắn khi nào muốn đuổi Tiểu giao đi?
“Ai…… Đừng khóc, ta khi nào nói qua muốn đuổi ngươi đi.” Bất đắc dĩ hống Tiểu giao, Yến Chỉ Hoài không còn gì để nói. Rõ ràng người bị chiếm tiện nghi là hắn, sao lại giống như là hắn làm chuyện gì có lỗi với Tiểu giao vậy?
Tiểu giao thút tha thút thít chôn đầu ở trong áo hắn, gắt gao ôm thắt lưng hắn. Cảm giác được đôi tay kia do dự một chút, ôn nhu đặt trên lưng mình, vỗ nhẹ hai cái trấn an,ủy khuất
trong lòngTiểu giao
lập tức vơi hơn phân nửa, vặn vẹo cọ cọ trong áo Yến Chỉ Hoài. Lại bị hắn hống hai câu, cuối cùng ngừng nước mắt, chốc lát sau liền ôm thắt lưng hắn, đầu gối lên vai hắn, nặng nề thϊếp đi.
Yến Chỉ Hoài bất đắc dĩ nhìn hắn, nghĩ thầm phải làm gì mới tốt, Tiểu giao hiện tại không phân biệt được thư hùng, nhất quyết quấn lấy hắn cùng hoan ái, giáo huấn nó vài câu lại còn khóc cho hắn xem, chẳng lẽ trong quá trình mình giáo dưỡng xảy ra vấn đề?
Có phải nên dẫn nó đến nhân gian du ngoạn, cho nó tận mắt nhìn như thế nào âm dương tưong phối, đạo phu thê, đạo lý luân thường, có thể nó sẽ hiểu được đi?