Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Dương Hoa Thiếu Niên Và Con Mèo Trắng Của Hắn

Chương 5: Đông Uyển

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cản Ngôn khuôn mặt không biểu tình lạnh lẽo nhìn người nam nhân đối diện. Hô hấp bình thường nhấp nhô đều đều. Trong trái tim một mảng bị khoét lớn khiến cho y cảm nhận đau không ra đau, thương tâm không ra thương tâm.

Thương Kỳ Quân chứng kiến vẻ mặt này của Cẩn Ngôn, thâm tâm dấy lên một hồi tức giận. Tiểu tử suốt ngày si tình lẽo đẽo theo sau hắn phiền phức, không ngờ trong đêm tân hôn lại dùng thái độ này kiêu ngạo với mình.

Hắn thế nhưng biết rõ thiếu niên hồng y hỉ phục xinh đẹp đến lóa mắt này có bao nhiêu tâm cơ. Y mặc nhiên vì vị trí Thế Tử Phi mà ngang nghiên hãm hại, tổn thương Hiểu Nhu của hắn.

Cũng không biết y dùng đến thủ đoạn gì mà khiến cho Hiểu Nhu liến tục gặp ác mộng, đầu lúc nào cũng đau nhức làm cho hắn thương tiếc không thôi. Cuối cùng Cẩn ngôn trong mắt Thương Kỳ Quân, chính là loại lớn lên có bao nhiêu xinh đẹp liền có bấy nhiêu ác độc.

Một cục bông nho nhỏ trăng trắng với đôi mắt màu xanh ngọc kì lạ không giống một ai trên trần đời này đã thu hút hắn.

Quá thích thú, hán vì đôi mắt tuyệt đẹp kia cùng với vẻ bề ngoài như thủy linh của cục bông, mà cho y một viên kẹo.

Nhưng hài tử nào biết, một cục kẹo nhỏ, lại dây dưa với hắn mãi mãi sau này chẳng thể đứt.

Với sự kiên định đến chán nản của Cẩn Ngôn, Thương Kỳ Quân trong suốt nhiều năm lại tồn tại một mặc định chẳng biết có tự bao giờ. Không cần biết hắn đi đến đâu hay làm gì, chỉ cần hăn quay đầu lại thì luôn luôn y như rằng sẽ có một Phong Từ Cẩn Ngôn đứng phía sau làm hậu phương cho hắn.

Thế nhưng đên nay tân hôn, Thương Kỳ Quân có nằm mơ cũng không nghĩ tới việc Cẩn Ngôn đường đường chính chính hạ sát tâm với mình. Trực tiếp dùng ánh mắt lạnh ẽo hắn chưa từng thấy nói ra lời từ bỏ với hắn.

Tim của Thương Kỳ Quân bây giờ...chẳng hiểu vì sao lại thấy trống rỗng một mảng. Khó chịu đến phát bực.

Nghĩ tới việc sau này y không còn đứng phía sau chờ hắn nữa, hắn lại càng liên tục thở không thông.

Không kịp để cho Cẩn Ngôn nói tiếp, hắn liền với tay cầm lấy chiếc bình rượu Đại Thúy giao bôi đã cạn sạch, ném vỡ tan tành..

" CHOANG!!!!!!! " - Một tiếng, tai Cẩn Ngôn hơi nhói!!!

" NGƯƠI.....CÚT VỀ ĐÔNG UYỂN CHO TA!!!!!!! "
« Chương TrướcChương Tiếp »