Chương 9.1: Mưa lớn

Sau khi uống xong ngụm sữa đậu nành cuối cùng, Đường Uẩn lưu lại vị trí mà Khuông Diên Hách đã gửi, đặt một báo thức để nhắc nhở.

Cậu ta còn một số việc khác phải làm trong hôm nay nên sẽ hoàn thành công việc trước mới có thể đi tìm Khuông Diên Hách.

Đường Uẩn nhanh chóng ném bát đũa vào bồn rửa, mở một ít nước ấm ngâm, sau đó thay quần áo xuống lầu, tốc độ kia có thể so với ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè vội vàng làm bài tập.

Ban đầu đã hẹn gặp nghi phạm tại trại giam vào lúc mười giờ, nhưng cậu ta đã tới nơi lúc chín giờ.

Nghi phạm là một người đàn ông, vì tức giận việc vợ mình nɠɵạı ŧìиɧ với một người đàn ông khác, đã cắt cơ quan sinh dục của tiểu tam kia một cách dã man. Theo báo cáo giám định thương tật từ cảnh sát, tình trạng của nạn nhân đã được xác định thuộc loại trọng thương.

Theo lý thuyết, mức án cho nghi phạm là từ ba đến mười năm.

Là luật sư bào chữa cho nghi phạm, hiện tại, Đường Uẩn chỉ có thể làm là thuyết phục thẩm phán cho hắn một mức án nhẹ hơn và cố gắng cứu hắn vài năm tù.

Dựa trên biên bản thẩm vấn, nghi phạm đã thừa nhận hành vi phạm tội của mình, nhưng ngoài ra, hắn không nói thêm gì, không muốn xin lỗi nạn nhân cũng như không muốn bồi thường.

Gia đình anh ta, ngoài người vợ nɠɵạı ŧìиɧ và một đứa con gái đang học trung học xa nhà, không còn người khác.

Tiến vào trại giam, Đường Uẩn trước tiên khuyên nghi phạm nhận tội, chấp nhận hình phạt; thái độ tốt hơn một chút, sau đó đến xin lỗi nạn nhân và bồi thường chi phí y tế, nhằm giúp giảm nhẹ tội danh của anh ta.

Đường Uẩn sử dụng ngôn ngữ đơn giản nhất để giải thích các quy định pháp luật có liên quan cho đương sự, hy vọng đương sự có thể hiểu được một ít. Nhưng nghi phạm vẫn giữ thái độ sẵn sàng chấp nhận cái chết, nói với Đường Uẩn: "Tôi không gϊếŧ hắn ném vào trong máy xay thịt khuấy nát đều đã nhân từ rồi."

Đường Uẩn đau đầu đổ mồ hôi hột: "Lời không thể nói lung tung.”

Cũng may là khi luật sư gặp nghi phạm, không có thiết bị nghe lén và không có cảnh sát canh giữ. Chủ yếu nhằm mục đích cho phép nghi phạm thú nhận một cách trung thực mà không giấu diếm gì.

Tất nhiên, là luật sư cũng phải tuân thủ đạo đức nghề nghiệp, trong thời gian này, những gì nghe được và nhìn thấy, bất kể nội dung có làm hủy hoại tam quan của mình đến mức nào, đều có nghĩa vụ bảo mật thông tin cho người liên quan.

Nghi phạm hơi hếch cằm, nhìn Đường Uẩn bằng một ánh mắt sắc bén, không hài lòng.

Có thể thấy, anh ta cảm thấy rất khinh thường sự xuất hiện của Đường Uẩn.

"Không sao cả, bọn họ kết án tôi mấy năm thì mấy năm, dù sao tôi không thể xin lỗi, trừ khi tôi chết đi."

Rất nhanh sau đó, anh ta nhận ra rằng mình nói sai, bổ sung một câu: "Ngay cả khi tôi chết đi, tôi cũng không thể xin lỗi, tôi không làm gì sai cả."

"Nhìn cách anh đã cắt đi công cụ gây án của người ta mà còn nói không làm gì sai à?"

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

*Lời của editor:

Nếu bạn thấy truyện này thú vị và đáng để theo dõi, hãy follow và đề cử truyện của mình cho mọi người. Đánh giá và lời khuyên của bạn là động lực to lớn đối với mình để tiếp tục edit và cải thiện. Hy vọng rằng nội dung truyện sẽ mang lại cho bạn những giây phút thú vị và hấp dẫn.