Chương 3: Gặp mưa

Lâm Thiếu Võ nằm xuống một lần nữa, hai tay ôm đầu, nhìn trần nhà, từ từ nói: “Khi còn tham gia quân ngũ, tôi cùng chiến hữu phụ trách vận chuyển vật tư, ngày đó mưa rất là lớn, đường không dễ đi, mắt nhìn thấy sắp đến doanh địa, bọn tôi cũng không chú ý đến có thêm một chiếc xe cũng đang quẹo vào, tiếp đó, cả người và xe rớt xuống núi, chiến hữu đi rồi, đùi tôi gãy xương, nơi đó cũng bị thương, bác sĩ nói về sau sẽ không có con.”

Lúc này Trình Mai mới nhớ tới khi trước nghe Thiệu Khoan nói, Lâm Thiếu Võ bên trong quân nhân, nơi hắn phân phối là khu vực khai thác mỏ tốt nhất, chủ yếu hạ giếng mỏ 3 năm, là có thể làm lãnh đạo, con đường làm quan sau này dễ dàng. Khi đó cô còn tưởng rằng Lâm Thiếu Võ đạt được khen ngợi gì, thì ra là bị tai nạn lao động.

Lâm Thiếu Võ nói tiếp: “Tôi cũng nghĩ đến việc chết, nhưng là tôi không thể, thực xin lỗi công nuôi dưỡng của ba mẹ.”

Lời này đánh thức chấp mê Trình Mai. Chuyện Lâm Thiếu Võ đả trải qua khiến cô bắt đầu bình tĩnh lại mà tự nghĩ lại nhân sinh của chính mình. Trường học đã biết chuyện cô mang thai, cho nên không trở về được, hiện tại đứa bé cũng đã thành hình, sảy mất thì chẳng khác nào mưu sát một sinh mệnh nhỏ.

“Chúng ta đều là người đáng thương.” Lâm Thiếu Võ giống như nói với chính mình, cũng như là đang nói với Trình Mai.

Trình Mai cũng hiểu lời nói có ẩn ý của Lâm Thiếu Võ, chính xác, tấm thân xử nữ của Trình Mai đã không còn, không có nam nhân tốt nào cần cô. Mà thân thể Lâm Thiếu Võ tàn khuyết, xác định cũng sẽ không tìm thấy một thê tử tốt.

Cô nghiêng người nhìn về phía Lâm Thiếu Võ, trong bóng tối, đôi mắt của người kia sáng ngời mà lại có hồn, hắn cũng kiên định mà nhìn nàng.

Trình Mai nghĩ nếu người này là ba của đứa bé, ít nhất còn có thể bảo vệ mẹ con bọn họ chu toàn. Hơn nữa, mỏ than Tây Nam xa như vậy, không ai biết quá khứ của cô.

“Được, sáng ngày mai chúng ta lập tức đi.”

Cùng quyết định xong, hai người ở trước mặt ba mẹ thì diễn thân mật, sau đó liền đi lên đường mỏ than Tây Nam.

Bởi vì chuyện đột nhiên sảy ra, hơn nữa không có báo cáo kết hôn, hai người bọn họ không có bị đưa đến phòng nhân viên chức phúc lợi, tuy nhiên, lãnh đạo vẫn hậu đãi Lâm Thiếu Võ cái quân nhân giải nghệ này, cho bọn họ khu lều trại phía sau khu vực khai thác mỏ, nói là sau một năm chờ đứa bé thuận lợi sinh ra, sẽ phân phát phòng.