Đêm dần trôi, màn sương khuya rơi xuống những kiếp lang thang phố thị, tại một căn phòng rộng lớn có đôi nam nữ đang quấn lấy nhau trên giường cuồng nhiệt và hoan lạc.
Sau đó…
Du Miên cười khẽ nằm dưới thân hình của Hà Phi, anh như một con thú hoang dã mà chiếm lấy thân cô, thật ra cô yêu anh, rất yêu, yêu đến quên mất chính mình, cũng vì yêu mà trở nên hận anh, yêu không được thì hận, khi anh rời xa cô, cô càng hận anh và hận luôn chính mình.
Bởi vì cô không buông được, không máu lạnh vô tình như anh được.
Cô không thể khiến Hà Phi yêu cô, nhưng mà cơ bản Hà Phi phải dùng thuốc theo định kỳ, mỗi lần dùng thuốc anh phải tìm thuốc giải, vì loại thuốc này có thành phần kí©ɧ ŧìиɧ, anh không tùy tiện ngủ với phụ nữ bừa bãi bên ngoài, chỉ có Du Miên hiểu rõ điều này, trong lúc thuốc phát tác cô sẽ đến giúp anh, chỉ có những lúc như vậy cô mới thấy anh là của cô, thật ra cô cũng là một người quá đáng thương.
Còn ngược lại Hà Phi cảm thấy kinh khủng ghê tởm với điều này mỗi khi tỉnh lại, nhưng không thể cưỡng lại cơ thể của mình.
Thuốc phát tác dụng thì cơ thể thay đổi khơi gợi du͙© vọиɠ, trong lòng như lửa đốt, cuồng dại, hoang dã lên. Anh không thể kiềm chế, vì nếu không kịp thời phân tán thuốc anh ta sẽ bị đứt mạch máu mà chết.
Thật ra cũng còn một cách nữa đó là anh phải gϊếŧ người, để giảm tải tác dụng của thuốc gây thiệt hại lớn thì buộc lòng phải quan hệ tìиɧ ɖu͙©.
Người phát minh ra loại thuốc này cho gia đình Philip rất là ác độc, nhưng mặt khác không thể nói nếu không có thứ thuốc này Philip không thể khống chế con sói hoang như Hà Phi được.
Ý chí của anh mạnh mẽ, ngày xưa anh có thể tự tổn thương mình không đυ.ng đến phụ nữ, nhưng mà Philip lại tăng hàm lượng thuốc lên thế là Hà Phi dù có giỏi chịu đựng cũng không thể thoát khỏi.
Sau cuộc hoan ái,
Hà Phi vứt bỏ Du Miên trên giường vào phòng tắm nước lạnh sau đó qua phòng sách rót ly rượu uống, mở laptop xem hình Lan Chi và một số tin tức gần đây.
Với anh Du Miên chỉ là công cụ phát tiết du͙© vọиɠ và không hề có một chút thương hoa tiếc ngọc nào, anh chán ghét cô và cũng vô cùng căm ghét bản thân mình.
Anh chỉ sống vì để trả thù mà thôi.
Với anh tình yêu, hôn nhân hay quyền lực chỉ là rác rưởi, nhưng hiện tại anh cần nó để phục vụ cho việc trả thù của anh, đó là lý do anh đã bán đi sự lương thiện vốn có của mình thay vào là trái tim lạnh lẽo không có chút tình người như vẻ ngoài của anh thể hiện.
Lúc này Hà Phi trong lòng chỉ có hận thù, chỉ có âm mưu, chỉ có thời gian cho công việc của gia đình Philip.
Bất chợt anh nhìn ra cửa sổ, trầm tư một lúc. Anh chưa phát hiện ra khát vọng được yêu của bản thân mình, anh chỉ chăm chú nhìn vào các hình ảnh theo dõi về Lan Chi người mà anh nghĩ là quân cờ tốt để trả thù của anh và suy nghĩ kế hoạch xuất hiện để tiếp cận.
Trái tim lại nhói lên nhưng mà anh không hiểu vì sao.
Du Miên nằm trên giường mắt nhìn lên trần nhà, cô đau lòng như ai xé nát trái tim ra. Nhưng mà với bản tính quật cường bất chấp của cô thì cô không khóc, không khóc được cũng là một sự đau khổ không tên, nó âm ỉ từng ngày khiến cô hao mòn tâm trí, cô chỉ nhắn một tin nhắn:
Thuốc đã đưa cho anh ấy! Con chip cũng đã đưa. Mọi việc vẫn ổn. Chú cứ yên tâm. DM.
Được! Tốt lắm. Quan sát Định Quân cho chú.
Dạ vâng!
Quăng điện thoại qua một bên, bước xuống giường đi ngâm mình cho tỉnh táo trở lại.