Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm

Chương 78: Gặp cậu chủ của tôi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trở lại chốn ồn ào hoa lệ, trong một câu lạc bộ bida nam thanh nữ tú ngồi với nhau chơi đùa, Thiên Bá cùng đám đàn em phì phà khói thuốc cuộc trao đổi vô cùng hào hứng:

Uống đi đại ca! Lần này em chắc chắn sẽ có của hời cho mình.

Thiên Bá vốn là người thích thể hiện sự nguy hiểm của mình bằng sự im lặng, trên người xăm kín rồng phượng, mặc áo denim phanh ngực ra, đeo một cộng dây to tướng có mặt ngà voi, trên trán có vết sẹo dài nhưng không quá xấu xí, tuổi tác cũng không phải còn trẻ nhưng vẫn còn uy nghiêm. Cầm ly rượu uống, một tay ôm lấy một cô gái chân dài rồi nhìn thằng đàn em và lắc đầu, chậc lưỡi:

Chậc! Chậc! Mày nghĩ đơn giản quá đó.

Tên đàn em vẫn u mê bất ngộ:

Sao đại ca nói thế, chúng ta đã giao hết thông tin cho lão già đó rồi, mà sao đại ca phải sợ cái lão đó, ông ta chỉ làm mưa làm gió được ở cái xó đó thôi.

Thiên Bá nhìn thằng em vẫn ngu đần như trước rồi vỗ đầu một cái, tiếp tục nâng ly lên và uống một ngụm rượu mạnh:

Mày phải để tao đánh thêm vài trận chắc mới tỉnh ra được, lão già đó không có dễ xơi như mày nói đâu. Với lại tao đang có vụ làm ăn khác, ông chủ sẽ sớm xuất hiện mà đưa ra chỉ thị. Tốt nhất là mày theo sát con bé kia đi, nó mà xảy ra chuyện gì thì chết cả đám.

Thằng đàn em đưa tay xoa đầu:

Okay! Lần trước em còn thấy có người muốn gϊếŧ cô ta, tất nhiên không phải người của mình.

Thiên Bá trầm ngâm:

Con nhóc đó có thân phận gì hay đắc tội ai mà lắm chuyện thế không biết.

Đang trầm ngâm thì có một cô gái nóng bỏng, ăn mặc bó sát với quần áo toàn đen, tóc cột đuôi ngựa, gương mặt lạnh lùng, đeo kính đen bước đến, áo cô gái khoét sâu lộ vòng một cực đẹp, theo sau còn có mười hai vệ sĩ, Thiên Bá và đám đàn em trố mắt ra nhìn suýt chút chảy máu mũi, Thiên Bá giở trò lưu manh, giọng điệu ngả ngớn:

Chà! Cô em! Mới đến đây à? Uống rượu với anh đi.

Đám đan em cười cợt nhã:

Ngon! Xanh đó đại ca.

Vẫn một dáng vẻ lạnh lùng không nói gì đứng trước mặt Thiên Bá, hắn ta tức giận để ly xuống bàn với lực hơi mạnh khiến rượu văng ra, hét lớn:

Có biết đây là đâu không? Mà thái độ cô em như thế, chán sống rồi à?

Người phụ nữ ra hiệu cho đám vệ sĩ đuổi hết mấy đứa chơi bida ra ngoài:

Tất cả ra ngoài hết! Nhanh lên còn muốn sống thì cút xéo hết cho tao!

Sau đó đóng cửa lại không cho ai ra vào, tất cả đám vệ sĩ áo đen khoảng hai mươi người rút súng ra hết, đàn em Thiên Bá ngồi bất động, cô mạnh bạo đá một cái ghế sau đó ngồi đối diện với Thiên Bá, trong ngực rút ra một khẩu súng, chỉ thẳng vào Thiên Bá, nở một nụ cười lạnh lùng, Thiên Bá bắt đầu dịu giọng:

Người đẹp, bỏ súng xuống chúng ta từ từ nói, súng không phải dùng như vậy đâu. Người đẹp chớ nóng nảy.

Cô vẫn im lặng không nói gì vẫn bình tĩnh cầm súng, Thiên Bá là một đại ca khét tiếng tất nhiên không sợ cô ta bắn mà chỉ là có chút khó hiểu nên anh hỏi:

Chị hai, chị là ai vậy? Dù sao chỗ này cũng là chỗ của tôi, chị đến làm gì? kết giao hay báo thù gì cũng lên tiếng chứ. Với lại đây là Vietnam không phải ở nước ngoài lấy súng nhiều vậy e là không tốt. Bộ muốn vô tù cả đám à, bỏ súng xuống đi. Các người bị điếc à.

Người phụ nữ cười một tiếng ra hiệu cất súng, rồi cô mới thong thả rót một ly rượu uống, cả buổi không nói gì khiến ai cũng thắp thỏm. Uống hết một ly cô mới nói từ từ, giọng nói lạnh lùng:

Tôi đến để đưa anh đi gặp một người.

Thiên Bá ngả ra sau ghế, suy nghĩ:

Lẽ nào là ông chủ?

Người phụ nữ nhìn vào Thiên Bá:

Nghĩ nhiều làm gì, đúng là người anh đang nghĩ đó.

Thiên Bá rất muốn được gặp ông chủ nên gương mặt hớn hở:

Được! Khi nào? Ở đâu?

Người phụ nữ cười to và chỉ súng vào Thiên Bá:

Hỏi nhiều quá, người đâu bịt mắt lại, dẫn đi. Một mình anh ta đi thôi.

Đám đàn em đứng qua một bên. Sau khi bịt mắt xong thì Thiên Bá được áp giải lên chiếc siêu xe. Ngồi yên không động tĩnh.

Người phụ nữ nhắn tin:

Đang trên đường về. Cắt những cái đuôi không cần thiết đi.

ok!

Người phụ nữ đó là ai? Thiên Bá đang suy nghĩ không biết cô ta là ai? Nhưng trên người toát ra sát khí rất nặng, chắc hẳn ông chủ là một người rất là máu lạnh và tàn ác.

Người phụ nữ ngồi trong xe là Yoko, cô vẫn im lặng vẻ mặt rất lạnh lùng, Yoko cũng là sát thủ đến từ Nhật Bản, dưới trướng của gia đình Philip, cô gái xinh đẹp nóng bỏng, bối cảnh gia đình không có, được ba Hà Phi cử sang Vietnam để hỗ trợ cho Hà Phi và được giao làm những nhiệm vụ nguy hiểm, ít khi xuất hiện, gương mặt lạnh lùng, nội tâm trống rỗng. Một người rất nguy hiểm. Xung quanh Hà Phi điều được giám sát bởi người của ba nuôi, anh vẫn được dùng người tùy thích nhưng không có bất kỳ sự tin tưởng nào vì cuối cùng bọn họ vẫn phục tùng mệnh lệnh của Mr.Philip.
« Chương TrướcChương Tiếp »