Chương 75: Đàm phán 1

Ở lại trong phòng Hà Phi vẫn lạnh lùng, suy nghĩ. Định Quân thì vẫn đeo chiếc kính trắng, bên ngoài ăn mặc như thư sinh, quần jean xanh nhạt áo sơ mi màu xám, khiến người ta không đề phòng, Hà Phi rót một ly rượu khác cho Định Quân:

Vất vả cho anh rồi, hù dọa tên nhóc đó một phen. Từ lâu tôi biết dữ liệu đó không phải do Phương Khiêm làm.

Định Quân quan sát rồi hỏi nhỏ:

Vậy thì ai? Hay đã nghi ngờ ai?

Hai tay bóp chặt sau đó thả tay ra cầm ly rượu cười lạnh:

Tôi chưa cảm nhận được mùi của con gián chết tiệt đó. Nhưng tôi sẽ không để con gián đó sống được lâu nữa đâu. Nhưng mà còn anh? Anh nghĩ ai là người có khả năng nhất?

Tôi cũng không biết? Người bên cạnh cậu toàn là của chú Philip, sao có thể phản bội.

Hà Phi chỉ cười nhạt không nói gì nữa.

Định Quân cũng hơi bất an vì thân phận anh không được phép có sự bộ lộ thay đổi trong từng cử chỉ của mình dù là nhỏ nhất, sợ hãi hay hạnh phúc cũng không thể nào thể hiện, hiện tại anh chỉ có thể trầm tĩnh, ẩn nhẫn, tươi cười và uống một ngụm rượu để giảm bớt căng thẳng.

Từng bước chân chậm chậm tiến vào tòa nhà của tập đoàn họ Trần, Lan Chi có chút không thoải mái vì cô vẫn chưa nói cho Nguyên Phong biết chuyện mình sẽ là đối tác của nhau, vừa đến cửa thì gặp Jack, cô và Jack đi sát nhau hỏi:

Hi anh! Chúng ta không hẹn trước mà đột ngột đến có tiện không anh? Sao anh lựa chọn chủ động đến mà không phải anh ấy tìm chúng ta sao?

Jack nhìn Lan Chi lắc đầu và cưới:

Hôm nay em ăn mặc rất đẹp, đảm bảo sẽ thành công.

Lan Chi hơi sốc trước lời nói của Jack:

Sếp ơi! Sếp nói gì vậy em không có đùa với sếp.

Jack cười:

Ai đùa với em, lát gặp em sẽ biết.

Jack và Lan Chi đến quầy tiếp tân, Jack nở nụ cười làm tan chảy mấy cô em, anh hơi hóm hỉnh:

Hi mỹ nhân! Cho anh gặp Tổng giám đốc của em nhé.

Hai cô tiếp tân nhìn Jack hết hồn suy nghĩ trong lòng ‘’ trời ơi là trời, ăn cái gì mà đẹp trai thế không biết’’ nhưng vẻ mặt bình tĩnh:

Dạ! Anh có hẹn trước không ạ?

Jack ra vẻ ngại ngùng:

Nói thế nào nhỉ? Có hẹn trước không hả? Không hẹn trước là không lên được sao?

Tiếp tân tiếp lời:

Dạ nếu như anh chưa hẹn trước thì không thể lên được đâu ạ.

Lan Chi nhìn Jack rồi che miệng cười, cô vốn dĩ nghĩ Jack rất nghiêm túc không ngờ có lúc lại gian manh như vậy, cô đứng kế bên nên nói thêm:

Phiền hai cô báo với Tổng giám đốc một tiếng là có công ty Growth up đến thăm. Đây là Mr.Jack Nguyễn.

Hai cô tiếp tân giật mình:

Công ty Growth up, tập đoàn đầu tư đa quốc gia. À dạ dạ vâng vâng, tôi sẽ báo ngay.

Bấm máy gọi số nội bộ, thư ký của Nguyên Phong vào phòng báo:

Sếp ơi! Có Mr.Jack và trợ lý của anh ấy ghé thăm, cần gặp anh.

Nguyên Phong đang ngồi trên ghế bỗng cười một tiếng:

Mời họ lên đi. Chuẩn bị cafe và trà nhé.

Dạ!

Dưới sảnh hai cô tiếp tân nói với Jack:

Dạ sếp bảo hai anh chị lên ạ. Đi thang máy A. Tầng 40

Okay em! Cảm ơn em nhé.

Trước khi rời khỏi còn cười chết người với hai em gái tiếp tân khiến hai cô hết hồn mà bàn tán:

Có cần phải cười bức người như thế không?

Một mình sếp là đủ khiến con tim không ngủ yên rồi, nay tự nhiên xuất hiện thêm một anh, ôi trời ạ!

Nguyên Phong trong phòng gọi cho Hoài Nam:

Qua đây một chút đi, sắp có khách quý ghé thăm.

Hoài Nam hơi bất ngờ:

Chậc! Không lẽ là Jack.

Yes!

Được! Qua ngay đây.

Cửa thang máy dừng ở lầu 40, Lan Chi và Jack bước ra thì thấy thư ký ra đón:

Chào hai anh chị, sếp đã đợi hai người ở bên trong ạ.

Lan Chi và Jack gật đầu bước vào trong.

Nguyên Phong mặc một bộ suit màu đồng rất đẹp bên trong áo gile cùng màu và cravat sọc chìm chỉnh chu, trên tay đeo chiếc đồng hồ rolex tỉ mỉ, gương mặt phản chiếu qua ánh sáng của sổ bằng kính sát đất, một khung cảnh nên thơ phối hợp với một người anh tuấn khiến cho anh đã đẹp trai lại càng đẹp, anh vô tình ngẩng đầu lên nhìn về phía Lan Chi nở một nụ cười đẹp nao lòng, khiến Lan Chi có chút hốt hoảng, trái tim cô tự nhiên mà đập hơi mạnh nhưng vì công việc nên phải cố gắng bỉnh tĩnh, sau đó anh lại nhìn qua Jack, anh đứng lên chìa tay ra bắt tay:

Chào anh Jack! Đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau.

Jack nhìn qua Lan Chi cười có vẻ hơi nham hiểm một chút rồi quay qua bắt tay với Nguyên Phong:

Cũng không lâu lắm, tôi vẫn thấy anh ở trên báo chí doanh nhân. Có điều là nói chuyện trực tiếp… thì có vẻ từ lần gặp 2 năm trước chúng ta không có nói tới nữa.

Nào! nào! ngồi đi. Hoài Nam nhanh chóng xóa tan căng thẳng.

Thư ký mang trà và cafe vào xong rồi đi ra. Lan Chi nhìn qua Hoài Nam và chợt nhớ lại:

Ôi! Là anh sao?

Thì ra là cô!

Jack và Nguyên Phong ngạc nhiên, cảm thấy có chút mờ ám:

Hai người quen nhau à?

Lan Chi cười vui vẻ có chút sảng khoái:

Không tính là quen biết đâu, tình cờ, tình cờ thôi.

Hoài Nam tiếp lời:

Tình cờ giúp đỡ một lần. Không sao chúng ta sẽ nói chuyện đó sau nhé.

Lan Chi lại cười như mùa thu tỏa nắng:

Okay! Cảm ơn anh lần đó giúp tôi.

Jack lại cười:

Xem ra Lan Chi nhà chúng ta rất có duyên gặp được mấy anh chàng thích anh hùng cứu mỹ nhân rồi đấy nha.

Hoài Nam tự giới thiệu lại:

Chào cô! Tôi là Hoài Nam, trợ lý cho sếp Nguyên Phong.

Lan Chi chào lại:

Chào anh! Tôi là Lan Chi, hiện tại phụ trách với sếp Jack dự án này.

Nguyên Phong lại tiếp lời:

Tôi không ngờ hôm nay anh đại giá đến đây. Sao nhiều lần từ chối gặp mặt.

Jack nghiêm túc trở lại:

Con người có lúc sẽ có thay đổi. Chủ yếu đến đây xem tập đoàn tỷ đô như thế nào. Nhiều năm trước không có cơ hội hợp tác với nhau, bây giờ có thể có bước tiến tôi cũng muốn tìm hiểu một chút.

Hoài Nam nghiêm nghị hỏi:

Anh Jack đã xem qua bản kế hoạch hợp tác của chúng tôi chưa?

Jack cầm ly cafe lên uống một ngụm, xong nhắm mắt tận hưởng:

Cà phê chỗ anh ngon quá! Mua ở đâu vậy?

Lan Chi bất ngờ về câu trả lời của Jack không ăn nhập với câu hỏi của Hoài Nam, Nguyên Phong thì cũng không quá bất ngờ với cách xử sự như vậy của Jack, Lan Chi ghé tai hỏi Jack:

Anh ơi là anh! Mình đi bàn chuyện mà. Nhà mình Thu Lan pha cà phê cho anh không đủ uống hả?

Jack cười:

Sao hả? Em lo gì, mình đi qua đây tìm hiểu chứ có phải đánh nhau đâu mà em căng thẳng quá. Uống trà đi.

Lan Chi nhìn anh, anh nói thêm:

Uống trà đi, bỏ thêm tí đường uống cho ngọt thả lỏng tinh thần, nhìn em căng thẳng quá.

Lan Chi bất lực uống trà. Nguyên Phong cười nói:

Anh Jack thích cà phê ở đây vậy lát tôi nói thư ký tặng anh một ít, và cho anh liên hệ nhà cung cấp anh có thể mua thoải mái.

Cả phòng cười lên, Jack mới nói:

Tôi thấy sao mà mọi người căng thẳng quá. Chúng ta đâu phải mới biết nhau phải không? Tôi đã đến đây rồi thì đã có quyết định cho chuyện hợp tác này rồi.

Cả bốn người cùng nhau bàn bạc trong không khí trầm mặc, Jack là một người đàn anh nổi tiếng ở trường, cùng thời với Nguyên Phong ở bên Anh, nhưng phong cách làm việc khác nhau, Jack được các giáo sư rất xem trọng và gia đình anh định cư ở nước ngoài nên dù sao cũng là người có chút địa vị trong giới tư bản quyền lực nước Anh, Jack là người đầu tư nên sẽ tính toán rất nhiều, cho nên điều kiện đưa ra cũng rất khó cho đối tác chấp nhận.