Cứ tưởng mình là đứa con ngoài giá thú… hóa ra lại là người dưng?!
Một năm sau khi xuyên không với tư cách là nhân vật phụ, tôi nhận ra mình sắp bị đuổi.
Tôi thà rời khỏi căn nhà này một mình.
“Thật ra đứa bé này là con gái ta. Đúng không, bé cưng?”
Tôi đã thu hút phải sự chú ý của vị công tước tâm thần này ư?
‘Tôi nghe nói số tiền hắn ta cho ai đó cũng đủ để mua một hòn đảo?’
Tôi kết thân với ngài ấy như con gái vì nghĩ sau này tôi sẽ có được tài sản của ngài ấy. Rồi vài tháng sau, tôi sẽ rời khỏi nhà này với tài sản kếch xù.
“Ở bên cạnh ta cho đến khi ta bảo con rời đi.”
Tuy nhiên, cha tôi, người coi tôi như một món đồ chơi, đã đến tìm và giữ tôi lại.
***
Sau khi về nhà vì sự thuyết phục của cha, hai bên gia đình đã tranh nhau nhận tôi làm con nuôi. Các chú dì đã tập hợp lại để bảo vệ tôi, và những kẻ tâm thần trong tương lai bắt đầu có những ám ảnh kỳ lạ với tôi.
“Chúc mừng sinh nhật, Ayrin. Con là người đứng đầu cho đến ngày hôm nay.”
Trên hết, vị trí công tước là món quà sinh nhật của tôi.
Mọi thứ đang diễn ra đúng như tôi mong đợi.
[Này, cô định ngủ bao lâu nữa? Bà nói với cô phải hạ gục mấy tên thuộc hạ mà!] [Cha Miso, cô sắp chết rồi!]