Chương 4

Triệu Như Mị vốn định lặng lẽ trả lại tiền thuê, ai biết hôm nay Hứa Yểu lại tỉnh sớm như vậy? Không biết có phải bởi vì mấy ngày gần đây bị chửi khắp toàn mạng nên khó mà ngủ được hay không.

Không chỉ tẩy chay việc Hứa Yểu nhận vai nữ phụ trong "Cầu tiên", fan cuồng của Thịnh Chu còn tuyên bố chỉ cần là phim mà Hứa Yểu diễn thì đều không xem!

Đây rõ ràng là đang ép Hứa Yểu rời khỏi giới!

Nâng cao giẫm thấp là chuyện bình thường trong giới giải trí , phần lớn đều là hôm nay xưng huynh gọi đệ, ngày mai liền giả vờ không quen biết nhau, mỗi người đều bo bo giữ mình. Lấy tình huống hiện tại của Hứa Yểu, ai đến gần một chút đều phải gặp tai ương theo.

Tối hôm qua Triệu Như Mị còn bị bới ra là bạn cùng phòng của Hứa Yểu, đều bị liên lụy đến mức mất đi rất nhiều fan, vốn cô cũng không có được bao nhiêu fan!

Triệu Như Mị bĩu môi không nói thêm gì với Hứa Yểu nữa, cô đeo kính râm, đẩy vali bước nhanh rời khỏi phòng trọ.

Triệu Như Mị đi thang máy xuống lầu, kinh ngạc nhìn thấy bên ngoài cửa ra vào có một chiếc xe sang trọng màu đen đỗ lại, dùng mắt thường cũng có thể thấy được đường nét lưu loát, Triệu Như Mị nhìn chằm chằm biển số xe, xác định giá trị ít nhất tám con số, cũng không biết lúc cô còn sống có thể ngồi lên một lần hay không.

Tiểu khu mà công ty quản lý tìm cho các cô không phải khu nhà giàu, phần lớn người ở nơi này đều là nhân viên văn phòng trẻ tuổi, không có mấy người lái được loại xe trị giá ngàn vạn thế này.

Cư dân tiểu khu đi ngang qua cũng liên tiếp liếc mắt nhìn lại, trong ánh mắt hưng phấn lại kinh ngạc.

Tài xế cung kính mở cửa xe, một người đàn ông trẻ tuổi bước xuống từ ghế sau chiếc xe, áo khoác màu bạc che đi thân hình thon dài, đường nét sườn mặt góc cạnh, bước nhanh về phía thang máy.

Trong lúc Hứa Yểu đang đánh răng, súc miệng nhổ bọt kem đánh răng ra thì chuông cửa bên ngoài phòng vang lên.



Người anh trai giàu nhất đã tới.

Hứa Yểu mở cửa, thấy vệ sĩ vây quanh Hứa Cảnh đi vào, vẻ mặt của anh nhìn cô rất ấm áp, đôi mắt màu ngầu kia khiến Hứa Yểu suy đoán, đêm qua sau khi anh nhận được báo cáo giám định DNA khẩn cấp thì đã cao hứng đến mức không ngủ cả đêm .

Hứa Cảnh nhìn Hứa Yểu, em gái thất lạc nhiều năm của anh, người mà trước khi ông nội lâm chung vẫn luôn nhắc tới rốt cục đã tìm được, anh còn có chút hoảng hốt, lẩm bẩm nói: "Yểu Yểu, anh rốt cục tìm được em."

Cha mẹ mất sớm, hai tháng trước ông nội của Hứa Cảnh cũng qua đời, Hứa Yểu chính là người thân duy nhất của anh trên đời, huyết mạch tương liên không cách nào dứt bỏ.

Anh sẽ đón cô đi.

Hứa Yểu đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, cô đi theo Hứa Cảnh rời khỏi phòng trọ, bước lên chiếc xe sang trọng màu đen đỗ ở cửa sảnh, ngồi vào chỗ ngồi thoải mái và nhận lấy báo cáo giám định từ trong tay Hứa Cảnh, cũng không quá bất ngờ với giám định.

Trong tiểu khu hạn chế tốc độ, chiếc xe sang trọng thong thả chạy ra ngoài, làn gió nhẹ buổi sáng thôi qua khe cửa sổ.

Triệu Như Mị định đẩy vali đến cửa tiểu khu rồi đến công ty, cảm giác được phía sau có xe, cô bĩu môi nhường đường.

Chiếc xe sang trọng màu đen đi lướt qua người cô, đôi mắt của Triệu Như Mị trợn tròn. Chờ một chút - - sao cô lại nhìn thấy Hứa Yểu ngồi trên đó?

Nhưng đến khi Triệu Như Mị muốn nhìn rõ một chút, xe đã chạy ra khỏi tiểu khu.