Những lời này của bà Giang dường như đều nằm trong dự liệu của Giang Hiểu.
Anh không nói vội, ngược lại nắm lấy tay mẹ.
Đáp lại một cách ôn hòa: ”Mẹ, con cũng không còn nhỏ nữa, năm nay đã 27 rồi.”
Bà Giang sốt ruột, lập tức thốt ra: ”Con muốn cưới vợ thì phụ nữ nào không có chứ? Đừng nói là thành phố Giang của chúng ta, trên dưới cả nước chúng ta tùy ý chọn cũng có thể tìm được người tốt hơn mà không phải nhặt lại thứ người khác không cần.”
Nói cho cùng là vì mặt mũi, dù sao cũng là danh gia vọng tộc,
Ngay cả cậu hai nhà họ Tạ cũng ghét bỏ, còn cố ý gây chuyện trong hôn lễ thì nhà họ Giang coi thường cũng là chuyện bình thường.
Giang Hiểu lại nói một câu: ”Nhưng mẹ à, cô ấy đã cướp trái tim của con.”
Bà Giang sững sờ: ”Không phải con vừa nói hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt đấy ư?”
”Vâng, cho nên nhất kiến chung tình, huống hồ chuyện này cũng không thể nói đùa được, vừa ở hôn lễ mẹ cũng thấy rồi, khách khứa dưới hội trường cũng thấy rồi, con đã cùng cô ấy thề với linh mục ở tiệc cưới cả nghìn người, còn hôn trước mặt mọi người, chuyện này…nếu chúng con hủy hôn, mẹ bảo một cô gái như cô ấy sau này nên làm thế nào đây?”
Ba Giang nhịn không được xen vào: ”Con trai, đây là chuyện hôn nhân đại sự, là chuyện một đời người, chúng ta không thế vì mềm lòng, vì thấy người khác đáng thường mà dây vào.”
Giang Hiểu cười ra tiếng: ”Ba, con lại không phải là người bác ái có trái tim thánh mẫu như thế…là con bằng lòng…vì con thực sự thích cô ấy.”
Một câu thích này lại khiến ba mẹ nhà họ Giang không còn gì để nói.
Qủa thực những năm này con trai rất ít khi nói thích ai.
Đến cả cái người năm đó…cũng không nói qua, bỏ đi, chuyện năm đó giờ là điều cấm kỵ trong nhà họ Giang, mọi người không ai được nhắc đến.
Đặc biệt là trước mặt Giang Hiểu, cho nên mẹ Giang chỉ có thể nghĩ trong lòng.
Giờ nghe thấy con trai chủ động nói thích con gái nhà người ta, quả thực hơi bất ngờ.
”Lần đầu con gặp người ta đã thích người ta rồi? Có trẻ con quá không?” Trong lòng mẹ Giang vẫn không nỡ, thực sự trong lòng cũng không có cách nào tiếp nhận cô con dâu bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống này, trong mặt bà, con dâu tương lai phải là một cô gái ưu tú ngàn dặm mới tìm được, có ngoại hình và gia cảnh tốt.
”Cho nên mẹ cảm thấy, chuyện nhất kiến chung tình là không cần có ư?”
”Con quyết tâm rồi à?” Thấy con trai vẫn đối đầu với vợ chồng bà, dường như mẹ Giang cảm thấy muốn thuyết phục con trai từ bỏ là điều không thể.
Con trai bà cái gì cũng tốt, ngay cả tính cách cũng quá cố chấp, nếu là chuyện đã quyết định, ước chừng mười con trâu cũng không kéo lại được.
”Quyết định rồi, là cô ấy, hơn nữa con đã bảo tài xế đón cô ấy về nhà cũ của chúng ta rồi.”
Dứt lời, vợ chồng nhà họ Giang rơi vào im lặng…giờ khắc này, cho dù không đồng ý thì cũng khó mà nói ra.
Chủ động đưa con gái nhà người ta về nhà cũ, còn lên cả tin tức báo đài, nếu tiễn đi cũng không tiện giải thích với nhà họ Hoa.
Bên kia, vợ chồng nhà họ Tạ xin lỗi nhà họ Hoa.
Đặc biệt là chủ nhân nhà họ Tạ, Tạ Vân.
Hôm nay ông ta mất hết mặt mũi, cậu hai này vốn không phải là đèn cạn dầu, từ khi về nước mấy năm trước vẫn luôn dính bê bối với nhiều sao nữ trong giới giải trí, hiên tại nghĩ muốn ổn định hôn sự cho hắn, trái lại tự mình đạp đổ.
”Anh, hôm nay thật có lỗi, tôi đã cho người đi bắt thằng con phản nghịch nhà tôi rồi, tôi nhất định sẽ tự tay gô cổ nó đến cửa nhận lỗi với các anh.”
Ông Hoa chưa kịp nói, vợ đã giận tái mặt: ”Chủ tịch Tạ quá lời, cô năm nhà chúng tôi không có phúc ấy, không đủ sức vào được cửa lớn nhà các người.”
Một lời này càng khiến mọi chuyện bế tắc hơn…