Chương 5 Khí thế anh hùng của Lục ảnh đế

Tần Minh kêu trung khí mười phần, khí thế hô lên như bác gái chợ bán thức ăn chém gió , rung động đất trời.

Sầm Khả sợ hàng xóm khiếu nại chính mình làm phiền còn muốn bồi thường, chỉ có thể đè nặng lửa giận mở cửa cho hắn .

Ai biết Tần Minh đập cái mũi lên mặt cửa, tròng mắt đỏ bừng hung hăng trừng mắt cậu, giống chính mình thiếu hắn 500 đồng tiền không trả.

“Ngươi tới làm gì?”

Sầm Khả lui về phía sau hai bước, Kiều Văn Diễm đúng lúc mà lấy theo nắp nồi từ phòng bếp chạy ra, còn không quên đưa cho Sầm Khả một cái, phải tự vệ trước tên chó điên này nha

Tần Minh hai cái quầng thâm mắt, cười lạnh một tiếng, phảng phất cách vách như có quỷ quái chạy ra, lệnh người không rét mà run: “Tôi tới làm gì cậu không biết sao, Sầm Khả cậu mẹ nó rốt cuộc làm cái gì, di động của tôi vang lên một ngày một đêm!”

Vang lên một ngày một đêm liền tính, vẫn là các loại số điện thoại bất đồng quấy rầy, hoặc là điện thoại hoặc là tin nhắn, nội dung không ngoài:

Đêm nay đánh pháo không? Một đêm mấy trăm? Lần đầu tiên không?

Hắn hoài nghi Sầm Khả đem thông tin hắn gửi đến trang web vịt vịt , đem đến kênh chuyên tiểu 0, chính là vì trả thù chính mình!

Sầm Khả không thể hiểu được: “Ngươi quản không tốt tự mình tiểu tứ tiểu ngũ tiểu lục bảy tám 90, quẫn quá tới mức trách ta sao? Tần Minh, ngươi thật là làm người lau mắt mà nhìn.”

Kiều Văn Diễm: “Lau mắt mà nhìn!”

“Cậu miệng lưỡi sắc bén, tôi biết.” Tần Minh ngoài cười nhưng trong không cười, “Nhưng là trừ cái này ra, cậu dám nói cậu không có mượn thế lực Lục Tinh Từ đoạt tài nguyên của tôi?”

Mấy tháng nay vốn dĩ hoạt động của hắn liền ít đi, lúc trước kiếm tiền lại toàn bộ dùng cho Lục Trầm Hạ, liền chỉ dựa vào mấy cái thông cáo tục mệnh phía dưới , kết quả người đại diện gọi điện thoại nói cho hắn, chính mình mất hai cái đại ngôn chỉ trong một đêm ?

Hơn nữa đối phương ngay cả nguyên do đều không nói.

Tần Minh tức giận cả đêm không ngủ.

“Tôi cần thiết đoạt anh kia mấy cái đại ngôn sao, phía trước phía sau có tăng thêm 10 vạn tôi đều đếch thèm nhìn.” Sầm Khả cảm thấy đầu óc tên này quá ngu, “Anh tìm tôi nói cho hả giận, không bằng cầu xin tiểu kim chủ của anh nga , nói không chừng có thể nhận được công tác càng tốt hơn.”

Kiều Văn Diễm: “Đi cầu xin tiểu kim heo của anh đi!”

Sầm Khả lặng lẽ cấp Kiều Văn Diễm giơ ngón tay cái , tỷ muội đồng tâm nga.

Tần Minh hồng hộc mà bễ nghễ liếc mắt hai người một cái , vòng qua bọn họ lập tức ngồi vào trên sô pha, kiều chân bắt chéo, nỗ lực bảo trì trấn tĩnh: “Kia khỏi đi, tôi vốn dĩ liền không phải lại đây cùng cậu muốn giải thích.”

“Nga?”

Tần Minh nói: “Tôi biết ngươi đu lên Lục Tinh Từ, liền chướng mắt tôi chỉ là nghệ sĩ hạng ba, chúng ta tốt xấu gì cũng từng có quan hệ tình lữ , yêu đương hai năm, trong lúc tôi tặng quà cho cậu, tiêu phí tinh lực có phải hay không muốn tính toán một chút?”

Sầm Khả: “???”

Kiều Văn Diễm: “??”

Đây là gióng trống khua chiêng tới muốn phí chia tay ! Mất mặt không nha?

Sầm Khả không thể nhịn được nữa, hùng hổ mà đi nắm cánh tay Tần Minh , ghê tởm đến cậu lập tức liền muốn lôi này đống rác rưởi từ lầu hai quăng ra ngoài, “Tôi không có tiền, anh đi mau!”

Tần Minh câu môi cười, thế nhưng trở tay vãn trụ cánh tay Sầm Khả , đại chưởng đột nhiên dùng sức lôi kéo, ngạnh sinh sinh đem người túm đến lòng ngực chính mình .

Để sát vào Sầm Khả bên tai nhẹ giọng nói: “Ngươi không phải đã thành niên sao, thịt thường cũng có thể.”

“Anh mẹ nó cút!” Sầm Khả bị ghê tởm đến muốn nôn, muốn giãy giụa đứng lên, chính là Tần Minh thế nhưng lực lớn như trâu đem hắn giam cầm gắt gao, “Anh đừng chạm vào ta! Ta đối mấy thằng ngu dị ứng! Bằng không báo nguy!”

Kiều Văn Diễm thấy tình thế bất lợi đối với Sầm Khả , thuận tay nắm lên vũ khí tùy thân của chính mình , vừa mới chuẩn bị lấy nắp nồi gõ chết Tần Minh cái thằng ngu này.

Phía sau ký túc xá lại lạch cạch một tiếng, mở.

Còn chưa kịp thấy người, thế nhưng đầu tiên là một tấm thẻ ngân hàng màu đen từ bên tai Kiều Văn Diễm gào thét mà qua, ẩn chứa nồng đậm sát khí bay nhanh xẹt qua má phải Tần Minh , sắc bén mà cắt ra một tia máu.

Lục Tinh Từ như đạp thất thải tường vân mà đến, chính là hắn sắc mặt không tốt, dừng ở trên người Sầm Khả lại giống như đến từ địa ngục thị huyết Tu La, nhíu lại mày kiếm nói: “Bên trong có 500 vạn, lấy nhanh rồi cút!”

Tần Minh há miệng, muốn ăn vạ còn chưa kịp nói, liền thấy được phía sau Lục Tinh Từ một đám bảo tiêu, nháy mắt bẹp khí thế, nhặt lên thẻ ngân hàng xám xịt mà chui ra cửa.

Lục Tinh Từ bước nhanh đi đến bên người Sầm Khả , trên dưới kiểm tra thân thể của cậu , xác định không có vết thương, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Không kịp báo nguy liền báo cho tôi, cảnh sát phải bảo hộ công dân, tôi chỉ hộ một mình em.”