Chương 15 Xưng hô

Giống như Kiều Văn Diễm lường trước giống nhau.

Sầm Khả rời đi Lục Tinh Từ 30 phút, đối phương liền đáng thương hề hề mà lại đây gõ cửa, nam nhân rõ ràng vóc dáng cao 1m89 , lại ủy khuất giống như tiểu tức phụ, lôi kéo tay áo Sầm Khả liền không buông tay.

Giống nhà cậu đại kim mao, mỗi lần bị vắng vẻ liền sẽ ngậm tay áo cậu , ba ba mà ngóng trông chủ nhân sờ sờ đầu của hắn.

Sầm Khả không sờ đầu Lục Tinh Từ , một là cậu với không tới; hai là cậu không dám sờ, sách cấm nói sờ đầu nam hài tử cùng sờ phía dưới hắn đều giống nhau, là cầu hoan.

Lục Tinh Từ chủ động xoa xoa đầu Sầm Khả: “Đói bụng sao, buổi sáng cũng không hảo hảo ăn cơm, tôi kêu cơm hộp lại đây ăn chút đi.”

Hắn vừa dứt lời, bụng Sầm Khả liền lộc cộc lộc cộc mà vang lên.

“Cảm ơn Lục tiên sinh.”

Lục Tinh từ dẫn người đến nhà ăn, vừa đi một bên quay đầu lại nhìn hắn, trên mặt ý cười nhợt nhạt: “Không gọi lão công?”

Sầm Khả sắc mặt nhất thời hồng đến đổ máu!

Mẹ nó, miệng tiện.

Về sau không bao giờ tùy tiện câu nhân.

Liên tục khom lưng đối Lục Tinh từ nói, “Thực xin lỗi, là em nói giỡn nha, Lục tiên sinh không thích em đây lần sau không nói.”

Nam nhân nghe xong đột nhiên nhíu nhíu mày, bước chân cũng không khỏi cứng đờ, như thế nào sẽ không thích!

Hắn ước gì Sầm Khả mỗi ngày đều nói lời cợt nhả cho hắn nghe!

Lục Tinh Từ bay nhanh mà trương trương cánh môi “Có điểm thích.”

“Gì?” Sầm Khả đắm chìm ở thế giới của mình, nhất thời không nghe rõ, “Lục tiên sinh ngài nói gì đó?”

Lời nói này hắn như thế nào không biết xấu hổ nói lần thứ hai?

“…Không có gì.” Lục Tinh Từ tiếp tục nói, “Em về sau không cần kêu tôi Lục tiên sinh.”

“Kia kêu ngài cái gì?” Lão công chung quy là không thể hô, Sầm Khả nghĩ tới nghĩ lui chọn cái xưng hô quy củ nhất, nghiêng đầu nhỏ giọng mà kêu hắn, “Kêu ba ba?”

Lục Tinh Từ nhịn không được xoa bóp giữa mày, đau đầu.

“Tùy tiện đi, đều có thể.”

Sầm Khả một bên thất thần, một bên bị vặn mông ngồi vào trước bàn cơm, còn không có ăn đã bị Lục Tinh Từ bắt đi rửa tay tiêu độc.

Sầm Khả ngoan ngoãn mà rửa tay xong, lại ngoan ngoãn mà ngồi vào đối diện Lục Tinh Từ.

Lục lão sư lúc này mới vừa lòng ngầm chỉ huy: “Ăn đi.”

“Cảm ơn Lục tiên…”

Sầm Khả đối Lục Tinh từ ánh mắt, ngượng ngùng mà đem nửa câu còn lại nuốt vào trong bụng, “Cảm ơn ca ca.”

Đối phương thu hồi tầm mắt.

Lỗ tai lại có thể nghe được Sầm Khả bẹp bẹp mà ăn, một bên ăn một bên phồng quai hàm, “Ca ca cũng nhanh ăn đi.”

Lục Tinh Từ ngẩng đầu lại nhìn cậu một cái.

“Ca ca có việc?”

“……” Không có việc gì, chính là có chút sợ phong hào, “Không cần gọi ca ca.”

“……”

Người này có phải hay không có tật xấu.

Lão công không cho kêu, tiên sinh không cho kêu, ca ca cũng không được.

Bất luận cái xưng hô gì hắn đều không thích.

Chẳng lẽ, Lục Tinh Từ thích không bình thường?

Tỷ như, chủ nhân, ba ba, còn có cách vách lão vương?

Sầm Khả nuốt rớt đồ ăn trong miệng : “Ba ba?”

Đủ không đứng đắn bá, đủ cấm kỵ !

Lục Tinh Từ bỗng chốc cả người ngẩn ra, phảng phất giống như có dòng điện nhỏ trong thân thể chợt lóe mà qua, tê tê dại dại cảm giác phảng phất dẫn hắn bay tới trên mây!

Sầm Khả tiểu yêu tinh này thật là chuyên môn ra gây tai họa cho người!

Lục Tinh Từ đỏ mặt cúi đầu, nhanh chóng hướng trong miệng lùa cơm: “Em… em thích liền hảo!”