Chương 11 Muốn làm hôn lễ

Bác sĩ kiểm tra Sầm Khả xác thật là cảm lạnh.

Lục Tinh Từ ánh mắt vẫn luôn âm trầm không ngừng.

“Người khởi xướng” Lục Trầm Hạ cố tình giống như ruồi bọ, ong ong mà ở bên tai đi qua đi lại, Lục Tinh Từ thật sự là bực bội đến nhẫn không thể nhẫn.

Một cái tát đem người đuổi đến bên ngoài.

Trần Nguyên Nguyên tránh ở cây cột phía sau nhìn đến tiểu thúc thúc rốt cuộc rời đi, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, chui ra tới bổ nhào vào trong lòng ngực Sầm Khả , một bên dùng đầu to cọ bụng cậu , một bên khanh khách mà cười: “Ta nghe được nha, ta nghe được nha!”

Sầm Khả một chút đứng không vững, may mắn phía sau có Lục Tinh Từ ôm eo, lúc này mới không té ngã.

Nam nhân một bên ôm Sầm Khả, một bên thần thái tự nhiên mà hỏi tiếp: “Nghe được cái gì?”

Tiểu đoàn tử thẹn thùng cười: “Tiểu thẩm thẩm hoài đệ đệ, thúc thúc cùng thẩm thẩm tối hôm qua làm xấu hổ xấu hổ sự tình, ta muốn nhanh lên nói cho ma ma, thúc thúc có bảo bảo!”

Sầm Khả nhất thời hai mắt trợn lên.

Cậu đáp ứng Lục Tinh Từ kết phường lừa tiểu hài nhi, nhưng không đáp ứng Lục Tinh Từ nói dối lừa cả nhà hắn.

Chưa kết hôn đã có thai chuyện này nếu truyền ra, bất luận thật giả, đều sẽ bị ba mẹ cậu đánh gãy chân đá ra khỏi nhà đoạn tuyệt quan hệ.

Trần Nguyên Nguyên nói xong liền nhanh chân chạy, ôm di động về phòng của mình cấp mẹ bé gọi điện thoại báo tin vui, may mắn Lục Tinh Từ tay mắt lanh lẹ, nắm mũ áo hoodie hắn, xách như xáchthỏ con đem người xách lên.

Trần Nguyên Nguyên chớp chớp mắt: “Thúc thúc?”

“Không cho nói ra ngoài.”

Trần Nguyên Nguyên lập tức mếu máo.

Bé thật vất vả mới có một sự tình đáng giá khoe ra , thế nhưng còn không cho bé nói, kia chẳng phải là muốn nghẹn chết bé?

Chính là chính mình lại đánh không lại thúc thúc, đành phải ủy khuất mà gật gật đầu, xám xịt mà trốn về trong phòng nhỏ của mình .

Sầm Khả không nghĩ tới bọn họ một lớn một nhỏ, nói như là sự thật hiển nhiên vậy.

Cố ý đĩnh đĩnh bụng, cười cười mà nói: “Ba ba bảo bảo, bảo bảo đều mau đói chết nga.”

Lục Tinh Từ ba mươi năm chưa từng xấu hổ, thế nhưng đột nhiên đỏ mặt, ôm Sầm Khả đột nhiên có chút chột dạ, “Lại đây ăn cơm.”

Sầm Khả tung ta tung tăng mà đuổi theo, không chút khách khí mà kéo ra ghế dựa ngồi đối diện Lục Tinh Từ .

Trên bàn đã sớm dọn xong, là món cậu thèm đã nhiều năm nhưng chưa ăn qua, Sầm Khả khẽ nuốt nuốt nước miếng, đôi mắt to phảng phất ánh quang, chợt lóe chợt lóe.

Tiểu miêu ham ăn!

Lục Tinh Từ âm thầm đánh giá, lại đem đồ ăn đều đẩy đến trước mặt cậu, giống như sợ bảo bối hắn ăn không đủ no: “Nhanh ăn cơm đi.”

“Cảm ơn, ngài cũng nhanh ăn đi!”

Lục Tinh Từ nhìn bạn nhỏ đang ăn ngấu nghiến, bất đắc dĩ mà cong cong môi, khóe miệng lại ngậm một chút chua xót.

Sầm Khả này tiểu quỷ linh tinh, làm hắn nhìn không ra.

Rõ ràng một giây trước thân thân mật mật nhào vào trong lòng ngực ngươi kêu lão công, giây tiếp theo là có thể khách khách khí khí mà dừng từ kính trọng, phảng phất khoảng cách hai người cách xa vạn dặm.

Mỗi lần Lục Tinh Từ cảm thấy quan hệ bọn họ có thể càng tiến thêm một bước, Sầm Khả liền sẽ không chút do dự đánh cho hắn hồi nguyên hình.

Một bên câu nhân, một bên tạt gáo nước lạnh.

Giống như cố tình làm cho bọn họ đều bình tĩnh giống nhau, không có lúc nào là không nhắc nhở Lục Tinh Từ, đây chỉ là hợp đồng hôn nhân

Lục Tinh Từ xoa xoa huyệt thái dương, nhìn Sầm Khả ăn đến quai hàm đều căng phồng, nhịn không được mở miệng hỏi: “Em muốn chúng ta khi nào cử hành hôn lễ?”

“Hôn lễ?” Sầm Khả sửng sốt.

Hơi xíu đã quên.

Lục Tinh Từ đem hợp đồng rành mạch mà quy hoạch tương lai mấy năm sau khi hai bên phát triển đưa qua, trong đó bao gồm, cùng Lục Tinh Từ làm một cái hôn lễ.