Chương 29

Lúc này Lục Trì nhìn nhân vật pháp sư logout, rơi vào trầm tư.

Tống Gia hiện ở nước ngoài, cô không thể về.

Nếu muốn gặp offline, khi giả làm vợ anh, thì cô sẽ làm như thế nào?

Vẻ ngoài và giọng nói đều có thể thấy trực tiếp...

Đồng thời, Lục Trì cũng đang suy ngẫm một việc.

Giả sử anh thực sự bị vợ lừa, chỉ xét về việc này, Tống Hàng đã trả lại một trăm vạn cho anh khi mượn rồi.

Tống Hàng nói chuyện yêu đương với anh gần một tháng, cậu không đòi tiền, chẳng lẽ thực sự chỉ là tìm bạn trai cho em gái?

Nhưng em gái có vẻ không quan tâm.

Vậy tại sao Tống Hàng vẫn tiếp tục mai mối hai người?

Một người đồng tính sao lại mai mối cho một cặp dị tính?

Hả?

Lục Trì nghĩ đến một chuyện, Tống Hàng và cha anh có quan hệ, bạn bè xung quanh đều là gay, khả năng Tống Hàng tự nhận mình là trai thẳng có được tính là cao không?

Dĩ nhiên còn một khả năng.

Vợ anh thật sự không lừa dối anh.

Tin nhắn trên SNS của Tống Hàng là giả mạo.

Đối với doanh nhân, quá trình không quan trọng lắm, Lục Trì quan tâm kết quả cuối cùng hơn.

Vậy lúc này, Tống Hàng không lo lắng nhiều.

Tống Hàng không phải ngốc, biết Lục Trì đề nghị gặp mặt ngoài đời thực, tất nhiên là do nghi ngờ mình.

Vậy phải xóa bỏ nghi ngờ của anh.

Cậu cũng không sợ gặp mặt ngoài đời thực .

Ảnh cậu gửi Lục Trì vốn đã là hình ảnh của bản thân chỉnh sửa.

Nhân vật phản diện vì yêu mà mù quáng chỉ cần vợ thôi, phải không?

Tống Hàng tâm trạng thoải mái, hoàn toàn không ý thức được mình đã lộ sơ hở, quá mức thẳng thắn ngay thẳng, ngược lại khiến Lục tổng tự mình nghi ngờ.

Tống Hàng nhanh chóng mua một số tóc giả dài đến cổ, thử tạo một kiểu tóc trung tính.

Dù sao đội tóc giả cả đầu dễ bị lộ, vẫn là tóc giả kết nối tự nhiên.

Cậu còn mua vòng cổ, để che cổ họng.

Không thể thay đổi khung xương giữa thiếu niên và nữ sinh, cậu không phải khung xương nhỏ nhắn, chiều cao một mét bảy mươi tám, càng không thể đi giày cao gót.

Vì vậy Tống Hàng hết sức đề nghị mọi người đi chơi vào buổi tối.

Lý do là mát mẻ.

Trên thực tế, thứ duy nhất có thể chơi vào ban đêm chỉ có đi hát KTV

Tối đen như mực, có thể giảm khả năng Tống Hàng bị phát hiện.

Ngày đi gặp mặt offline, Tống Hàng tìm lấy một cớ, cũng phải ra ngoài.

Khi Lục Trì không chơi game, thì đầu óc vẫn tỉnh táo, anh muốn xem hôm nay vợ mình sẽ xuất hiện như thế nào.

Tay phải Lục Trì gãy xương chưa lành, thay băng cố định cùng dây treo, tay trái nứt xương vẫn còn đau nhức, nhưng thương tích nhẹ, có thể sử dụng.

Trong phòng KTV lớn, không khí nóng bỏng.

“Này, lão đại chưa qua à?”

“Tò mò danh tính lão đại quá, giàu thật.”

“Nickname của lão đại là Lục Trì, chẳng phải thành phố A cũng có Lục tổng cùng tên cùng họ đó sao?”

“Không thể nào, sao có người lại dùng tên thật làm nickname?”

Lúc mọi người đang suy đoán, cửa phòng bị nhân viên phục vụ mở ra: “Thưa ngài, mời.”

Mọi ánh mắt đổ dồn về cửa, phòng hát chợt im lặng.

Một người đàn ông cao lớn đứng ở cửa, ánh đèn dừng lại trên nét mặt sâu sắc và trang phục đắt tiền của anh.

Anh lịch sự gật đầu: “Chào buổi chiều, mọi người.”

Mọi người trong lòng rủa thầm.

Người mới nổi trong giới kinh doanh thành phố A, thường xuyên được xuất hiện trên các tạp chí kinh doanh lớn là Lục Trì.

Gần đây, mấy ứng dụng hot đều thuộc sở hữu của tập đoàn anh.

Lục Trì không ngại, vào tìm chỗ ngồi, rất thoải mái mà ngồi xuống.

Anh nhắm mắt nghỉ ngơi, chỉ muốn xem vợ mình lúc nào đến.

Mọi người rất hăng hái, có người thấy Lục Trì đến một mình, trong bụng nghĩ, không lẽ người vợ yêu qua mạng của lão đại sợ gặp nhau sẽ chia tay, không dám đến sao.

Có người đưa mắt nhìn vào một cô gái mặc váy bó sát, trang điểm lộng lẫy.

Đó là Hàn Tiêu người được công nhận là mỹ nhân số một trên diễn đàn game.

Mỹ nhân thường rất kiêu kỳ, mọi người không mời được cô ấy.

Nhưng hôm nay cô ấy lại tới.

Mọi người hiểu ý định của Hàn Tiêu, trong lòng cười thầm.

Vì “vợ” của Lục Trì chưa từng đăng ảnh trên diễn đàn, nếu họ gặp nhau mà thất bại thì Hàn Tiêu có thể nhân cơ hội này tiếp cận.

Đợi nửa tiếng nhưng Tống Hàng vẫn không đến.

Lục Trì thỉnh thoảng nhìn đồng hồ, giận dữ tăng dần.

Đối phương càng không đến, càng chứng minh Tống Hàng đang lừa dối mình.

Anh thế mà sẽ thua trên người tình nhỏ mà cha coi trọng, cảm giác ghê tởm khiến Lục Trì cười lạnh.

Lúc này Hàn Tiêu đi tới gần Lục Trì: “Lục tổng, ngài có muốn uống một ly không?”

Lục Trì liếc mắt, lạnh lùng nói: “Cút.”

Hàn Tiêu biểu cảm xấu hổ, bạn thân giúp cô ta nói chuyện: “Lục tổng, Tiêu Tiêu cũng tốt ý mà, vợ anh còn chưa tới, có việc trì hoãn à?”

Một gã đàn ông mập bên cạnh cười khúc khích: “Lục tổng, tôi nói thật đấy, có thể anh chưa chơi nhiều game online, trong game có nhiều mỹ nhân là lừa ảnh, không dám đến là bình thường. Hôm nay có nhiều mỹ nữ thế này, anh thích ai? Tôi giới thiệu cho.”

Vừa nói xong, cửa phòng vang lên vài tiếng thở dốc, một giọng nói trong trẻo vang lên: “Xin lỗi, tôi đến muộn. Bản đồ dẫn đường nói đến đây có ba phút, nhưng hóa ra là ba phút lái xe.”