Chương 22

Thấy thế Tống Hàng lập tức vòng sang bên cạnh, cậu nhìn Bạch Lạc một cái, nhân vật phụ này nhiệm vụ chính mỗi lần đều là ngăn kéo.

Dù sao anh ta cũng đã giúp mình nhiều lần.

Nếu không phải là bạn thân của Mộ Dung Trọng, Tống Hàng cũng khá muốn kết bạn với anh ta.

Chính lúc Tống Hàng đi ra cửa, Mộ Dung Trọng giật tay ra: "Tống Hàng, đưa điện thoại cho tôi, chắc chắn sẽ có liên lạc Tống Gia trong đó!"

Thằng nam chính này bỗng trở nên thông minh hơn.

Tống Hàng hai chân bỏ chạy.

Nhưng cậu không phải đối thủ của Mộ Dung Trọng, Tống Hàng chỉ có thể chạy vòng vòng.

Cậu không dám lao vào đám khách, ở đây có bảo vệ, nếu bản thân tự ý xông loạn, những bảo vệ kia sẽ là người đầu tiên áp giải mình.

Tống Hàng nghĩ cứ thế này không phải cách, sớm muộn gì cũng bị bắt.

Tống Hàng nhìn thấy cây nhãn bên đường, không biết sức mạnh từ đâu ra, hai chân nhanh chóng leo lên.

Tống Hàng ôm thân cây, trốn vào trong cây.

Đêm tối gió lớn, Tống Hàng thấy Mộ Dung Trọng không phát hiện mình, đi xa rồi.

Vấn đề tiếp theo là, leo lên dễ, xuống mới khó.

Tống Hàng sợ độ cao phát hiện cái cây này cao gần cả một tầng lầu.

Mặt cậu chợt tái mét, lấy hết can đảm thăm dò chỗ để chân xuống, nhưng không tìm được điểm thích hợp.

Cành cây theo động tác của cậu cũng bị rung chuyển, có vẻ như sắp gãy.

Tống Hàng sợ hãi ôm chặt thân cây.

Cậu muốn lấy điện thoại gọi Lục Trì, nhưng lại không thấy điện thoại đâu.

Tống Hàng cố hết sức nhớ lại, có lẽ là lúc chạy đã vô tình đánh rơi.

"Chết tiệt."

May mắn là Mộ Dung Trọng vẫn còn đuổi theo phía sau biệt thự, có nghĩa là hắn chưa nhặt được điện thoại của mình.

Tống Hàng cầu mong một là không ai nhặt được điện thoại, hai là mình đã tắt màn hình.

Như vậy người nhặt điện thoại cần mật khẩu mới có thể mở khóa được.

Tống Hàng bất lực, người xui xẻo uống nước cũng bị nghẹn.

Lúc này, người duy nhất cậu có thể dựa vào chỉ có Lục Trì.

Chắc chắn khi Lục tổng rời tiệc sẽ phát hiện thiếu mình.

Tống Hàng nghĩ, Lục Trì sẽ không vứt mình ở chỗ này đâu.

Bản thân cậu chính là anh vợ của anh ta mà.

Lục Trì vẫn muốn kết hôn với em gái mình, muốn mời cậu làm người chứng hôn.

Anh vợ chết rồi, ai sẽ chứng hôn cho tên ngốc yêu đương kia chứ?

Tống Hàng tự an ủi mình.

Lúc này, Lục Trì đang đi xã giao.

Khách mời đều rất tò mò về người bạn đồng hành của anh.

Lục Trì cũng biết Tống Hàng đanh bị nôn khôn, một số khách không rõ nguyên nhân, đã bắt đầu đồn đại anh đã có một người vợ mang thai.

Lục Trì giải thích một chút, nói với khách rằng đó chỉ là anh trai của người yêu mình.

Cơ thể không thoải mái.

Nói vài câu, anh để cho mọi người biết, Lục tổng của họ Lục đã kết hôn, đồng thời Tống Hàng là anh vợ của anh.

Những người vừa nãy còn bàn tán lung tung về Tống Hàng, lập tức không dám vượt quá giới hạn nữa.

Lục Trì rất hài lòng mọi người thức thời.

Mọi người chỉ có thể tò mò tìm hiểu về vợ anh.

Lục tổng bình thường vốn ít nói, lần đầu tiên đứng trước mặt người ngoài mà nói chuyện.

Lục Trì cầm ly rượu, lắc nhẹ, kể về quá khứ ngọt ngào của mình và vợ.

"Ừm, cô ấy rất dễ thương, mặc dù thường ngày hay nói nhiều, nhưng nhìn tâm tình, cô ấy sẽ không thích nói chuyện trước mặt người lạ hoặc không thích nói chuyện."

"Hồi nhỏ có chơi với nhau một thời gian, sau đó lại gặp nhau trong trò chơi. Cô ấy liên lạc với tôi trước, rất thích kể cho tôi nghe chuyện của cô ấy."

Thực ra Lục Trì rất không thích chơi trò chơi điện tử.

Lần đó vào trò chơi chỉ vì dưới trướng công ty, anh mới đăng nhập vào xem.

Anh là người mới, không rành cách chơi trò chơi điện tử lắm, nhưng may là bỏ được tiền, mua được tài khoản có sức chiến đấu cũng không tệ lắm.

Hôm đó vừa đăng nhập liền có tổ đội, mơ hồ liền gia nhập luôn.

Đối với mấy tài khoản có sức chiến đấu cao mà nói, dễ dàng thả lỏng cũng hoàn thành nhiệm vụ, dù Lục Trì chơi kém nhưng với thiên phú hơn người thì anh vẫn hoàn thành tốt.

Kết quả khi chia vật phẩm, đội trưởng từ cuộc trò chuyện biết Lục Trì là người mới, liền tìm lý do mà đá anh.

Sau khí đá anh, đội trưởng vốn chột dạ, sợ bị các bạn gái trong đội mắng mình tiểu nhân, liền ở kênh thế giới phàn nàn kỹ năng của Lục Trì tệ hại chết được, bản thân mệt nhọc cũng không thể để hắn chia thành quả thắng lợi.

Loại người này cho dù phạm lỗi, nhưng chỉ cần mắng người, liền cảm thấy mình không sai.

Người chơi trong kênh thế giới không rõ tình huống, cũng bắt chước phàn nàn người mới từng gặp.

Nói thẳng ra là chỉ trích trực tiếp hoặc gián tiếp Lục Trì.

Kết quả, Lục tổng xui xẻo đã bị vợ bắt được.

Tống Gia lúc đó liền phản bác đội trưởng trong kênh thế giới.

Sau đó tăng lên thành cãi vã.

Đối phương tức giận mắng rất khó nghe, nói cô cùng lắm chỉ là thấy người mới mua tài khoản chiến lực cao, nên muốn leo lên nhà giàu.

Đối phương mắn quá bậy.

Nhưng những người tự bảo vệ mình không lùi bước. Lục Trì lần đầu được một người chưa từng trò chuyện bảo vệ.

Sau đó đối phương thêm anh, nói răng không nhìn được đối phương bị đổi trắng thay đen.