- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Đừng Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
- Chương 38
Đừng Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Chương 38
Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
....
Nhan Khê không ngờ tới, mình chỉ là một người dẫn chương trình nhỏ bé, chỉ vì bị đèn trần đập trúng ngất xỉu lại lên top một hot search. Trên trang chủ, có mấy tấm ảnh cô bị đèn đập trúng, nói cô là nữ MC xui xẻo trăm năm hiếm thấy.
Người ta là mỹ nhân trăm năm khó gặp, cô đúng là quỷ xui xẻo, trạng thái tâm lý bị chênh lệch cực lớn.
Dưới Weibo MC có dấu tích V chứng nhận người của công chúng, có thêm mấy ngàn bình luận, tất cả đều là thăm hỏi tình trạng sức khỏe của cô. Trước đây chương trình cô dẫn dắt trên mạng đã gây sốt trên mạng vài kỳ, MC như cô nhận được sự chú ý rất ít, hiện tại "không biết sống chết" ra sao, lại có rất nhiều người đứng ra nói về những tiết mục cảm động trước đây, đều là do cô chủ trì, còn khen cô dẫn chương trình tốt bao nhiêu, thiện lương chính nghĩa bao nhiêu.
Cư dân mạng 1: Bà tôi rất thích chương trình nữ MC này, mỗi đêm lúc 8:30 lúc nào cũng đứng trước TV, ngay cả cuối tuần phát lại tập cũ cũng có thể xem say sưa. Bây giờ cô ấy gặp chuyện không may, bà tôi giống như một cô gái theo đuổi idol, không ngừng bảo tôi tìm kiếm tin tức của nữ MC này trên mạng, cũng không biết bây giờ cô ấy thế nào. Tôi hy vọng cô ấy sẽ không có gì, nếu không bà tôi sẽ rất buồn.
Cư dân mạng 2: Thật trùng hợp, tôi cũng là người ở Đế Đô, ông bà, cha mẹ tôi cũng thích xem cô ấy chủ trì《 Chuyện quanh ta 》, ông bà tôi đã lớn tuổi, trí nhớ không tốt, thường không thể phân biệt những người trên TV là ai. Nhưng Nhan Khê là ngoại lệ, mỗi lần chương trình vừa bắt đầu, hai ông bà đều khen cô rất xinh đẹp, nhưng mặt lại có tướng khổ.
Cư dân mạng 3: Bạn lầu trên, ông bà của bạn nghĩ vậy sao? Nữ MC này quả thật bộ dạng có vài phần đặc biệt, trông rất yếu ớt và dễ bị bắt nạt, chắc chắn cuộc sống của cô ấy rất cực khổ, cũng không quá khó hiểu khi bị đèn trần đập trúng hay sao?
Cư dân mạng 4: Ha ha, đây là thời đại nào rồi, còn có cái suy nghĩ mê tín này, người ta còn đang cấp cứu trong bệnh viện, không nói được lời dễ nghe thì xin hãy tử vong. Nghe nói nữ MC này mới 24 tuổi, là sinh viên tốt nghiệp khoa truyền thông của một đại học danh tiếng, người ta hảo hảo chủ trì chương trình, kêu gọi mọi người chung sức quan tâm đến trẻ em đang bị bạo lực, làm nổi bật điểm sáng của các nghề nghiệp khác nhau, hiện tại đột nhiên gặp phải loại tai nạn này, chúng ta vẫn nên cầu nguyện cô ấy sớm bình phục, không có bất kỳ nguy hiểm nào đi.
Nhan Khê phát hiện rất nhiều mạng truyền thông nổi tiếng đều đưa tin cô bị đèn đập ngất xỉu, bỗng cảm thấy mất mặt vô cùng, cô thật sự không muốn dùng cách này để nổi tiếng được không?
Ngẫm lại sau này chỉ cần ra khỏi cửa, liền có người chỉ trỏ cô: "Mau xem, đó chính là nữ MC bị đèn đập ngất xỉu trong chương trình tin tức phát sóng trực tiếp."
Hoàn toàn không có cảm giác tự hào nào cả, được không?
Cô mở WeChat, có rất nhiều tin nhắn của bạn bè, cô mở vòng tròn bạn bè, đăng một trạng thái.
Đại Hà, tôi là Tiểu Khê: Cảm ơn tất cả các anh chị em bạn bè, đừng lo lắng, tôi vẫn còn sống.
Bài đăng lên không được bao lâu, liền nhận được vô số bình luận cùng like, Nhan Khê nhìn thấy mấy người bạn ở phía dưới bình luận cười ha ha, còn chúc mừng cô rốt cục cũng được nổi tiếng, hỏi cô ở bệnh viện nào, bọn họ muốn đến góp vui.
"Đều là con người với nhau a." Vẫn duy trì tư thế nằm sấp có chút mệt mỏi, Nhan Khê nhịn không được động cánh tay, vết thương trên lưng truyền đến chút cảm giác đau đớn, nhưng cũng không rõ ràng lắm.
Nhưng rất nhanh loại cảm giác này càng ngày càng rõ, Nhan Khê không muốn để ý cũng khó, chắc là tác dụng thuốc giảm đau sắp hết.
Vừa rồi Nhan Khê còn có tinh thần đấu võ mồm với bạn bè trên WeChat, trong nháy mắt uể oải trở thành con rùa nhỏ đáng thương, muốn lấy điện thoại xem phim để phân tán chú ý, kết quả điện thoại lại hết pin. Trong nháy mắt, cô bỗng nhiên cảm thấy mình có chút ủy khuất nhỏ, cũng không giải thích được loại cảm giác này, nhưng cô không khống chế được. Hộ lý cầm điện thoại di động của cô đi sạc, cô nằm trên giường tự mình sinh ra sự ngột ngạt không giải thích được.
"Cốc cốc."
Vài tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, Nhan Khê nghiêng đầu nhìn lại, Nguyên Dịch vừa rồi nói muốn đi ăn mỹ thực lại hai tay trắng trở về. Anh thấy ánh mắt Nhan Khê u oán nhìn mình, cho rằng cô đang oán mình không mang thức ăn cho cô, "Bác sĩ nói, cô vừa mới phẫu thuật xong, tạm thời không thể ăn, cho nên tôi không mua cho cô."
"Không phải anh đi ăn cá luộc, gà cay sao?" Nhan Khê chớp chớp mắt: "Sao nhanh vậy đã trở về?"
Nhan Khê còn đang nằm ở bệnh viện, Nguyên Dịch làm gì có tâm tình ăn những thứ này, anh tùy tiện ăn chút gì đó gần bệnh viện, liền vội vàng chạy về, anh đi tới ghế ngồi xuống: "Những thứ kia mùa vị nặng, không thích hợp bồi bổ cơ thể." Anh thấy sắc mặt Nhan Khê tái nhợt, nhíu mày, biết thuốc hết tác dụng, "Vết thương đau không?"
Nhan Khê nằm sấp trên giường không nói lời nào, cô túm lấy vỏ gối, ủy khuất như một đứa trẻ nặng hơn 90 cân.
/2 cân TQ = 1 cân VN/
Thấy cô như vậy, Nguyên Dịch lập tức gọi bác sĩ tới, hỏi bác sĩ nên làm gì.
Bác sĩ nói không nên làm gì cả, thuốc giảm đau không thể lạm dụng, đầu tiên truyền hai chai thuốc để ngăn ngừa viêm. Vì thế Nhan Khê vốn rất đau lưng, mu bàn tay lại bị đâm vào một cây kim truyền dịch.
Nhan Khê nghiêng mắt trừng Nguyên Dịch, Nguyên Dịch cúi đầu điều chỉnh một chút: "Nghe lời của bác sĩ, sẽ tốt cho sức khoẻ."
"Nhưng nếu cứ nằm sấp như vậy, tôi sẽ biến thành sân bay." Nhan Khê có chút đau lòng vì bộ ngực vốn không quá tự hào của mình, "Bác sĩ có nói, khi nào tôi có thể xuất viện không?"
Nguyên Dịch liếc mắt nhìn nửa người trên của Nhan Khê đang nằm sấp trên giường, lại nhanh chóng thu hồi tầm mắt: "Không phải từ sân bay biến thành bồn địa sao?"
"Lăn!" Nhan Khê trợn mắt thật lớn.
Nguyên Dịch bình tĩnh nói: "Tôi chỉ đang nói sự thật."
"Nguyên tiểu nhị, anh cố ý sắp xếp phòng bệnh tốt cho tôi, là vì quan tâm tôi, hay là tiện đóng cửa lại chọc giận tôi?" Nhan Khê dùng tay không có kim vỗ gối, điểm kỹ năng sống của anh đều tăng lên trừ cái miệng sao?
Nguyên Dịch thấy Nhan Khê tức giận, quên đi chuyện đau đớn trên lưng, từ trong túi lấy điện thoại của mình ra: "Tôi giống như người nhàm chán như vậy?"
Rốt cuộc chỗ nào không giống? Nhan Khê lại liếc mắt một cái.
Nguyên Dịch:...
Nguyên Dịch cảm thấy Nhan Khê tức giận đến hai má đỏ bừng, bộ dáng trợn trắng mắt về phía hắn rất đáng yêu. Xem ra hắn không chỉ có mắt gặp vấn đề, ngay cả thẩm mỹ cũng sinh ra biến dị sao?
Hai người cãi nhau, lại giúp Nhan Khê vượt qua giai đoạn khó khăn nhất sau khi tác dụng thuốc tan đi, đến ngày hôm sau... Thần kinh cảm giác đau của cô bắt đầu sinh ra miễn dịch, dần dần quen với cảm giác này.
Sáng sớm hôm sau, khi Nhan Khê tỉnh lại, trong phòng bệnh có mùi cháo nhàn nhạt, tối hôm qua đấu đá với cô đến hơn mười giờ mới về nhà, không biết từ lúc nào đã đến phòng bệnh, hiện tại đang ngủ trên sô pha.
Cô không quan tâm tại sao trong phòng bệnh đột nhiên có thêm một chiếc ghế sô pha đơn, chỉ là có chút ngoài ý muốn anh lại đến.
"Nhan tiểu thư, cô tỉnh rồi?" Hộ lý nhận thấy cô tỉnh lại, cùng một hộ lý khác đỡ cô đi toilet, sau khi làm xong việc cần làm lúc buổi sáng, Nhan Khê lại nằm sấp trở lại giường, nghiêng đầu nhìn Nguyên Dịch, đối phương vẫn còn đang ngủ.
Chờ cô ăn xong bữa sáng Nguyên Dịch mang đến, lại lấy điện thoại lướt Weibo một lát, Nguyên Dịch mới tỉnh lại. Chỉ là sắc mặt tái nhợt kia, người khác không biết chuyện nhìn thấy, chỉ sợ sẽ nghĩ rằng bệnh nhân là hắn chứ không phải cô.
"Anh bị bệnh à?"
"Không có" Nguyên Dịch đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, lúc đi ra vừa lấy khăn tay lau mặt vừa nói, "Tối hôm qua mơ thấy cô biến thành bồn địa, sợ tới mức cả đêm tôi ngủ không ngon."
"Nguyên! tiểu! nhị!"
Kim đài trưởng cùng theo lãnh đạo đài gõ cửa phòng bệnh, không nghĩ tới người mở cửa là một thanh niên thoạt nhìn không dễ chọc lại có chút quen mắt, nếu không phải Nhan Khê nằm trên giường, ông còn có chút không dám vào cửa.
Bọn họ tới, chỉ là đến hỏi thăm Nhan Khê, thuận tiện thể hiện thái độ coi trọng cô trong đài, trên dưới đều mong cô mau khoẻ trở về đài v.v..
Nhan Khê bị thương trong chương trình phát sóng trực tiếp, hiện tại náo đến mức toàn bộ netizen đều biết, nhà đài nhận được sự chú ý của dư luận với Nhan Khê, làm sao có thể làm ra chuyện khiến cô khó chịu.
Trên thực tế, không chỉ họ quan tâm, rất nhiều phóng viên mạng cũng rất quan tâm đến vấn đề này, nhưng không biết tại sao, không có phóng viên nào có thể đến được phòng bệnh để phỏng vấn.
Trong lúc bấc đắc dĩ, một số phóng viên không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đến phỏng vấn bác sĩ và hộ lý của Nhan Khê, nào biết những người này nghiêm miệng không nói một lời, bọn họ cái gì cũng không hỏi thăm được. Một số phóng viên lão đạo ý thức được thân phận của nữ MC này không đơn giản, không đi tìm tin tức của Nhan Khê nữa, mà dùng giọng điệu trung lập nhưng thực chất đang khen ngợi Nhan Khê.
Cũng có phóng viên lá gan không nhỏ tìm cách khác để tăng thêm sự chú ý, nói nữ MC này có phải là trời sinh mệnh không tốt hay không, cho nên mới gặp phải loại chuyện này, thậm chí còn có phóng viên trong bài viết thề son sắt bày tỏ, Nhan Khê diện mạo chính là khổ mệnh nhân trong truyền thuyết, cả đời đều sẽ gặp vận rủi không ngừng, lang bạt lưu lạc. Để tăng độ tin cậy, hắn còn liệt kê các nữ diễn viên đã đóng phim tình cảm cay đắng tình trường trong nước, bây giờ cuộc sống không được như ý, chứng minh rằng quan điểm của mình là chính xác.
Loại bài viết này xuất hiện, bị đại bộ phận người chửi rủa, nhưng truyền thông căn bản không sợ mắng, bị mắng mới có độ chú ý, còn có cái gì so với cọ nhiệt tăng lượt truy cập, nhiệt độ càng cao họ càng vui vẻ.
Những bình luận này trên mạng Nhan Khê còn không biết, sau khi cô ứng phó xong lời an ủi của các lãnh đạo, Nguyên Dịch lấy thân phận bạn của Nhan Khê đưa ra ngoài.
Những người khác trong đài đều cho rằng Nguyên Dịch là bạn trai của Nhan Khê, cho nên thái độ đối với Nguyên Dịch vô cùng hòa thuận, chỉ có Kim đài trưởng trong lòng có chút nghi ngờ, rốt cuộc ông đã gặp qua người trẻ tuổi này ở đâu đây?
(Truyện được dịch và đăng duy nhất tại tài khoản Wa...tt.tp.ad @SupLoViBacHa)
"Lão Kim, anh làm sao vậy?" Sau khi đi vào thang máy, tổng lãnh đạo đài thấy Kim đài trưởng có chút không yên lòng, nói đùa, "Tôi biết vị MC này là trụ cột của kênh các anh, anh không cần lo lắng các đài khác đến cướp người."
"Tôi không phải lo lắng chuyện này." Kim đài trưởng ngượng ngùng cười cười, không thể nói ra chút hoài nghi trong lòng mình, "Hơn nữa, Tiểu Nhan dẫn chương trình rất tốt, nếu có nền tảng tốt hơn để cô ấy phát triển, tôi cũng thay cô ấy vui vẻ."
Bởi vì gần đây 《 Chuyện quanh ta 》đàm luận trên mạng càng ngày càng cao, bên tổng đài đang cân nhắc có nên chuyển chương trình này lên đài vệ tinh phát sóng hay không, chỉ là thời gian phát còn chưa định, Nhan Khê đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Bất quá bởi vì chuyện này, Nhan Khê khiến cho không ít người chú ý, coi như là nhân họa đắc phúc, vốn chỉ là suy nghĩ, trải qua chuyện này đại khái phải định đoạt, cho dù chiếu vào buổi sáng hay đêm khuya, đó cũng là chương trình được lên đài vệ tinh.
Tổng lãnh đạo đài biết Kim đài trưởng đang dò xét khẩu khí của hắn, liền cười nói: "Đài cũng sẽ tạo cơ hội cho người trẻ có năng lực thể hiện."
Kim đài trưởng trong lòng đại định, trong tay ông cuối cùng cũng có một người dẫn chương trình có năng lực.
(Truyện được dịch và đăng duy nhất tại tài khoản Wa...tt.tp.ad @SupLoViBacHa)
"Cái gì mà khổ mệnh tướng." Nhan Khê đọc xong một bài báo nói tướng mặt cô không tốt, "Bà đây là phú nhị đại, từ nhỏ chưa từng nếm qua khổ sở, nghèo ở chỗ nào? Mắt có phải mù hay không?"
"Thần linh ơi, văn viết tốt như vậy, nên đi viết tiểu thuyết, đi làm phóng viên là đang chôn tài năng của hắn!"
"Tôi có bạn trai cũ bị xe tông chết khi nào vậy?" Nhan Khê tiếp tục lật tin tức, "Phóng viên này trước kia làm việc ở tòa soạn tạp chí Hiểu Âm, bịa đâu câu chuyện khổ tình này vậy?"
Nguyên Dịch ngồi bên cạnh, nghe Nhan Khê vừa lướt điện thoại di động, vừa chửi bới phóng viên đưa tin, bình tĩnh gửi tài liệu đã kiểm tra xong đến mail thư ký, "Nhan Tiểu Khê, cô đã mắng cả buổi sáng, có muốn uống nước không?"
Nhan khê nói: "Vào lúc này, anh, thân là huynh đệ tốt của tôi, đáng lẽ anh nên cùng tôi chửi cái đám viết báo không có đạo đức nghề nghiệp này mới đúng."
Đứng dậy rót nước xong, Nguyên Dịch lấy một ống hút cho vào trong ly, đưa đến trước mặt Nhan Khê: "Cô là phụ nữ, làm sao trở thành huynh đệ tốt?"
Nhan Khê cắn ống hút uống vài ngụm nước, "Nguyên tiểu nhị, tôi cảm thấy có anh ở đây, chúng ta có thể không thuê hộ lý."
"Tôi biết mình rất có năng lực, nhưng chút tiền này không cần tiết kiệm." Chờ Nhan Khê uống hết nước, Nguyên Dịch đặt ly lên bàn, "Buổi chiều tôi có cuộc họp ở công ty, sẽ không ở cùng cô."
"Ừm." Nhan Khê thuận miệng đáp một tiếng.
Cuối cùng lúc Nguyên Dịch rời đi, lo lắng điện thoại của cô không đủ pin, lại để lại cho cô một chiếc máy tính bảng đã được sạc đầy, cũng không biết có phải trùng hợp hay không, các nền tảng xem phim đều có cho Nhan Khê, ngay cả tài khoản thành viên cũng đã đăng ký.
Thì ra Nguyên tiểu nhị biết quan tâm như vậy, Nhan Khê yên lặng dán cho Nguyên Dịch một tấm thẻ người tốt.
Sau khi hoàn thành bộ phim đã không xem trong hai ngày qua, buổi tối lại đi lướt tin tức về mình, những tin tức lộn xộn kia dường như đều đã biến mất, nhất là một tài khoản Weibo truyền thông trước đó còn nói mặt cô không tốt nhất định phải cô độc cả đời, không chỉ xóa Weibo, còn đăng Weibo nói, phải tin tưởng khoa học, không cần mê tín dị đoan, bài viết trước là do phóng viên thực tập làm, bọn họ công khai xin lỗi Nhan Khê, hơn nữa sẽ khai trừ phóng viên thực tập này vì đã tuyên truyền tư tưởng mê tín dị đoan trên nền tảng mạng công cộng này.
Bài viết kia kỹ năng thuần thục, lại rất biết tìm đề tài, đây cũng không phải là trình độ nghiệp vụ mà phóng viên thực tập có thể có.
Chẳng lẽ là bị cư dân mạng tố cáo tuyên truyền mê tín dị đoan, cho nên mới buộc phải xóa? Nếu bài viết đã bị xóa, cũng không nên hạ thấp bản thân, thành khẩn xin lỗi cô, việc này còn tạo nên một làn sóng "nếu biết lỗi vẫn có thể sửa được" trong lòng cư dân mạng.
Bây giờ ngày càng có nhiều cư dân mạng lý trí.
Nhan Khê cảm động, đăng nhập vào tài khoản Weibo của người dẫn chương trình, đăng một Weibo.
Người dẫn chương trình Nhan Khê: Đã để mọi người bận tâm, vết thương của tôi không nghiêm trọng, cảm ơn tất cả cư dân mạng quan tâm đến tôi, cảm ơn mọi người!
Gần đây, công ty của Nguyên Dịch đang chuẩn bị phát triển một trò chơi di động, nhưng bởi vì ý tưởng và thiết lập không đáp ứng yêu cầu của Nguyên Dịch, vì vậy nhóm lập trình game bị đem trở về chỉnh sửa tiếp.
Chờ bận rộn xong công việc trong tay, anh mới có thời gian liếc mắt nhìn điện thoại, những tin tức lộn xộn trên đó quả nhiên ít đi rất nhiều, rốt cuộc anh cũng không cần nghe Nhan Khê lải nhải nữa.
Có trời biết tại sao phụ nữ lại có thể phàn nàn nhiều như vậy.
-------
Tác giả có điều muốn nói:
Nguyên tiểu nhị: Phụ nữ, sinh vật thích phàn nàn nhất thế giới
Đại Hà: Câu chuyện này nói cho chúng ta biết một đạo lý, muốn làm chuyện tốt phải biết bán manh
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Đừng Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
- Chương 38